Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Làm Giàu

Chương 10: Bà Con Thương Con Nhất

Chương 10: Bà Con Thương Con Nhất




Bà cụ Tô còn chưa nói xong liền nghe Tô Hòa ôm ngực rên hừ hừ: “Ây dô, bà nội, ngực con đau, ngày mai đoán chừng ngay cả đi cũng không đi nổi, đừng nói là vào huyện.”

Bà cụ Tô: Con nhỏ chết tiệt này đang uy hiếp bà ta ư? Đúng chứ?

Con nhỏ chết tiệt này sao nhảy sông một cái liền thay tính đổi nết? Hay là trước đây luôn che đậy, bây giờ cuối cùng mới lộ nguyên hình?

Chẳng trách người phụ nữ nhà họ Thẩm đó không thích nó. Theo lý mà nói, nuôi con mèo con chó tám năm mười năm cũng có tình cảm, có lẽ là con nhỏ chết tiệt này khó ưa lắm.

Tô Vĩnh Thạch sợ Tô Hòa không theo ông ta vào huyện, vội vàng nháy mắt với bà cụ Tô: “Mẹ, Tiểu Hòa nói cũng không phải không có lý, ở nhà tiết kiệm ra đường xa xỉ, tốt xấu mẹ cũng cho nó chút tiền tiêu vặt chứ.”

Bà cụ Tô trừng ông ta một cái, sau cùng vẫn về phòng phía đông lấy mười tệ đưa cho Tô Hòa.

Tim bà cụ Tô như đang rỉ máu, vốn tưởng có thể tiết kiệm được 10 tệ tiền khám bệnh cho con nhỏ này, kết quả vẫn bị moi đi mất.

Tiếc mồi thì không câu được cá, dỗ dành con nhỏ này đi xem mắt trước rồi tính!

Bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Con nhỏ này, nếu mày được người ta nhìn trúng thì thôi, nếu không nhìn trúng, xem tao có lột da mày không!”

Tô Hòa lộ ra tám cái răng trắng: “Bà nội, bà cứ đợi đi!”

Bà cụ Tô nhìn cô một cái thôi cũng cảm thấy nhói tim, nhăn nhó về phòng.

Tô Vĩnh Thạch cũng vội vàng đi theo.

Ông cụ Tô thì không đi, lấy tẩu thuốc ra hút, trầm mặc một lúc mới nói: “Đại Nha, tìm nhà chồng quan trọng là xem nhân phẩm, gặp mặt rồi con tìm hiểu kỹ một chút, đừng chỉ nghe lời chú hai con.”

Tô Hòa hơi kinh ngạc, dường như trong sách không có cảnh này, tuy ông cụ Tô là người nắm quyền nhà họ Tô, nhưng bình thường giống như người tàng hình vậy.

Lẽ nào là bởi vì một đũa trứng gà đó?

Cho dù nói thế nào, ông cụ Tô cũng xuất phát từ lòng tốt.

Cô vội nghiêm mặt nói: “Ông nội, con biết rồi.”

Lúc này ông cụ Tô mới đứng dậy, chắp tay sau lưng đi ra ngoài tiêu hóa thức ăn.

Triệu Thúy Nga gọi Tô Hòa vào phòng phía tây, thấp giọng nói: “Đại Nha, nếu con không muốn đi, mẹ đi nói với bà con, mẹ luôn cảm thấy mối hôn sự này không đáng tin…”

Tô Hòa thầm nghĩ tuy người mẹ này của cô hơi nhu nhược nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo.

Triệu Thúy Nga trong sách cũng từng nói lời tương tự, chỉ là nguyên chủ cố chấp muốn đi, bà ấy cũng không thể làm gì được.

Sở dĩ nguyên chủ đồng ý đến huyện, mục đích đương nhiên không phải để xem mắt, mà là muốn tìm cơ hội gửi thư cho bạn thân chơi với nhau từ nhỏ tới lớn, Lạc Hiểu Linh, hỏi thăm tin tức của tra nam Tề Viễn Sinh và Thẩm Như Ý.

Quả thực cô ấy cũng gửi thư đi được, Lạc Hiểu Linh cũng viết thư trả lời cô ấy, trong thư còn chứa phiếu 10 cân gạo.

Nguyên chủ vô cùng cảm kích, từ đó trở đi, luôn giữ liên lạc qua thư với Lạc Hiểu Linh.

Cô ấy đâu biết Lạc Hiểu Linh đã sớm về phe Thẩm Như Ý, trở thành một con dao trong tay Thẩm Như Ý, từng bước dụ nguyên chủ vào hố sâu.

Tô Hòa cười: “Mẹ, con cũng là muốn thuận đường vào huyện thăm thú cho khuây khỏa, hơn nữa ngày nào cũng ăn cháo rau dại chẳng no nê gì, đúng lúc con cầm tiền bà cho mua ít khô lương về.”

Triệu Thúy Nga thở phào, sau đó lo lắng nói: “Nếu bà con biết…”

Tô Hòa vô cùng tự tin: “Bà con thương con nhất, sẽ không mắng con đâu.”

Triệu Thúy Nga: Con gái à, có phải con vẫn còn sốt không?

Triệu Thúy Nga thấy không khuyên được cũng chỉ đành từ bỏ, có điều vẫn dặn dò Tô Hòa thật kỹ, bảo cô chuyện gì cũng phải để tâm nhiều một chút, đừng có chịu thiệt thòi.

Triệu Thúy Nga trong sách cũng dặn dò nguyên chủ như vậy, đáng tiếc nguyên chủ căn bản không kiên nhẫn nghe những lời này, trực tiếp tỏ thái độ với Triệu Thúy Nga.

Tô Hòa lại nghiêm túc lắng nghe: “Mẹ, con nhớ cả rồi, mẹ yên tâm đi.”

Triệu Thúy Nga rất vui mừng, con gái nhảy sông một lần, thế mà lại thân thiết với mình hơn không ít.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch