Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 70: Mỹ Tư Tư

Chương 22: 22

Chương 22: 22




Thím Đường trừng mắt nhìn cậu, cậu nhanh chóng xoay người chuồn ra bên ngoài, chạy được hai ba bước lại quay về, từ từ đi tới trước mặt Đường Hồng Mân, ngửa đầu hỏi: “Mẹ em nói, mùi hương thơm ngào ngạt lần trước kia là do nhà chị nướng thịt, có thật không?”

Tuy rằng còn chưa biết đứa trẻ này là ai, nhưng nghĩ lại chắc cũng là hàng xóm, Đường Hồng Mân thuận miệng nói: “Đúng vậy, có sao không?”

“Ngày mai nhà em cũng nướng thịt, không cho chị ăn đâu, lêu lêu!” Nói xong, đứa trẻ đó còn đưa tay lên lè lưỡi làm mặt quỷ, sau đó xoay người chạy nhanh đi.

Đường Hồng Mân: “.....”

“Cái thằng nhóc trời đánh này!” Thím Đường giận đến trợn tròn mắt lên: “Ai thèm thịt nhà nó chứ? Ngày mai chúng ta cũng đi mua thịt!”

Sắp đến tháng mới, các loại phiếu chứng cũng chuẩn bị được phát ra, chỉ là trước mắt vẫn chưa biết ngày mai cửa hàng thịt có mở cửa hay không. Nhưng thím Đường khẳng định chắc chắn nhà họ Lý đã nghe được tin tức trước rồi, nếu không thằng nhóc trời đánh kia sao có thể nói như vậy được?

Hóa ra bà đoán đúng rồi, không phải lần nào cửa hàng thịt cũng sẽ thông báo cho mọi người biết, nếu số lượng quá ít thì sẽ lén thông báo cho người thân bạn bè, sau đó âm thầm không nói tiếng nào mà mở cửa bán.

Đáng thương nhất là Hứa Học Quân, nửa đêm phải tới xếp hàng, lúc này cũng không giành được vị trí thứ nhất, nhưng vẫn mua được thịt về, còn tiện đường đi qua cửa hàng thực phẩm, dùng hết sạch phiếu ngày lễ đến không còn một tờ nào.

Cứ như vậy, giữa trưa hôm đó, khắp khu nhà tập thể lại tỏa ra mùi thịt thơm vừa quen thuộc vừa khiến người khác thèm thuồng không gì sánh bằng.

Cùng lúc đó, thím Đường dựa vào khung cửa phòng bếp nhìn con dâu làm việc, vừa xem vừa nói chuyện qua lại.

“... Không biết cái thằng nhóc con Lý Đán kia đâu rồi? Mẹ nó tiếc tiền như vậy, chỉ gọi một mình nó tới xem phim. Vốn dĩ đến cả nó cũng không được phép đi đâu, may mà nhờ lần đấy mẹ ra trước cửa kêu một tiếng mới được vậy đó.”

Đường Hồng Mân kiên trì nấu thịt, hôm nay không kiếm được phần sườn, cô rất nghi ngờ không biết có phải phần thịt sườn bị cửa hàng thịt giấu đi rồi không. Đang bận việc thì nghe thấy mẹ chồng nói, cô lập tức không nhịn được mà cười lên: “Chỉ sợ người ta cũng sẽ không cảm ơn mẹ đâu.”

“Chắc là vậy rồi? Nhà họ bọn toàn là mấy con sói mắt trắng.”

Dừng một lúc, thím Đường sợ con dâu không tin, đến gần một bước, hạ giọng nói: “Đây là chính bản thân mẹ Lý Đán nói đó, con gái cả của cô ta! Chính là Lý Đào mà lần trước mẹ nói với con, gả đi làm dâu cũng được bảy tám năm nay rồi, chưa từng về thăm nhà mẹ đẻ một chuyến nào cả.”

Lý Đào bằng tuổi Hứa Học Quân, năm nay đã hai mươi sáu tuổi rồi, con gái đi lấy chồng sớm như vậy thật ra cũng không hiếm, lạ là từ lúc đi lấy chồng đến giờ, cô ta chưa từng quay về nhà mẹ đẻ thăm một chuyến? Nếu vì tuổi tác cao rồi, giống nhà mẹ đẻ Đường Hồng Mân, cha mẹ đều đã đi hết, tình cảm với anh chị em cũng bình thường, lười về nhà mẹ đẻ thì cũng được thôi, nhưng nhà họ Lý thì...

“Cô ấy lấy chồng xa sao?”

“Có xa đâu, ngay trong phố huyện đó thôi.”

Phố huyện cũng không lớn, từ Thành Nam đến Thành Bắc cũng chỉ mất một quãng đường nửa tiếng, Đường Hồng Mân cúi đầu cân nhắc một chút, đại khái cũng đoán ra được ít chuyện rồi.

Chợt nghe thấy thím Đường đang rất cao hứng mà tiếp tục nói: “Mẹ cũng biết Lý Đào từ khi cô ta còn nhỏ, để mà nói thì đức hạnh cũng chả khác gì mẹ cô ta. Ngày đó, mẹ cô ta mang thai Lý Đán chưa đến nửa năm, đặc biệt gọi người có kinh nghiệm tới xem bụng chị ta, nói đứa bé này chắc chắn sẽ là con trai.”

“Lý Đào vốn dĩ không kết hôn sớm vậy đâu, chỉ là nghe tin này xong là lập tức đi lấy chồng ngay, sính lễ mà nhà chồng tặng cho, toàn bộ đều nằm trong tay cô ta, một xu cũng không đưa cho nhà mẹ đẻ. Mẹ Lý Đán nằm tức giận mấy ngày, nói sẽ không nhận đứa con gái, Lý Đào càng ghê gớm hơn, vừa ra khỏi cửa là không thèm trở về nữa luôn.”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch