Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 80: Nhật Kí Sinh Tồn Của Bạch Phú Mỹ

Chương 10: 10

Chương 10: 10

Trước tiên cô tắm rửa cho ba đứa nhỏ kia xong rồi đưa vào phòng, tiếp đó cô mới tắm rửa cho Nhị Bảo và dùng xà bông gội đầu cho sạch sẽ.

"Mẹ ơi, thật thơm quá đi."

Lâm Nghiên Thu cười nói: "Mẹ tắm nên đương nhiên là thơm rồi."

Lau khô tóc, dùng khăn lớn quấn đầu củ cải, nhìn con bé bây giờ giống như một con búp bê Nga chỉ để lộ ra khuôn mặt nhỏ, mắt to mũi nhỏ, miệng anh đào chúm chím rất xinh đẹp.

Lâm Nghiên Thu nhịn không được hôn lên mặt Nhị Bảo một cái.

Còn lại bản thân mình, cô cũng không dám ở trong sân tắm rửa mà chỉ có thể đi vào phòng chính tắm, đương nhiên, cô đều dùng mấy món đồ ở trong không gian của mình.

Dù sao Cao Quế Hương đã đi ra ngoài, còn mấy đầu củ cải thì chỉ cần lung tung bịa lý do là có thể lừa gạt cho qua chuyện.

Lâm Nghiên Thu không biết, Cao Quế Hương đến nhà con trai thứ hai, bà muốn làm rõ rốt cuộc con dâu thứ hai nghe được tin tức con dâu ba cùng dã nam nhân chạy trốn ở đâu.

Người mẹ chồng dũng mãnh này sẽ không cho phép gia đình mình xuất hiện mấy chuyện nhảm nhí đem nhà cửa náo động không yên.

Nhất định phải đi hỏi cho rõ ràng!

Lâm Nghiên Thu hoàn toàn không biết gì về chuyện này, lúc này cô đã mang theo bốn đầu củ cải gật gù buồn ngủ, còn không quên khóa cửa nhà lại mới an tâm lên giường nằm.

Trước khi đi ngủ cô hỏi Đại Bảo, Cao Quế Hương ở gian phòng phía đông nhất, có cửa riêng biệt, sở dĩ kiến tạo như vậy là do ý của Trình Gia Thuật.

Dù sao chuyện sinh hoạt của vợ chồng mà kế phòng của mẹ thì cũng có chút không tiện...

Tất nhiên, đây cũng là điều nói sau.

Lâm Nghiên Thu vốn tưởng rằng mình sẽ mất ngủ, không nghĩ tới nằm xuống không bao lâu liền ngủ thiếp đi.

Nửa đêm, cô bị đánh thức bởi một tiếng gõ cửa.

Cô sợ tới mức giật mình, vội vàng đốt đèn dầu hỏa lên, trong tay còn cầm một cái bàn nhỏ để phòng thân, cô không vội vàng mở cửa mà hỏi trước: "Ai vậy?"

"Là tôi."

Tôi là ai?

Lâm Nghiên Thu cất cao giọng nói: "Thôi đi ngủ rồi, nếu có việc gì thì ngày mai lại đến."

Người ở bên ngoài cửa không lên tiếng, một lát sau giọng nói trầm thấp kia mới vang lên một lần nữa: "Tôi là Trình Gia Thuật, mau mở cửa."

Trình Gia Thuật?

Không phải mẹ chồng nói hai ba ngày nữa anh mới quay về sao?

Hai tay của Lâm Nghiên Thu vội vàng ném cái bàn nhỏ xuống đất rồi đi ra mở cửa.

Mặc dù vai nam chính trong cốt truyện chiếm gần một nửa thời lượng, nhưng tác giả chỉ đơn giản miêu tả anh bằng mấy chữ "mặt mày thâm thúy, môi mỏng, mũi thẳng, góc nghiêng hoàn mỹ, tỷ lệ tuyệt vời của đầu so với cơ thể" để hình dung dáng dấp đẹp trai của nam chính.

Về phần thực tế anh trông như thế nào thì Lâm Nghiên Thu thật sự không thể tưởng tượng ra được.

Dù sao trong mười cuốn tiểu thuyết thì ít nhất đã có chín cuốn miêu tả nam chính như vậy.

Nhưng lúc này dung mạo của anh bất thình lình hiện rõ ràng như núi Lư Sơn khiến cho Lâm Nghiên Thu bị hóa đá đứng yên tại chỗ, cô kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt.

Mẹ kiếp Dư Tĩnh Tĩnh, cô ta lấy tên bạn trai cô đặt cho nam chính thì thôi, vậy mà bây giờ gương mặt của anh cũng giống bạn trai cô y như đúc!

Cô ta còn không biết xấu hổ ở sau lưng mắng cô là bạch liên hoa, rốt cuộc ai mới là bạch liên hoa đây?

YY bạn trai của người khác, cô ta thật sự là người không biết xấu hổ!

Đột nhiên cô nghĩ đến cốt truyện kia, sau khi nữ phụ bị đội điều tra tống vào tù thì nam chính và nữ chính ở cùng một chỗ bắt đầu dây dưa, hiện tại cô rất muốn đánh người, bây giờ phải làm sao đây?

Càng nghĩ càng tức giận, cô đứng ở cửa thở hổn hển, không muốn để ý tới người khác.

Trong tiềm thức cô liền coi người đàn ông này giống như bạn trai của mình lúc trước, chờ anh đến dỗ dành.

Nhưng kết quả chỉ nghe thấy tiếng người đàn ông quát lớn: "Bình thường tôi gửi thiếu tiền hay thiếu phiếu vải cho em sao? Em mau xem bản thân mình đang mặc cái loại quần áo gì đây?


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch