Lâm Siêu khẽ gật đầu, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, nói: "Nếu ngươi nói như vậy, nó sẽ hi vọng ngươi biến mất mới đúng, tại sao nó lại giúp ngươi? Nếu như ngươi bị con quái vật kia đánh bại, hoặc ngươi bị hôn mê, nó chẳng phải là có thể thích làm gì thì làm?"
Bạch Tuyết sửng sốt một chút, chậm rãi lắc đầu nói: "Coi như ta hôn mê, tiềm thức vẫn tỉnh táo, nên vẫn có thể ngăn cản được nó, vì lẽ đó nó mới trực tiếp ra tay, nó không muốn để cho con quái vật kia tiếp tục đụng vào thân thể của ta cùng nó."
Lâm Siêu liền tỉnh ngộ.
"Chờ đã!"
Lâm Siêu bỗng nhiên nghĩ tới một điều rất quan trọng, hắn lập tức nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Bạch Tuyết, từng chữ hỏi: "Nếu như có một ngày nó lớn mạnh đến mức ngươi không cách nào áp chế nổi, ngươi sẽ như thế nào? Biến mất sao? Hay là bị nó thanh trừ hết?"
Bạch Tuyết run run, tựa hồ không nghĩ tới Lâm Siêu sẽ hỏi về vấn đề này, trên mặt nàng bỗng nhiên lộ ra mấy phần nhu tình, nói: "Nó sẽ không thanh trừ ta, làm như vậy nó sẽ bị suy yếu một phần sức mạnh, đợi đến lúc đó, chúng ta sẽ trao đổi với nhau, đến phiên nó làm chủ thân thể, mà ta sẽ lui lại trong cơ thể nó, thông qua con mắt của nó nhìn ra thế giới bên ngoài, nói không chắc, lúc nào nó buồn chán, sẽ cho ta ra ngoài chơi mấy ngày."
Lâm Siêu nhìn nụ cười trên mặt của nàng, đột nhiên không biết nên nói cái gì.
Tuy rằng hắn đã đoán ra được tất cả, thế nhưng hắn lại không muốn thấy một kết quả như vậy, lấy bản tính tà ác của vực sâu nữ vương, nếu như thật sự để nó làm chủ thân thể, chỉ sợ Bạch Tuyết mãi mãi cũng không có cơ hội đi ra.
Như vậy cùng với chết đi có gì khác biệt? Lâm Siêu trong lòng toát ra sự phẫn nộ mãnh liệt. Rồi lại rất nhanh biến thành cảm giác vô lực sâu sắc, trên ngực giống như có một tảng đá chặn lại không thở nổi. Hắn cắn chặt hàm răng, hỏi: "Nếu như ta đem vực sâu nhân cách bên trong cơ thể ngươi giết chết, ngươi liền có thể vĩnh viễn làm chủ thân thể có phải không?"
Bạch Tuyết chậm rãi lắc đầu, nói: "Ta với nó là quan hệ cộng sinh, nếu như nó bị trọng thương, nó sẽ trốn sâu vào bên trong thân thể của ta. Vì lẽ đó, không có cách nào có thể giết chết nó."
Lúc Lâm Siêu hỏi câu này, hắn đã dự liệu được câu trả lời như vậy, thế nhưng sau khi chân chính biết được kết quả, hắn vẫn có cảm giác như lồng ngực bị trọng quyền đánh tới, đau đến mức không thể thở nổi, sự phẫn nộ cùng vô lực dâng trào trong lòng hắn.
Bỗng nhiên, trong đầu Lâm Siêu hiện lên một đạo linh quang, nghĩ đến một khả năng.
"Nếu như... Nếu như là Năng Lực Giả hệ tinh thần, sở hữu năng lực hệ tinh thần cực kì mạnh mẽ, có thể hay không trực tiếp giết chết vực sâu nhân cách, bản chất của vực sâu nhân cách trên thực tế chính là ý thức, năng lực hệ tinh thần có thể hay không trực tiếp tiêu diệt ý thức!" Lâm Siêu càng nghĩ càng thấy đây là một biện pháp có tính khả thi cao.
Thế nhưng rất nhanh chóng, hắn liền bỏ qua ý nghĩ này.
Trên lý thuyết, Năng Lực Giả hệ tinh thần đương nhiên có thể làm được.
Nhưng mà, đi đâu để tìm một cường giả hệ tinh thần có thể trực tiếp bóp chết vực sâu nữ vương?
Kiếp trước mười hai con vực sâu nữ vương, chỉ có ba con bị giết chết, nhưng mà ba con này đều không phải chết ở trong tay nhân loại, cũng không phải chết do bị tấn công bởi tinh thần lực, mà là bị nuốt sống!
"Nhân loại tiến hóa đến cực hạn, cũng chỉ là cấp bảy, coi như lợi dụng bí pháp tiến hóa gien tiền sử, cũng chỉ tới cấp tám, Tiến Hóa Giả cấp tám ở trước mặt Giác Tỉnh Giả, cũng chưa chắc là đối thủ, huống hồ là vực sâu nữ vương?" Lâm Siêu trong lòng chán nản, cứ như vậy trơ mắt nhìn Bạch Tuyết từ từ biến mất, hắn không chịu được.
Trải qua thời gian dài ở chung như vậy, coi như là Vưu Tiềm cùng Hắc Nguyệt, hắn đều có cảm tình cùng tín nhiệm, huống hồ là nữ hài mà hắn quyến luyến?
Đột nhiên, Lâm Siêu trong lòng nghĩ đến một sinh vật.
Chính là Bạch Miêu!
"Lần đó, nó tựa hồ có nói, nó am hiểu nhất chính là thủ đoạn tinh thần, hơn nữa nó có thể đối kháng cùng với vực sâu nhân cách, nếu như nhờ nó ra tay..." Lâm Siêu nghĩ tới đây, trong con mắt hiện ra một tia sáng.
Tuy rằng Bạch Miêu với hắn có quan hệ không tốt, nó hận không thể nuốt sống hắn, thế nhưng, chí ít nó vẫn có thể đối phó với vực sâu nữ vương, dù sao cũng không tìm được bất luận biện pháp gì khác khả thi hơn.
Hơn nữa, lấy sự hiểu rõ của Lâm Siêu đối với con Bạch Miêu kia, nó không phải là một con quái vật có lai lịch bình thường, một con quái vật đa mưu túc trí như vậy, chắc chắn sẽ không kích động lỗ mãng, như vậy sẽ có khả năng ngồi xuống đàm luận lợi ích.
"Nếu như lần thứ hai gặp được Bạch Miêu, có thể nhờ nó hỗ trợ." Lâm Siêu thầm nghĩ trong lòng: "Lát nữa tới nhờ Lộ Lộ dùng Tinh Võng tìm kiếm manh mối của Bạch Miêu."
Sau khi nghĩ ra cách giải quyết, tâm tình của Lâm Siêu nhất thời tỏ ra mấy phần ung dung, lúc này, Bạch Tuyết tựa hồ có ý định chuyển hướng cái đề tài này, chỉ vào thi thể con Giác Tỉnh Giả nói: "Nó là sinh vật gì, cảm giác so với Vương Thú còn lợi hại hơn rất nhiều."
Lâm Siêu thầm nghĩ đương nhiên là thế rồi, trừ phi là Vương Thú sau này, mới có thể đánh giết được Giác Tỉnh Giả, còn Vương Thú ở thời điểm này, ở trước mặt Giác Tỉnh Giả cũng chỉ là một món ăn.
"Sinh vật này gọi là Giác Tỉnh Giả, còn lai lịch của nó ta cũng không biết." Lâm Siêu đơn giản nói một câu, sau đó đi tới phía trước thi thể con Giác Tỉnh Giả, chỉ thấy toàn thân nó màu xanh lục, có từng chấm tròn màu đen lấm tấm, mặt ngoài trơn bóng, không hề có lông tóc, giống như một sinh vật biến dị giữa nhân loại và ếch, nhưng trên thực tế, nghiên cứu khoa học chế tạo ra sinh vật biến dị có gien hỗn hợp tuyệt đối không có sức mạnh cường đại như thế.
"Thi thể của Giác Tỉnh Giả..." Đôi mắt của Lâm Siêu nóng rực lên, nếu như tiến hành nghiên cứu, nói không chắc có thể từ trên thi thể của nó, truy tìm được lai lịch thực sự của nó.
"Chiến đấu đã kết thúc, phái người đến đem sinh vật này đưa đến viện nghiên cứu khoa học." Lâm Siêu cầm bộ đàm hướng về Phạm Hương Ngữ nói.
Phạm Hương Ngữ thông qua hệ thống theo dõi, vẫn luôn chú ý đến tình huống nơi này, sau khi nghe được mệnh lệnh của Lâm Siêu, lập tức đem mệnh lệnh truyền đi cho thủ hạ. Lúc này nhóm người Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ, Vưu Tiềm cùng Lãnh Chân đã nhận ra nguy hiểm đã được giải trừ, liền nhanh chóng chạy tới, Lâm Siêu cũng không nói tỉ mỉ với bọn họ, đơn giản nói qua một chút, mang theo thi thể con Giác Tỉnh Giả đi tới viện nghiên cứu khoa học.
Mặc dù gọi là viện nghiên cứu khoa học, thế nhưng số lượng nhân viên chuyên nghiệp bên trong cũng không nhiều, cùng với Căn cứ Viêm Hoàng cách xa lơ xa lắc, đối với người bình thường may mắn còn sống sót mà nói, ở trong tận thế nhà khoa học chính là con ghẻ, trong đầu có nhiều tri thức hơn nữa, cũng không đổi lấy được một ổ bánh mì.