Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Làm Giàu

Chương 13: Xem Mắt

Chương 13: Xem Mắt




Trên mặt Ngụy Cầm lộ vẻ khinh bỉ, sau đó lại xoi mói nhìn Tô Hòa nói: “Theo lý mà nói, Triệu Bân nhà chúng tôi không nên tìm cô gái nhà quê như cô, nhưng ngặt nỗi nó lại thích, hời cho cô đấy.”

Tô Hòa thầm nói không phải chỉ là con trai của phó xưởng trưởng xưởng dệt sao? Người không biết còn tưởng nhà bà có ngai vàng cần kế thừa đấy!

Triệu Bân ho khan một tiếng: “Mẹ, không phải mẹ đang vội đi làm sao? Mẹ mau đi đi, con tiếp khách cho.”

Vốn dĩ anh ta không coi trọng chuyện này, một cô gái nông thôn có thể xinh đẹp tới đâu, bây giờ vừa gặp Tô Hòa liền cảm thấy quá đỗi xinh đẹp!

Đẹp gấp trăm lần cô gái không biết điều khi trước!

Ngụy Cầm nhíu mày, bà ta biết đức hạnh của con trai mình. Nhưng nghĩ lại, trực tiếp gạo nấu thành cơm cũng tốt, như vậy sau này bà ta có thể dùng chuyện này thao túng con dâu, để cô khỏi ngông cuồng.

Nghĩ tới đây, bà ta nói với Tô Vĩnh Thạch: “Phân xưởng các anh bây giờ đang thiếu người, anh cũng đừng ở đây nữa, đi cùng tôi về xưởng đi!”

Tô Vĩnh Thạch vội gật đầu khom lưng: “Được, được, tôi…”

“Chú hai!”

Tô Vĩnh Thạch nghe Tô Hòa gọi ông ta, lúc này mới nhớ ra những gì đã hứa trên đường, nhất thời có hơi khó xử.

Sắc mặt Ngụy Cầm lập tức sầm xuống: “Buổi sáng lão Triệu còn nói hai vợ chồng các anh biểu hiện rất tốt, chuẩn bị chuyển hai người sang chính thức, bây giờ thấy thái độ làm việc này của anh, căn bản không đoan chính!”

Tô Vĩnh Thạch hoảng hốt, nói với Tô Hòa: “Chú hai tới phân xưởng trước, đợi đến giờ nghỉ trưa, chú hai sẽ tới đón con.”

Tô Hòa dùng ánh mắt trong veo nhìn ông ta: “Chú hai, chú đã hứa với con rồi.”

Tô Vĩnh Thạch tránh né ánh mắt của Tô Hòa, hơi hoảng loạn đi theo Ngụy Cầm.

Tô Hòa cười lạnh trong lòng, tôi đã cho chú cơ hội, là bản thân chú không cần.

Triệu Bân thấy Ngụy Cầm và Tô Vĩnh Thạch đã đi, tích cực đưa một quả táo tới: “Nếm thử táo này, vừa giòn vừa ngọt!”

Tô Hòa lắc đầu, không nhận.

Triệu Bân lại bắt đầu giới thiệu đồ đạc trong nhà, rõ ràng là đang khoe khoang nhà mình giàu có.

Anh ta thấy Tô Hòa vẫn không có ý định nói chuyện, ánh mắt lóe lên: “Khát rồi nhỉ? Trong nhà anh có nước ngọt, anh đi lấy cho em!”

Cũng không đợi Tô Hòa đồng ý, anh ta đã về phòng mình.

Sau khi đóng cửa lại, lục ra một gói giấy từ dưới giường, trộn đồ bên trong vào trong nước ngọt.

Nghĩ tới chuyện sắp sửa xảy ra, trên mặt anh ta lộ ra nụ cười dung tục.

Chính vào lúc này, cửa bị đẩy ra, Tô Hòa đứng ngay bên cửa: “Anh đang làm gì?”

Triệu Bân giật nảy mình, chai nước ngọt trên tay suýt chút rơi xuống đất: “Không, không có gì, anh mở nắp chai giúp em.”

Tô Hòa cười lạnh: “Vậy sao? Sao tôi cảm thấy là anh bỏ thứ gì vào bên trong? Tôi nghe nói hai năm trước anh cũng dùng cách tương tự chà đạp một cô gái, sao nào, cũng muốn dùng với tôi?”

Sắc mặt Triệu Bân lập tức thay đổi!

Có điều rất nhanh liền bình tĩnh lại.

Nơi này là nhà anh ta, cho dù không dùng nước ngọt bỏ thuốc này, anh ta cũng có thể khiến cô ngoan ngoãn nghe theo!

Anh ta cười gằn nói: “Em biết không ít đó, vậy thì thẳng thắn luôn, chỉ cần em theo anh, anh đảm bảo cho em sau này ăn ngon mặc đẹp. Nếu em rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, sau khi anh có được em sẽ đá em đi, đời em coi như chấm hết!”

Tô Hòa nhếch môi, lấy côn điện ra.

Triệu Bân hơi ngơ ngác, bởi vì côn điện xuất hiện như ảo thuật.

Trong lúc anh ta mất tập trung, côn điện của Tô Hòa đã tới!

Triệu Bân lập tức co giật, ngất xỉu.

Thực ra Tô Hòa có rất nhiều cách tránh khỏi trò bẩn của Triệu Bân, nhưng cô lựa chọn cương trực diện.

Bởi vì cô muốn loại bỏ khối u ác tính này, miễn cho anh ta hại các cô gái khác.

Còn côn điện, cô đã nghĩ ra cách che đậy rồi.

Tô Hòa mua một đôi găng tay từ sở giao dịch, bắt đầu lục lọi trong nhà. Ngoài một số sách và thuốc đen của Triệu Bân, thế mà còn phát hiện tủ bí mật trong phòng của phó xưởng trưởng Triệu và Ngụy Cầm.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch