Đến tận đây, cuộc họp quý một năm 1977 của anh em nhà họ Sở kết thúc "Tốt đẹp".
Lúc này giặt chăn mền, đầu tiên là kéo bông vải ra, dùng vải xô trùm bông vải ở giữa.
Nếu điều kiện tốt thì người ta sẽ dùng một tấm vải gấm thêu hoa và vải bông.
Điều kiện trung bình thì lấy hai tấm vải đơn cắt ra, một trên một dưới bao trùm bông vải, phía trên nhỏ hơn một chút, phía dưới lớn hơn một chút, sau đó khâu vải bông và bề mặt chăn bông theo chiều ngang.
Lúc giặt sẽ cắt một đường nhỏ để lấy ra, giặt xong sẽ may đường cắt đó lại, vừa phiền phức lại phí sức.
Sở Ngu không có kiên nhẫn, lúc thay vỏ chăn dùng quá nhiều lực khiến vỏ chăn bị rách.
Vì thế hoạt động tháo giặt buổi chiều, anh em nhà họ Sở tự giác loại cô ra, bọn họ không muốn đến lúc đó trong nhà không còn một miếng vải lành lặn.
Sở Ngu rất hài lòng về chuyện này, ban đầu cô cũng không kiên nhẫn làm những việc này.
Nếu không phải trong nhà có người nhỏ, gầy thì cô sẽ không động tay vào.
Bây giờ đã bị chê, cô không có ý kiến gì, ngoại trừ lúc giặt xong phụ trách vắt khô, còn lại đều vui vẻ đứng ở một bên "Chỉ đạo" công việc.
Giày vò hơn hai tiếng, dưới sự đôn đốc của quản lý Đại Ngu, hai anh em đã giặt xong tất cả áo đơn, chăn, ga giường của ba người.
Sở Giang Sơn đi hái cỏ heo tới trưa, buổi chiều vì sợ phơi đồ không khô ảnh hưởng giấc ngủ đêm nên cuộc họp vừa kết thúc đã bắt đầu làm việc.
Bây giờ Sở Giang Sơn vừa mệt lại vừa buồn ngủ.
Ai ngờ chưa nghỉ được bao lâu, em gái ác độc lại xông ra ném cho anh ấy một miếng vải rách, chỉ huy hai người bọn họ chà lau đồ dùng trong phòng một phen.
Đến tận đêm khuya thu quần áo đã hong khô, bọc lại chăn ga, ngày lao động này mới chính thức kết thúc.
Trước kia Sở Giang Sơn vẫn nghĩ làm việc nhà quá dễ dàng, không bằng làm việc nhà nông.
Bây giờ anh ấy mới biết mình sai, sai trầm trọng!
Con mẹ nó anh ấy mệt đến mức sắp chết rồi!
Bên cạnh, bạn Sở Nhị Đản không bị bỏ qua đã mệt mỏi nằm lì trên giường ngủ thiếp đi.
Sở Ngu khoanh tay đi qua đi lại trong phòng nhìn ngó, sau đó thở dài một hơi.
Sở Giang Sơn đứng lên, mệt mỏi nói: "Chị gái ơi, nếu cảm thấy không hài lòng thì chỉ có cách đập phòng xây lại thôi."
Sở Giang Sơn nói thế, không ngờ em gái anh ấy lại gật đầu, giống như đang nghĩ về điều đó.
Sở Giang Sơn: ...
Đồng chí Sở Đại Căn Nhi không còn gì để nói, quyết định nhắm mắt đi ngủ.
Làm đi, làm đi, còn làm được gì nữa.
Tôi không dám nói, cũng không dám quản.
Trên thực tế không hề khoa trương như Sở Giang Sơn nghĩ.
Mặc dù Sở Ngu muốn thay đổi hoàn cảnh nơi ở hiện tại nhưng chưa đến mức muốn phá nhà.
Cô đang suy nghĩ ít ra ngày mai có thể làm dán tường gì đó.
Không thể để bụi đất trên tường rơi khắp nơi vậy được, đây là sự cố chấp cuối cùng của cô!
Sở Ngu liệt kê chuyện cần làm vào ngày mai một phen, xác định không bỏ sót gì nữa, cô nhìn hai người đang ngủ, hài lòng gật đầu.
Ngủ sớm như thế sẽ không cần ăn cơm tối.
Mình đúng là người thông minh mà!
Sáng sớm hôm sau.
Tối hôm qua ba anh em ngủ sớm, sáng nay chưa đến năm giờ đã rời giường.
Không có đồ ăn sáng, chút thức ăn trong túi vải đã ăn hết vào hôm qua.
Anh trai Sở đành phải nấu ba bát sữa bột mạch nha, Sở Ngu sợ say xe nên bóp mũi uống sạch chén sữa kia.
Sau đó lấy ra sáu viên sô cô la, mỗi người hai viên, trên đường khi đói bụng có thể bổ sung năng lượng.
Ba anh em sắp xếp xong xuôi, cầm tiền và phiếu ra cửa.
Thôn Thanh Hà cách nông trường tương đối gần, dựa theo thời gian người trưởng thành đi mà tính, từ cổng thôn đi đến nông trường khoảng bốn mươi phút.
Thật ra nông trường này đã tính là ở nội thành, những người nhà trong nông trại có thể đến nông trường làm việc.