Sau khi dọn dẹp lại những thứ đã thu hoạch được tại Thích Gia Thương Lâu, Địch Cửu mới phát hiện được không gian của hắn hiện giờ chẳng khác một cái nhà kho tu chân là bao.
Từ Cực phẩm pháp khí trở xuống hắn đều có đủ, trong mười một món Cực phẩm pháp khí đó, điều làm Địch Cửu vui mừng nhất chính là hắn đang sở hữu một kiện Nội giáp Linh khí Hạ phẩm.
Địch Cửu không quá coi trọng đống đan dược, vì hắn dư sức luyện ra được còn nhiều hơn thế nữa kìa, cho nên toàn bộ đều bị chất thành đống quăng qua một bên. Linh thảo cùng vật liệu luyện khí cũng có rất nhiều, mà kết quả của mấy đống linh thảo đó không khác đan dược là bao, chỉ riêng vật liệu luyện khí là được Địch Cửu sắp xếp lại cẩn thận mà thôi.
Hắn nhìn sơ một vòng, cộng những thứ hắn cướp được và những thứ do ba người bọn hắn đã tự mình thu hoạch được tại rừng rậm Chiểu Hải, thì vật liệu luyện khí bây giờ không khác nào một tòa núi nhỏ cả.
Thứ làm Địch Cửu coi trọng và chú ý nhất chính là ngọc giản, những mảnh ngọc giản này bao gồm rất nhiều kiến thức về Tu chân giới cũng như thông tin xung quanh Chiểu Hải Sâm Lâm.
Ngoài ra, còn có ngọc giản về công pháp tu luyện, ngọc giản về Luyện khí, Luyện đan, Trận đạo hay thậm chí là phù chú cũng có nữa…
Toàn bộ tất cả những kiến thức về giới Tu chân hầu hết đều có trong đống ngọc giản này.
Địch Cửu không vội chú ý đến mấy cái ngọc giản về Công pháp tu luyện, bởi vì hắn cảm thấy Tinh Hà Quyết rất hữu dụng, trước mắt vẫn chưa có công pháp nào thu hút hắn hơn. Ngược lại hắn muốn tìm hiểu nhiều hơn về việc tu luyện pháp kỹ. Địch Cửu xem sơ qua một lượt rồi quyết định sẽ chọn hai loại là Quyền kỹ và Lôi kiếm.
Quyền kỹ, cái tên này được đặt khá tùy tiện và đơn giản, đoán chừng chỉ là một loại pháp kỹ bình thường mà thôi.
Lôi kiếm là Địch Cửu đặc biệt chọn cho Cảnh Kích tu luyện, Quyền kỹ thì dành cho hắn.
Nếu như nói những món đồ Địch Cửu thu hoạch được từ Thích Gia Thương Lâu làm hắn mừng rỡ không thôi, thì đồ trong không gian giới chỉ của Thích Thiệu mới thật sự đã khiến cho hắn phải chấn kinh.
Lúc trước khi hắn xử lý u Dương Đào, chỉ thu được vài trăm viên linh thạch hạ phẩm mà đã làm Địch Cửu phải thảng thốt về độ giàu có của gã ta rồi. Hiện tại sau khi quan sát xong toàn bộ đồ vật trong không gian giới chỉ của Thích Thiệu, hắn mới biết u Dương Đào vẫn còn kém xa nhiều lắm.
Linh thạch hạ phẩm của Thích Thiệu hắn chẳng tài nào đếm nổi con số cụ thể, ánh chừng phải trên dưới hơn hai triệu viên. Ngoài cái đó ra, linh thạch trung phẩm còn tới mấy ngàn viên nữa. Quan trọng nhất, ấy là Linh thạch thượng phẩm mà Địch Cửu chưa từng thấy qua cũng được cất chứa đến mấy trăm miếng bên trong.
Còn về phần đan dược thì chỉ có công dụng chữa thương mà thôi. Thế nhưng bên trong giới chỉ lại có một mảnh ngọc giản tu luyện cao cấp. Sau khi dành thời gian xem xong hết ngọc giản đang có, hắn bèn hạ quyết tâm, tuyệt đối sẽ không đột phá lên Trúc cơ dựa vào Trúc cơ đan. Bởi vì bên trong ngọc giản đã nói, trong ngàn vạn người đột phá cảnh giới Trúc cơ, những người không sử dụng Trúc cơ đan hay thu nạp linh khí mà đột phá thành công mới là người trong ngàn vạn có một, khẳng định tương lai sẽ đạt được thành tựu to lớn.
Đối với những gì tổng kết sau khi đọc ngọc giản, Địch Cửu hoàn toàn tin tưởng không một chút nghi ngờ. Đây là kiến thức được đúc kết ra từ những tu sĩ đã tu luyện rất nhiều năm mới có, là một kinh nghiệm cực kỳ quý giá, so với những học thuyết lý luận suông mà Địch Cửu từng nghe qua thì quý giá hơn gấp trăm nghìn lần là ít.
Pháp khí bên trong giới chỉ của Thích Thiệu đa phần đều tương đối cao cấp. Đương nhiên cao cấp nhất vẫn là cây búa đã được Cảnh Kích luyện hóa trở thành Cực phẩm pháp khí kia. Địch Cửu không nhịn được thầm đoán, nếu không phải do Linh khí pháp khí cần một lượng quá lớn thần niệm để điều khiển thì có lẽ trong đây cũng toàn Linh khí pháp khí không mất.
Mà thứ quý giá nhất Địch Cửu tìm thấy được không phải mấy triệu viên linh thạch kia, mà là một mảnh pháp kỹ phù hợp để người dùng búa sử dụng. Xem xét Búa kỹ một một hồi lâu, hắn liền quyết định sẽ để dành cho Cảnh Kích.
Đợi chỉnh đốn đồ vật xong xuôi, hắn bèn chia cho Cảnh Kích và Tiểu Thụ Nhân một ít linh thạch, sau đó lại đem vài mảnh ngọc giản Luyện đan đưa cho gốc cây nhỏ. Dựa theo quan điểm của Địch Cửu, mỗi người nhất định phải học được cho mình một kỹ năng phòng thân. Hắn đã lựa chọn Luyện khí và Trận đạo, vậy thằng bé này cũng nên học cách luyện đan cho thành thục thì hơn.
Về phần Cảnh Kích, Địch Cửu chẳng những đem Lôi kiếm và Búa kỹ cho y, mà còn đưa kèm luôn cả ngọc giản về Phù đạo nữa.
Tất cả bọn hắn hiện giờ đều đang phải chạy trốn bên trong rừng rậm Chiểu Hải, vậy nên nhất định phải nhanh chóng đề cao toàn diện năng lực của bản thân, nếu không thì sẽ sớm về chầu trời mất.
Vốn Tiểu Thụ Nhân chẳng thích học luyện đan tí nào, thế nhưng do Địch Cửu ép buộc nên cậu nhóc cũng chỉ đành nghe theo mà thôi. Ngược lại Cảnh Kích thì khác, y vẫn luôn răm rắp nghe lời Địch Cửu nói. Hơn nữa tư chất Cảnh Kích vốn đã tốt sẵn rồi, dành ra một ít thời gian để học về phù chú cũng không phải là việc khó khăn gì cả.
….
Hiện giờ ở đại điện của Tinh Hà Phái, bầu không khí thập phần ngưng trọng. Bao gồm cả Thái thượng Trưởng lão Liễu Mộc Sinh vừa mới xuất quan, cơ hồ tất cả tu sĩ Kim đan trở lên đều đang tập hợp tại nơi này.
Sắc mặt Hạng Thiên Y có chút tái nhợt, sau khi mất đi một cánh tay, rất có thể cả đời này ông sẽ phải vĩnh viễn dậm chân tại cảnh giới Kim Đan viên mãn mà thôi.
Liễu Trưởng lão ngồi cạnh bên Hạng Thiên Y, trông ông không hề giống với một cường giả vừa mới bước vào cảnh giới Nguyên hồn chút nào cả.
- Liễu Thái thượng, tình huống cấp bách bây giờ chính là Thích Gia Thương Lâu chắc chắn sẽ không có khả năng buông tha Tinh Hà Phái của chúng ta đâu, chúng ta nhất định phải nhanh chóng tìm ra đối sách thích hợp mới được.
Trưởng lão Chấp pháp điện dẫn đầu lên tiếng.
Đồng Khôi và Úc Trưởng lão vốn dĩ là bạn bè cực tốt, từ sau trận quyết chiến với Thích Chí Thương, Úc Kinh Ngạn bị giết chết, ông ấy cũng phải chịu thương thế không nhẹ chút nào.
Bất quá một chút điểm thương thế đó của ông mà đem ra so sánh với sinh tử tồn vong của Tinh Hà phái thì chẳng khác nào con kiến với con voi cả.
Liễu Mộc Sinh không nhịn được thở dài một hơi, quay sang nhìn Hạng Thiên Y hỏi:
- Cụ thể chuyện gì đã xảy ra, vì sao Thích Gia Thương Lâu lại muốn động thủ với Tinh Hà phái chúng ta vậy?
Từ nhiều năm trước, vào thời điểm trước khi bế quan, ông đã tính ra được dương thọ của mình chỉ còn một trăm năm mà thôi. Lúc đầu căn bản ông cũng không có cách nào đột phá tu vi Nguyên hồn, chỉ vì nghe được chuông báo “diệt phái” truyền đến bên trong động phủ, Liễu Mộc Sinh mới điên cuồng trùng kích tiến vào cảnh giới Nguyên hồn. Theo lý thuyết, sau khi đột phá Nguyên hồn sẽ có lôi kiếp đánh xuống, thế nhưng từ lúc đó tới giờ, đến một tia sét bình thường ông còn chưa nhìn thấy, nào nói đến lôi kiếp.
Nói cách khác, tu vi Nguyên hồn này của Liễu Mộc Sinh chỉ là hư ảo, không hề làm tăng tuổi thọ của ông lên một chút nào, từ đây cho đến lúc ông vẫn lạc chỉ còn thừa lại mười mấy năm mà thôi.
Hạng Thiên Y nghe hỏi thì lập tức đem toàn bộ những chuyện mình biết kể lại, cả việc Úc Kinh Ngạn đã hy sinh cũng không bỏ qua. Sau khi nói xong, Hạng Thiên Y thập phần lo lắng Liễu Thái thượng sẽ muốn từ bỏ Địch Cửu để bảo tồn cho Tinh Hà Phái, bèn tiếp tục giải thích:
- Vất vả lắm chúng ta mới tìm ra được hai thiên tài tu luyện như vậy, cho dù hắn có làm ra tai họa tày trời gì đi nữa, ta cũng sẽ cố gắng giải quyết tất cả. Nếu không, Tinh Hà Phái của chúng ta lấy cái gì mà truyền thừa xuống, lấy khả năng đâu để có thể đứng sừng sững một phương trời đây?
Liễu Mộc Sinh ngồi bên cạnh gật đầu, còn chưa kịp đáp tiếng nào thì u Dương Mục Phi đã vội cướp lời:
- Tông chủ, Liễu Thái thượng, không phải vì chuyện hai người bọn hắn ám hại u Dương Đào cháu ta mà ta phản cảm. Nhưng Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa hiện tại dám cướp đoạt Thích Gia Thương Lâu tại Chiểu Hải trấn, còn dám giết Thích Thiệu, dẫn tới việc cường giả Thích Chí Thương truy sát trả thù. Có thể tưởng tượng được tương lai bọn hắn có thể dẫn tới tai họa cực lớn cho môn phái chúng ta. Chứa chấp cái loại đệ tử như vậy sẽ làm môn phái chúng ta sớm ngày diệt vong mất thôi. Ta đề nghị nên phát lệnh trục xuất, đuổi hai tên này ra khỏi tông môn, đồng thời phái người đuổi giết bọn hắn để làm yên lòng cường giả Thích gia mới là chuyện nên làm.
Hạng Thiên Y không nhịn được cau mày, thế nhưng chưa kịp nói chuyện thì ông nhận được một đạo tin tức, sau khi cặn kẽ đọc xong mới trầm trọng nói:
- Chuyện Địch Cửu giết Thích Thiệu đã trải qua điều tra kỹ lưỡng, cụ thể là do hơi thở tu luyện của bọn hắn tại Chiểu Hải trấn gây nên động tĩnh quá lớn, tạo thành vòng xoáy linh khí, dẫn đến việc Thích Thiệu hoài nghi mà tìm tới, sau đó gã ta mới phá vỡ hộ trận do Địch Cửu bày ra, còn phát hiện ra Địch Cửu sở hữu một thụ linh tu luyện ngàn năm, cho nên gã mới ép Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa đi tới Thích Gia Thương Lâu nhằm giết hai người họ để cướp đoạt bí mật gì đã tạo nên vòng xoáy linh khí cùng thụ linh của Địch Cửu. Thích Thiệu không ngờ, hóa ra Địch Cửu lại không phải là một tên nhát gan sợ chết, gã ta quá chủ quan nên mới để cho Địch Cửu có cơ hội giả bộ vâng lời theo gã trở về, rồi lợi dụng sơ hở đánh lén, giết chết Thích Thiệu, cuối cùng lấy hết vật quý tại Thích gia rồi cùng với Cảnh Kích Hoa và thụ linh trốn vào rừng rậm Chiểu Hải.
Liễu Mộc Sinh nghe xong thì tán thành gật đầu, chờ Hạng Thiên Y kết thúc mới lên tiếng:
- Ý của tông chủ là từ đầu tới cuối đều chỉ do một mình Địch Cửu làm, có đúng không?
- Tin tức ta nhận được chính là như vậy. Tu vi của Cảnh Kích Hoa rất thấp, không có năng lực động thủ. Nếu đổi lại là ta, ta cũng sẽ làm giống như hắn mà thôi. Xem ra Úc Trưởng lão không hề nhìn nhầm, tư chất của bọn hắn quả thật là phi thường nghịch thiên, nếu không sẽ không tạo ra được vòng xoáy linh khí khi tu luyện. Lần này trên Thiên Khư chiến trường, Tinh Hà Phái ta phải bỏ ra đại giới lớn như vậy cũng chỉ có thể xem như tự mình uống nước rửa chân mà thôi, còn cần phải xem xét lại. Cho dù không có chuyện của Địch Cửu xảy ra, Tinh Hà Phái của chúng ta không tìm được một người truyền thừa cường đại thì cũng chỉ có thể cam chịu số phận để môn phái xuống dốc.
Hạng Thiên Y giải thích rõ quan điểm của mình.
Ngữ khí Liễu Thái thượng hòa hoãn lại đôi chút:
- Tông chủ, ngươi chịu thiệt thòi rồi, vẫn nên tiếp tục điều tra lại về lý do vì sao Địch Cửu muốn giết u Dương Đào đi. Nếu như có lý do chính đáng, vậy thì Tinh Hà Phái ta dù cho có thịt nát xương tan cũng phải vì đệ tử môn phái của mình mà chống lại Lăng Truy lệnh. Còn nếu như Địch Cửu giết người chỉ vì cướp đoạt linh thạch thì phải lập tức đuổi hắn ta ra khỏi tông môn. Cho dù thiếu người truyền thừa đi nữa thì chúng ta cũng tuyệt đối không cần loại người có phẩm hạnh như thế.
- Ta rất lo lắng cho tình trạng hiện giờ của hai người bọn họ, Thích gia đã ban bố lệnh truy sát, mấy tu sĩ Kim đan kia cũng đã bắt đầu tiến vào Chiểu Hải Sâm Lâm để truy tung hai người họ rồi.
Hạng Thiên Y thật sự lo lắng cho bọn người Địch Cửu.
- Trước khi chưa điều tra rõ chuyện giết hại đồng môn của Địch Cửu, vẫn nên để bọn hắn tự thân lo liệu đi thôi. Ngược lại Khôi trưởng lão vừa rồi cũng nói không sai, Thích Gia Thương Lâu vẫn còn thập đại trưởng lão Nguyên hồn trấn giữ, nghe đồn bọn họ còn có người đã vượt xa cảnh giới đó rồi. Mà tài nguyên cùng công pháp của Tinh Hà Phái chúng ta lại khá hạn hẹp, đối với bên ngoài ngoại trừ Nguyên hồn trưởng lão như ta ra, hoàn toàn không còn ai khác nữa…
Liễu Mộc Sinh nghĩ ngợi hồi lâu mới đưa ra quyết định.
Đợi mọi người bàn luận xong xuôi, Phong chủ Hà Liên Phong mới đứng dậy nói:
- Ta vừa nhận được một tin tức, cách đây không lâu, Thích gia phát hiện ra được một di tích thượng cổ, tu sĩ Nguyên hồn bên trong Thích gia đều đã tiến về phía đó hết rồi. Cho nên trước khi bọn họ chưa kịp trở về, Tinh Hà Phái chúng ta vẫn không cần quá mức lo lắng đâu.
….
Thích gia tại Chiểu Hải trấn bị một đệ tử tên là Địch Cửu cướp đoạt, Trưởng lão Thích Chí Thương muốn một đình đi diệt trừ Tinh Hà Phái để trả thù, lúc này lại phát hiện thì ra Tinh Hà phái vẫn còn ẩn giấu một Trường lão Nguyên hồn,... Tin tức này nhanh chóng được phát tán ra khắp mọi ngóc ngách trong đại lục.
Điều đó cũng khiến cho người tiến vào rừng rậm Chiểu Hải truy kích Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa giảm bớt hẳn, nói thẳng ra thì việc bọn hắn đắc tội với một tu sĩ Nguyên hồn cũng không phải chuyện nhỏ gì cho cam.
Mà rất nhiều người lại phát hiện ra Nguyên hồn Trưởng lão Thích Chí Thương của Thích gia không hề xuất hiện tại rừng rậm Chiểu Hải, điều này càng làm dấy lên không ít nghi ngờ.
Hiện giờ Thích Chí Thương tự nhiên không có cách nào tiến vào Chiểu Hải Sâm Lâm được, bởi vì lão đã bị mất một cách tay, trong thời gian ngắn Thích Chí Thương quyết định lão phải mau chóng tìm một bảo vật đỉnh cấp để khôi phục cánh tay này của mình, nếu không thì cả đời lão cũng chỉ có thể dừng lại ở tu vi Nguyên hồn Tầng bốn mà thôi.
Tuy rằng tu sĩ Kim đan vẫn còn bị rất nhiều hạn chế khi ra vào rừng rậm Chiểu Hải, thế nhưng tu sĩ Nguyên hồn thì lại không rắc rối như thế. Trên thực tế, việc Thích Chí Thương không góp mặt trong cuộc truy sát lần này đã khiến Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa được đảm bảo an toàn hơn rất nhiều.