“Ông, bà, cha, mẹ, con chỉ là một chức ảo, không tính là cán bộ gì. Hơn nữa, nếu con không tạo ra được thành tích, chức vụ này cũng sẽ bị thu hồi.”
Nghe cô nói như vậy, tâm trạng sướng rơn của người nhà họ Tô mới bình tĩnh lại đôi chút.
Thực ra Tô Hòa có rất nhiều cách kiếm tiền, dựa theo hiểu biết của cô, ở năm 1975, thực ra đã có không ít nơi lén lút kinh doanh rồi.
Nhưng cô không muốn mạo hiểm, cô muốn dùng cách hợp quy hợp lý kiếm tiền, để nâng cao hình tượng và địa vị của mình.
Cô không có ý tòng chính, chỉ là muốn tạo quan hệ tốt với địa phương, sau này, sau giải phóng kinh doanh cũng có thể tiện hơn rất nhiều.
Tô Vĩnh Quốc gãi đầu: “Vậy cha ra ruộng, xem thử tiến độ.”
Tô Hòa nghe ông ấy nói như vậy, động lòng.
“Cha, cha có muốn lái máy kéo không?”
Tô Vĩnh Quốc ngơ ngác, sau đó cười khổ nói: “Đại Nha, đàn ông trong thôn ai không muốn lái máy kéo? Mấu chốt là muốn cũng vô dụng!”
Tô Hòa cười.
“Cha, ai nói muốn cũng vô dụng? Chỉ cần cha học được cách lái máy kéo, những chuyện khác để con xử lý!”
Nói thật, nếu là mấy ngày trước, Tô Hòa nói vậy, Tô Vĩnh Quốc nhất định sẽ cảm thấy con gái nói bừa!
Nhưng Tô Hòa liên tiếp hoàn thành được hai chuyện lớn, tâm tư của ông ấy cũng nhảy nhót theo.
“Đại Nha, thật, thật sao?”
Tô Hòa gật đầu.
Tô Vĩnh Quốc khó xử nói: “Cha nghe sư phụ Tôn nói họ đều học ở lớp máy kéo của cục nông cơ, bây giờ lớp máy kéo của cục nông cơ đã đóng cửa rồi, cho dù cha muốn học cũng không học được!”
Tô Hòa cười: “Cha, hà tất phải bỏ gần tìm xa chứ! Chúng ta chẳng phải có thầy sẵn sao? Cha làm thân với sư phụ Tôn, sư phụ Trương, tặng cho họ thêm chút quà, họ đương nhiên sẽ dạy cha.
Huống hồ cha học được, công việc của họ sẽ nhẹ nhàng hơn, sao lại không làm?”
Bà cụ Tô vỗ đùi: “Cháu gái của bà, sao con thông minh vậy! Trong cái đầu nhỏ này chứa toàn nước mực! Thằng cả, con còn ngẩn ra đó làm gì, còn không mau làm theo lời Đại Nha nói! Trong phòng mẹ có bánh và sữa bột, con cầm đi tặng quà!”
Tô Hòa thầm nói, bản lĩnh thấy gió chèo thuyền này của bà nội cô thật sự không chỉ mạnh bình thường!
Bây giờ thấy cô có tiền đồ, ngay cả bánh và sữa bột cũng nỡ cho!
“Bà, không cần lấy những thứ ấy, con mang từ huyện về mấy gói thuốc, để cha con tặng thuốc là được.”
Hai người đó đều là người thông minh, bây giờ cô trở mình biến thành nhân viên liên lạc công xã, cớ gì họ không tặng một nhân tình tiện thể chứ!
Tô Hòa lại nhìn sang ông cụ Tô: “Ông, con cũng mua cho ông vài bao thuốc. Nhưng thuốc có hại cho sức khỏe, sau này ông hút ít một chút.”
Ông cụ Tô vội gật đầu, bây giờ trong lòng ông ấy, địa vị của Tô Hòa cao nhất, ngay cả cháu trai Tô Kim Bảo cũng phải xếp phía sau!
Tô Vĩnh Quốc làm theo lời Tô Hòa nói, tìm một cơ hội nhét thuốc cho sư phụ Tôn và sư phụ Trương.
Quả nhiên giống như Tô Hòa dự liệu, hai người đều sảng khoái đồng ý.
Tô Vĩnh Quốc quả thực cũng có chút thiên phú, chưa tới một ngày đã có thể lái máy kéo giống như ăn bánh.
Người trong thôn nhìn thấy, không khỏi nói mấy câu ganh tỵ.
“Chậc chậc, cho dù biết lái cũng vô dụng, dù Tô Đại Nha lợi hại mấy, còn có thể cho cha nó làm người điều khiển sao?”
“Tôi thấy người nhà họ Tô phiêu quá, cũng không biết trời cao đất dày!”
“Hơn nữa, lái máy kéo có gì khó, không khác gì đánh xe bò.”
…
Trong lòng Tô Vĩnh Quốc cũng có chút chộn rộn, con gái có bản lĩnh thật, nhưng thật sự có thể cho ông ấy lái máy kéo sao?
Lúc này Tô Hòa đang cầm bút chì viết viết vẽ vẽ trên giấy.
Thẩm Như Ý tính kế thất bại chắc chắn vẫn còn chiêu sau, dựa theo sự phát triển của tình tiết trong sách, kết cục của nhà họ Tô sẽ vô cùng thảm.