Địch Cửu nghe vậy thì cảm thấy hơi vui mừng, nghe nói cường giả Vũ Vương cũng có thể lăng không qua sông.
- Có nhiều người như vậy hay không?
Mong muốn tới Tiên Nữ Tinh của Địch Cửu đột nhiên bức thiết hẳn lên, nếu như không có gì nguy hiểm vậy cho thấy không có thứ gì còn chừa lại cho người tới sau, chỉ có nguy hiểm muôn trùng thì những người đi sau mới có thể kiếm được chút lợi lộc
Hồ Thiên Lý trầm ngầm một lúc rồi đáp:
- Một năm trước tôi đã rời khỏi Tiên Nữ Tinh, lúc đó nghe đồn đã có sáu người đạt được nửa bước Tiên Thiên, hiện tại chắc là đã có người chân chính bước vào Tiên Thiên cảnh. Dù sao ở Tiên Nữ Tinh có rất nhiều thứ tốt, một khi may mắn lấy được thì…
Hồ Thiên Lý không nói tiếp, nhưng Địch Cửu cũng đã hiểu được.
- Lúc đó anh làm thế nào mà vào được Tiên Nữ Tinh? Nếu như bây giờ muốn đi Tiên Nữ Tinh có phải là chỉ có con đường trở thành học sinh của võ học học viện được Liên Minh thừa nhận?
Hồ Thiên Lý nhanh chóng đáp:
- Cửu thiếu, Tiên Nữ Tinh là cái hố sâu không đáy, cậu không nên tới đó. Số người tới Tiên Nữ Tinh ngoại trừ một số ít có thể quay lại Trái Đất thì phần lớn đều đã thiệt mạng ở Tiên Nữ Tinh. Người có thể bước vào nửa bước Tiên Thiên đều là người may mắn vô cùng. Tiên Nữ Tinh đúng là có rất nhiều thứ tốt, nhưng mà nguy hiểm lại càng nhiều hơn, sơ sảy một chút là mất mạng ngay, rất đáng sợ đó!
Địch Cửu không tiếp tục dây dưa về đề tài này nữa, hắn nhất định phải tới Tiên Nữ Tinh, là ai thuyết phục hắn thì cũng vậy thôi.
Tuy Địch Cửu không nói gì nhưng Hồ Thiên Lý vẫn có thể cảm nhận thấy quyết tâm phải tới Tiên Nữ Tinh của Địch Cửu, Hồ Thiên Lý chỉ đành bảo:
- Hiện tại muốn đi Tiên Nữ Tinh thì cách nhanh nhất là dùng tiền, trước đó tôi được đi cũng là nhờ gia tộc bỏ rất nhiều tiền để mua được một chỗ trong danh sách. Về phần học sinh của võ học học viện muốn đi Tiên Nữ Tinh cũng phải được cấp trên đồng ý mới có khả năng. Bởi vì Tiên Nữ Tinh quá mức nguy hiểm, những người có đủ khả năng tới Tiên Nữ Tinh đa số đều ở trong phạm vi Tiên Nữ Quảng Trường. Toàn bộ Tiên Nữ Quảng Trường nằm trong tường laze, các thế lực lớn ở đó muốn đi tìm bảo vật đều là kết thành đội để đi. Trong Tiên Nữ Quảng Trường có một cái võ học viện Tiên Nữ Liên Minh. Những người được tuyển chọn từ các võ học viện khác trên Trái Đất để tới Tiên Nữ Tinh cần phải học võ một thời gian ở học viện Tiên Nữ Liên Minh, sau khi đạt đến trình độ nhất định mới có thể được các thế lực lớn chiêu mộ để đạt được tư cách chân chính tới tiến vào Tiên Nữ Tinh.
- Làm sao mới có thể mua được tư cách đến Tiên Nữ Tinh vậy?
Địch Cửu rất muốn đi tới Tiên Nữ Tinh ngay, nhưng mà trước đó hắn phải học được Địch Thị Thất Đao cái đã.
- Tư cách tới Tiên Nữ Tinh đại đa số đều có thể mua trong buổi đấu giá, tôi được biết ba tháng sau, ở Yên Kinh có tổ chức một buổi đấu giá chuyên bán tư cách đi Tiên Nữ Tinh. Chỉ là đẳng cấp của buổi đấu giá này quá cao, ngay cả tôi cũng không thể lấy được vé vào cửa. Mỗi một thứ được đưa ra đấu giá trong ngày hôm đó đều có giá trị kinh người.
Lúc còn ở nước Tề, Địch Cửu cũng từng tham dự vài buổi đấu giá, cho nên Địch Cửu thừa hiểu tình hình hiện tại của mình vừa không có tiền vừa không đủ thực lực để tới những nơi như vậy.
Địch Cửu biết rõ một khi mua được những món bảo vật vô giá khiến cho rất nhiều người mơ ước vậy thì lúc đó hắn sẽ trở thành mục tiêu cho những người đó, rất có thể bảo vật sẽ biến thành bùa đòi mạng. Trái Đất có thể đỡ hơn ở đại lục Á Luân một chút, nhưng mà "thất phu vô tội hoài bích có tội", định luật này cho dù là ở Trái Đất thì cũng không khác mấy.
Địch Cửu trầm mặc một lúc rồi đứng lên nói:
- Cảm ơn anh đã nói cho tôi biết những chuyện này, giờ tôi phải đi rồi.
Hồ Thiên Lý cũng nhanh chóng đứng lên đáp lại:
- Cửu thiếu, phải là cả nhà tôi cảm tạ cậu mới đúng, chút tiền này không đáng bao nhiêu, mong Cửu thiếu đừng chê.
Địch Cửu vỗ vai Hồ Thiên Lý, cười:
- Tôi cần một khoản tiền lớn, nếu không thì làm sao đi đấu giá được? Số tiền này anh cứ giữ lại mà dùng, tôi sẽ nghĩ cách khác để kiếm tiền.
Hắn không phải là tùy hứng mà nói như vậy, lúc còn ở nước Tề điên cuồng tìm kiếm phương thức sinh ra võ căn, Địch Cửu đã vô tình phát hiện vài phương thuốc, tuy là chúng không có cách nào giúp hắn luyện võ được nhưng chúng lại có tác dụng rất lớn đối với quá trình luyện võ của những người đã có võ căn. Đặc biệt có một phương thuốc dùng Hoang Minh Lô làm chủ dược để luyện chế, có thể tăng mạnh tiến độ tu luyện và sức mạnh của người luyện võ, phương thuốc này Địch Cửu đã từng lén thí nghiệm trên người vài thành viên trong Địch gia.
May mà loại dược liệu này hắn vẫn còn một chút. Đến lúc cần thiết thì luyện ra vài bình thuốc, ngoại trừ giữ lại một ít để hắn tự dùng thì có thể mang số còn lại đem đi đấu giá.
Hồ Thiên Lý nghe Địch Cửu nói muốn đi đến hội đấu giá thì chỉ có thể thu lại tấm thẻ ngân hàng, trong thẻ của Hồ Thiên Lý có mấy triệu đồng, với người bình thường thì rất nhiều nhưng mà để đi tới sự kiện kia thì còn chưa đủ con số lẻ nữa là.
Hồ Thiên Lý chân thành khuyên:
- Cửu thiếu, nếu mà cậu muốn tới buổi đấu giá thì có thể đi Kế gia ở Yên Kinh thử xem. Kế gia là gia tộc thương nghiệp hàng đầu thế giới, thậm chí có thể lọt vào top mười thế giới. Kế Bách Thiện là một người tốt giống như cái tên của ông ta vậy, là một người rất hiền lành, đồng thời cũng là một người thích làm từ thiện. Không may là con cháu trực hệ Kế gia là Kế Hiểu Đinh trúng độc ở Tiên Nữ Tinh, tuy rằng được mang về Yên Kinh nhưng mà đến tận bây giờ vẫn chưa có ai giải được độc trên người Hiểu Đinh. Cha của Kế Hiểu Đinh là Kế Thang Hoành vì muốn giải độc cho con nên cũng đã đi Tiên Nữ Tinh rồi, kết quả là đến giờ vẫn chưa rõ tung tích.
Địch Cửu lập tức hiểu:
- Ý của anh là muốn tôi đến đó chữa bệnh ư?
Hồ Thiên Lý gật đầu:
- Đúng vậy, Kế Bách Thiện có quyền lực rất lớn, ông ta có thể dễ dàng lấy được vé vào của buổi đấu giá ở Yên Kinh, hơn nữa còn có thể vì cháu của mình mà bỏ ra bất cứ giá nào.
- Tôi đã hiểu, cám ơn anh Hồ.
Địch Cửu làm việc rất nhanh chóng, sau khi tạm biệt Lâm Ba và Hồ Thiên Lý, hắn lập tức đi tới nhà ga, leo thẳng lên tàu đi tới Yên Kinh.
Thành phố Đái Trình, một thành thị nằm ở biên giới Hoa Hạ.
Trong thành phố Đái Trình, khu Tam Kiều chính là nơi có phong cảnh đẹp nhất, cũng là nơi có giá đất cao ngất ngưỡng. Đặc biệt là Tiên Nhân Sơn Trang trong khu Tam Kiều, bất cứ một biệt thự nào trong này đều được xây dựng và trang trí hết sức sang trọng.
Giờ phút này trong đại sảnh một biệt thự ở Tiên Nhân Sơn Trang, Bỉ Trịnh Sinh đang kính cẩn cúi đầu. Các thuộc hạ của Bỉ Trịnh Sinh ngoài cô gái mặt thẹo và một lão già ra thì những kẻ khác không có tư cách bước qua cửa.
Bên trong phòng có hơn mười người cả nam lẫn nữ đang an tĩnh ngồi nghe Bỉ Trịnh Sinh giải thích.
Ở vị trí ngồi cao nhất là một người đàn ông thoạt nhìn thì không lớn hơn Bỉ Trịnh Sinh là bao, nhưng ông ta thật ra đã sáu mươi ba tuổi, cơ mà tinh thần ông ấy vẫn vô cùng sung mãn, khí thế vô cùng, ông ấy chính là sư phụ của Bỉ Trịnh Sinh – Giả Duyên.
Nhắc tới Giả Duyên thì chỉ cần là người luyện võ thì không ai không biết. Người ta đồn rằng trước cả khi Tiên Nữ Tinh xuất hiện thì ông ấy đã là cường giả Huyền cấp. Sau khi Tiên Nữ Tinh xuất hiện thì Giả Duyên là một trong những người đầu tiên tới Tiên Nữ Tinh. Rất nhiều người đã bỏ mạng ở Tiên Nữ Tinh nhưng ông ta vẫn có thể sống sót quay về, không những thế lúc trở lại Trái Đất còn đột phá tới Địa cấp luôn rồi.
Ông ta có một biệt hiệu gọi là "Giả Bất Liễu" (Không phải là giả). Ý là lời ông ta đã nói ra thì nhất định sẽ thành sự thật, tuyệt đối chưa từng có ngoại lệ.
Chờ Bỉ Trinh Sinh kể hết tất cả, Giả Duyên mới chậm rãi lên tiếng:
- Như lời con nói thì người tên là Địch Cửu đấu với thuộc hạ của con, sau đó giết bảy người rồi ung dung rời đi. Mà con vì việc này mà làm lộ ra chuyện lôi đài Thái Bình dưới cao ốc Bỉ Ngạn, cho nên mới phải trốn tới đây, có đúng không?
Bỉ Trịnh Sinh không hề có chút gì kiêu ngạo như lúc còn ở cao ốc Bỉ Ngạn. Nghe được Giả Duyên nói như vậy liền quỳ rạp xuống đất:
- Sư phụ, lần này là do con khinh địch, lần tới con nhất định sẽ bắt được tên Địch Cửu đó.
Giả Duyên thong thả nhấp một ngụm trà, để chén trà xuống, qua một lúc lâu mới bình tĩnh nói:
- Con không phải là sơ suất, mà là sống an nhàn sung sướng quen rồi. Con có biết ta tạo ra lôi đài Thái Bình ở Hoa Hạ là khó khăn đến cỡ nào không? Mà lôi đài ở Lạc Tân càng quan trọng hơn, không thể ngờ con lại phá nát chỗ đó, con nói ta có thể cho con thêm cơ hội không?
Bỉ Trịnh Sinh cảm giác không ổn, vội hô lên:
- Sư phụ,…
Giả Duyên giơ tay lên chặn lời Bỉ Trịnh Sinh, ra hiệu với một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp đang đứng bên cạnh: