Nhưng hiện giờ cô nhìn người trong gương, tuyệt đối không có khả năng là người hai mươi lăm tuổi, nhiều lắm hai mươi tuổi, phỏng chừng ngay cả hai mươi tuổi cũng không đến.
Như là bản thân lúc cấp ba thậm chí cấp hai, sắc mặt có hơi tiều tụy, nhưng có tiều tụy đi nữa cũng không tiều tụy bằng bản thân từng không ngủ liên tục vào hai ngày nghỉ chỉ vì tiền tăng ca gấp đôi.
Chẳng lẽ mình quay về quá khứ rồi?
Đúng lúc này, Sở Đình cảm thấy một trận choáng váng đầu, giống như lại muốn bất tỉnh, vội vàng dùng ý chí cuối cùng chuyển đến trên giường, cô cũng không muốn té trên mặt đất.
Sở Đình hôn mê trông thấy cô gái tên là Sở Đình khi còn sống, là con thứ ba trong nhà, bên trên có anh có chị, phía dưới có hai em trai em gái song sinh, cha mẹ bận kiếm sống, lúc mấy tuổi đã bắt đầu chăm sóc em trai gái thai long phượng trong nhà.
Mười sáu tuổi tốt nghiệp cấp hai, dựa vào quy định mỗi nhà mỗi hộ phải có một đứa nhỏ làm thanh niên trí thức xuống nông thôn, anh trai chị gái vừa lúc là khi bàn chuyện cưới gả, em trai em gái còn chưa đến trường, chỉ có thể là cô ấy đi.
Một người ôm lấy tâm sự không yên và bất an đi vào nơi xa lạ, không có một người thân cận quen thuộc, có việc cày cấy nhưng làm không xong, sức lực cô ấy nhỏ làm việc không nhanh, mệt chết khiếp cũng ăn không đủ no, vừa mới bắt đầu bởi vì gia đình để cô ấy xuống nông thôn cảm thấy có chút áy náy lại đưa tiền và phiếu lương thực cho cô ấy, sau đó đoán là anh trai chị gái đều kết hôn, cũng không ai tiếp tục trợ cấp cô ấy nữa, ngay cả thư trả lời cũng lững thững đến chậm.
Cuối cùng của cuối cùng, Sở Đình nhìn thấy người nói chuyện với cô sau khi cô gặp tai nạn xe cộ rồi hôn mê, đó không phải là Sở Đình làm thanh niên trí thức sao?
"Tôi thật sự chịu không nổi nữa, mỗi một ngày còn sống chính là thống khổ rất lớn, lần này là tôi có lỗi với cô, về sau có cơ hội nhất định trả lại."
Này, đừng chạy mà!
Tỉnh lại, Sở Đình vẫn không thể tin, mình đổi thân thể với một Sở Đình khác? Hay là sống thay cô ấy? Từ từ, đây là thao tác gì vậy, chẳng lẽ trên thế giới thật sự có thần tiên, có thể dời hồn hoán ảnh người ta?
Từ từ, Sở Đình làm thanh niên trí thức, Dương Vũ, đây không phải quyển tiểu thuyết mình từng đọc à!
Sở Đình rốt cục hiểu rõ thì ra cô xuyên vào trong một quyển tiểu thuyết, Sở Đình thích xem tiểu thuyết cũng không kỳ lạ, dù sao đây cũng là một loại phương thức giải trí rẻ nhất, hơn nữa cô không thích xem tiểu thuyết gia đình hạnh phúc cả nhà vui vẻ.
Có một khoảng thời gian tiểu thuyết phổ biến nhất trên mạng chính là sống lại ngược cực phẩm, một loại trong đó chính là quân tẩu sống lại ngược cực phẩm.
Loại tiểu thuyết này các bạn hẳn đều xem qua, chính là kể về một người phụ nữ hoặc béo hoặc xấu hoặc là thế nào đó bởi vì đủ loại nguyên nhân gả cho một quân nhân rất có tiền đồ, nhưng cô ấy không quý trọng cho tốt, hoặc là thiếu hiểu biết hoặc là chạy theo trai, nếu không nữa thì chính là bị đóa sen trắng hãm hại, tóm lại cuối cùng ly hôn với chồng cô ấy.
Nhiều năm sau cô ấy xấu hổ nghèo túng gặp được chồng trước đã trở thành tướng quân, hối hận tràn ngập nội tâm cô ấy, loại hối hận này quá mạnh mẽ vì thế cô ấy sống lại.
Sống lại đương nhiên phải trở nên gầy trở nên xinh trở nên đẹp, phải nắm được trái tim của bắp đùi tiềm lực nhà mình, phải dựa vào năng lực biết trước của mình phát tài làm giàu, quan trọng nhất chính là ngược cực phẩm, người nhà cực phẩm hàng xóm cực phẩm nữ phụ hoa sen trắng cực phẩm.
Thật ra khi Sở Đình đọc loại tiểu thuyết này thì vẫn vô cùng buồn bực, nữ phụ bộ dạng xinh đẹp lại có văn hóa gia thế còn rất tốt ấy sao giống như mù cố tình nhìn chằm chằm nam chính, cuối cùng rơi xuống cảnh ngộ cửa nát nhà tan, cha mẹ yêu thương của mình cũng rơi xuống tình cảnh bi thảm, cả nhà đều trở thành đá kê chân của nữ chính sống lại.
Ai, Sở Đình còn nhớ rõ trong truyện này còn có một bác sĩ nữ thắt cổ tự sát, sau khi nam chính bị thương bác sĩ nữ đó không thông báo cho người nhà nam chính nghĩ muốn tự mình chăm sóc nam chính, kết quả bị nữ chính biết trước đuổi qua vả mặt ba ba một trận, trở thành đá kê chân hâm nóng lên tình cảm của nam nữ chính.
Sau đó lại xảy ra một việc, bác sĩ nữ đó từ một đóa hoa trong quân mỗi người đều yêu biến thành độc phụ rắn rết người ghét, cuối cùng thắt cổ tự sát, haiz, bạn nói đi điều kiện tốt như vậy lại sống thành như thế, thật sự là giận vì không tranh mà.