Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 24: Tô Du Thay Đổi

Chương 24: Tô Du Thay Đổi





Cho dù tên cường tráng là kẻ kiếm ăn trong giới giang hồ thì cũng chưa từng thấy người có ra tay tàn ác như Địch Cửu.

- Nếu không nói vậy thì mày lên đường cùng với đồng bọn đi.

Địch Cửu giơ con dao trong tay lên, làm ra vẻ muốn đâm xuống.

- Tôi nói, tôi nói. Là camera quay được khuôn mặt của anh. Làm ơn tha cho tôi.

Địch Cửu thở phào nhẹ nhõm, bóp mạnh một cái, ngay lập tức bẻ gãy xương cổ của tên cường tráng. Lúc đầu Địch Cửu cứ tưởng là Bỉ Trịnh Sinh thật sự quá lợi hại, thì ra cũng chỉ là vô tình tìm được hình ảnh ghi lại.

Về phần cảnh mình vừa giết bốn người có bị camera ghi lại hay không thì Địch Cửu hoàn toàn không lo lắng. Những người này kinh nghiệm đầy mình, bọn họ đã lựa chọn ra tay tại chỗ này, vậy tức là nơi đây chắc chắn không có camera.

Trước đây hắn thật là quá cẩn thận, nơi này dù sao cũng chỉ là Trái Đất chứ không phải nước Tề. Hắn được Phỉ Khải khuyên bảo, cho nên cứ đặt Bỉ Trịnh Sinh ngang hàng với những tên hung ác ở nước Tề.

Mặc dù trên Trái Đất thật sự có công pháp tu luyện, tuy nhiên không phải ai cũng có thể đọc. Một số ít người vô tình có công pháp giống như Phỉ Khải thì lại không thể tu luyện. Xem ra Bỉ Trịnh Sinh cũng thuộc hai trường hợp trên, không có công pháp hoặc là có mà không tu luyện được.

Địch Cửu có thể tu luyện, hơn nữa còn là thiên phú yêu nghiệt là nhờ cục đá màu xám đã dung nạp tia chớp màu vàng mà hắn đang đeo trên ngực. Nghĩ tới đây hắn theo bản năng sờ cục đá trên ngực, hiện tại cục đá này ngày càng quan trọng với hắn.

Lúc này tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Địch Cửu bước về phía tên tóc dài lấy từ trong túi áo của thi thể một cái điện thoại. Trên điện thoại hiện tên người gọi tới là Tứ Thối, xem ra đây chỉ là biệt hiệu trong giang hồ. Địch Cửu lập tức nhận điện thoại, bên kia truyền đến một âm thanh khàn khàn:

- Anh Hoa, bên phía anh sao rồi? Chỗ của em xảy ra chút sự cố.

- Chuyện gì?

Địch Cửu bắt chước theo giọng nói của tên tóc dài.

- Con nhóc họ Tô đã bị bắt, chỉ là trong quá trình làm việc thì chúng em lỡ tay để xảy ra chết người, làm sao bây giờ?

Âm thanh trong điện thoại có vẻ hơi nôn nóng, có thể thấy được xảy ra quá trình là việc ngoài kế hoạch.

Con nhóc họ Tô? Địch Cửu chỉ suy nghĩ trong giây lát thì đã hiểu được. Cao ốc Bỉ Ngạn bị cúp điện không phải chỉ là để đối phó hắn, còn để bắt cóc Tô Du. Xem ra cô gái mà tên tóc dài nói sẽ để cho Địch Cửu đi cùng rời khỏi Lạc Tân chính là Tô Du. Tạo hiện trường giả là hắn cùng Tô Du bỏ trốn khỏi Lạc Tân, sau đó chúng sẽ thủ tiêu cả hai, lúc đó mọi nghi ngờ sẽ đổ lên đầu hắn, đúng là thủ đoạn tốt mà.

Trước mặt Địch Cửu hiện ra khuôn mặt tươi cười có chút ngây thơ của Tô Du, đôi mắt trong suốt cơ hồ không có chút vẩn đục. Cho dù hắn là người tới cuối cùng, Tô Du vẫn tự mình ra cửa đón tiếp hắn, thậm chí còn vui đùa hỏi hắn có quà cho mình không.

- Anh Hoa?

Đợi một lúc mà không thấy trả lời, âm thanh trong điện thoại lại vang lên, lần này có một chút cảnh giác trong câu hỏi.

Địch Cửu vẫn bắt chước giọng nói của tên tóc dài mà chậm rãi nói:

- Bọn anh vừa mới khống chế được thằng nhóc, nó phản kháng khá dữ làm Đại Lô bị thương nhẹ.

Nghe Địch Cửu nói như vậy, bên kia đã an tâm, tiếp tục kể chuyện:

- Bên chỗ em xảy ra ngoài ý muốn, em vốn là đã tìm cớ để Tô Du rồi khỏi cha mẹ, sau đó theo kế hoạch thì ngày hôm sau sẽ tạo hiện trường giả là Tô Du đã rời khỏi Lạc Tân. Không biết tại sao mà Tô Mẫn Vũ cảm thấy sự việc không đúng, sau khi hắn đưa Tô Du về thì đã rời đi rồi, chỉ là mới có hai phút thì quay lại, lúc đó chúng em vừa mới khống chế con bé này, còn chưa kịp chạy đi. Tô Mẫn Vũ đánh nhau với em, trong lúc xô xát thì em không cẩn thận đã bắn chết hắn. Chuyện đã lỡ rồi nên em đành giết luôn vợ hắn, rồi bảo Miêu Tử giả làm tai nạn xe cộ.

- Mày đang ở đâu? Tao lập tức tới đó ngay, lát nữa tao đi cùng mày tối chỗ Sinh gia giải thích một chút.

Địch Cửu thầm than, những tên này thật sự là hung ác. Đối phó hắn thì đã đành, dù sao hắn và Bỉ Trịnh Sinh đã có tử thù. Nhưng đám người này kể cả người vô tội cũng không buông tha, coi như là lỡ tay giết Tô Mẫn Vũ, thế nhưng mẹ của Tô Du là thật sự oan uổng.

- Chúng em đang ở Ba Đường.

- Tao tới liền đây.

Địch Cửu cúp điện thoại. Hắn có cảm tình rất tốt với Tô Du, bây giờ đã giết vài người của Bỉ Trịnh Sinh, chắc chắn là phải rời khỏi Lạc Tân, nhưng mà trước khi rời đi hắn nhất định phải cứu Tô Du. Về phần Bỉ Trịnh Sinh, thực lực hiện tại của Địch Cửu còn chưa đủ để trả đũa.

Nhưng mà hắn cũng không vội vàng, chờ sau khi hắn luyện được Đại Hành Môn Lục và Địch Thị Thất Đao thì sẽ quang minh chính đại đánh thẳng vào cao ốc Bỉ Ngạn.

Địch Cửu nhanh chóng nhét thi thể bốn người vào trong xe, sau đó lái xe dừng lại ở một chỗ vắng vẻ, làm xong mọi việc hắn mới bắt một chiếc taxi đi tới Ba Đường.

Ba Đường là ở đâu Địch Cửu không biết, cho nên mới phải gọi taxi để đến đó.

Cũng may là Ba Đường cách chỗ hắn không xa, chỉ hơn mười phút hắn đã nhìn thấy hai chữ Ba Đường.

Nơi này có một cái hồ nước, chung xanh là một ít phương tiện công cộng, có một ít dụng cụ tập thể dụng đơn giản và vài tảng đá. Ngoài ra còn có một đường chạy bộ.

Một chiếc xe màu xám có rèm che đang đỗ ở một góc, Địch Cửu khẳng định chiếc xe này chính là chiếc xe đã bắt cóc Tô Du, bởi vì nó giống hệt như chiếc xe mà đám tóc dài đã dùng.

Địch Cửu xuống xe taxi, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến bên cạnh chiếc xe màu xám, sau đó mạnh mẽ mở cửa xe ra.

Một con dao bất ngờ đâm về phía Địch Cửu, cổ tay Địch Cửu khẽ lật một cái thì đã bắt được cổ tay đối phương. Con dao giống như tự động chạy vào trong tay Địch Cửu, hắn liền vung tay lên, con dao lướt qua hàng ghế trước, đâm thẳng vào mi tâm người phụ nữ đang ngồi ở ghế sau, cô ta không kịp phản ứng gì thì đã chết tại chỗ, khẩu súng trong tay cô ta rơi xuống ghế.

- Mày là ai…

Tên đàn ông vừa mới bị Địch Cửu đoạt con dao chưa kịp la hết câu thì đã bị Địch Cửu bẻ gãy cổ.

Tô Du đang nằm ở ghế sau, lúc này cô đang hôn mê, Địch Cửu không vội vã cứu tỉnh Tô Du. Hắn lái chiếc xe đến một chỗ vắng vẻ khác, dừng xe bên đường, sau đó mới ôm lấy Tô Du nhanh chóng rời khỏi.

Mấy phút sau, Tô Du tỉnh lại, Địch Cửu vừa thấy Tô Du mở mắt ra thì tim hắn đã lệch một nhịp.

Vài tiếng trước khi hắn vừa gặp được Tô Du thì trong mắt cô ấy là sự trong sáng thuần khiết, không có một chút vẩn đục. Còn bây giờ trong mắt Tô Du chỉ có một mảnh trống rỗng, mang theo một tâm trạng không thể nói rõ bằng lời.

Địch Cửu đưa tay xoa một vài huyệt vị trên trán Tô Du, giúp cô ấy bình tĩnh lại, sau đó mới hỏi:

- Em không sao chứ?

- Anh là Địch Cửu.

Tô Du đã hơi tỉnh táo lại, theo bản năng nói một câu.

Địch Cửu gật đầu đáp:

- Đúng vậy, anh là Địch Cửu. Em bị Bỉ Trịnh Sinh cho người bắt đi, anh đã tìm cơ hội cứu em ra, nơi này không tiện ở lâu, nhà em ở chỗ nào? Anh đưa em về trước rồi nói sau.

Nghe được những lời này, Tô Du rốt cuộc hồi tưởng lại một cảnh đáng sợ vừa xảy ra cách đây không lâu, lập tức không kềm được mà khóc lớn.

Địch Cửu thấy vậy thì nhanh chóng nói:

- Tô Du, em bình tĩnh lại đi. Bỉ Trịnh Sinh là một tên rất ác ôn, chúng ta phải nhanh chóng đi khỏi đây, không được khóc ở đây.

- Ba em, mẹ em đều đã chết, bọn chúng là ác ma, chúng dùng điện thoại của Chí Mỹ giả giọng bạn ấy gạt em tới nhà Chí Mỹ, ba em phát hiện không đúng liền lập tức quay trở lại, kết quả là bị bọn chúng sát hại. Em phải báo cảnh sát.

Lúc nói xong, trong mắt Tô Du vẫn mang theo một loại sợ hãi và e ngại.

Mặc dù là có lỡ tay, nhưng mà người tên này đúng là rất hung ác, ngay cả cha mẹ Tô Du cũng không buông ngại giết. Biết được trong nhà Chí Mỹ không có ai, hơn nữa còn lấy được điện thoại. Chỉ trong thời gian ngắn đã làm được nhiều việc như vậy, bản lĩnh của chúng đúng là rất lớn.

Thở dài một tiếng, Địch Cửu chỉ có thể khuyên bảo:

- Tô Du, anh cũng đắc tội Bỉ Trịnh Sinh, chúng ta không thể ở lại Lạc Tân nữa. Thực lực của Bỉ Trịnh Sinh rất mạnh mẽ, ở cao ốc Bỉ Ngạn hắn có tổ chức đấu quyền ngầm. Anh đề nghị em đừng nên báo cảnh sát, coi như là bắt được Bỉ Trịnh Sinh thì hắn có tiền thuê luật sư, sau cùng rất có thể sẽ được thả ra hoặc là ở tù một ít năm, thực sự là không thể trừng phạt được tội ác của hắn. Nếu là em hiện tại không làm Bỉ Trịnh Sinh cảnh giác, sau này chúng ta có thể dễ dàng phục thù, nếu mà tương lai em vẫn không có năng lực báo thù, anh có thể giúp em.

Địch Cửu đã nói hết lời, cho dù có báo cho cảnh sát chuyện Bỉ Trịnh Sinh mở đấu quyền ngầm dưới đất, cao ốc Bỉ Ngạn có bị niêm phong thì cũng không có khả năng tử hình Bỉ Trịnh Sinh. Chỉ cần Bỉ Trịnh Sinh còn sống, cho dù có niêm phong cao ốc Bỉ Ngạn thì cũng không có ý nghĩa gì với Địch Cửu và Tô Du.

Dù sao tương lai Địch Cửu cũng muốn giết chết Bỉ Trịnh Sinh, cho nên hắn nói muốn giúp Tô Du báo thù cũng không phải là lời nói suông. truyenyy.com

Tô Du giống như không nghe Địch Cửu nói, vẫn đang khóc nức nở.

Mấy phút sau, Địch Cửu đang không biết làm như nào cho phải thì Tô Du liền ngừng thút thít. Cô nhìn thẳng vào Địch Cửu với ánh mắt đã mất đi sự thuần khiết của mình rồi nói:

- Anh Địch Cửu, cảm tạ anh đã cứu em, ý của anh muốn nói em đã hiểu, em sẽ không làm chuyện ngu ngốc, em chỉ muốn xin anh giúp em một việc.

- Nói đi, chỉ cần trong khả năng của anh mà không ngoài ý muốn của anh thì đều được.

Địch Cửu gật đầu đồng ý.

- Cô của em đang ở Yên Kinh, em chỉ muốn anh đưa em lên máy bay tới Yên Kinh nhanh nhất có thể.

Tô Du chỉ nói yêu cầu mà không giải thích nguyên nhân, Tô Du muốn tới chỗ cô của mình là bởi vì cô của Tô Du có khả năng cho Tô Du vào võ học viện đại học Yên Kinh. Còn thi thể của cha mẹ cũng cần cô Tô Du đứng ra xử lí.

Tô Du đã quyết định, tương lai khi Tiên Nữ Tinh mở ra, cô ấy phải học được bản lĩnh ở đấy, sau đó đích thân báo thù cho cha mẹ.

- Được.

Địch Cửu không chút do dự đồng ý thỉnh cầu của Tô Du, về chuyện cha mẹ cô ấy bị tạo thành hiện trường tai nạn xe cộ giả, hắn không muốn nói cho cô ấy biết. Tô Du còn quá nhỏ, chuyện như vậy e rằng cô ấy không chịu nổi.

---------------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch