- Chàng thanh niên đừng suy nghĩ nhiều nữa. Cậu vẫn nên chăm chỉ học tập ở võ học viện Yến Đại thì hơn, tương lai nói không chừng còn có cơ hội tới Tiên Nữ Tinh gặp lại cô bé kia. Không phải là tôi muốn đả kích cậu, La tiền bối là người trong tiên đạo, đệ tử của ông ấy tương lai chắc chắn sẽ có thành tựu nhất định,… À mà thôi, cậu đừng nên nản chí, dù sao võ học viện Yến Đại chúng ta vẫn là đệ nhất học viện ở Hoa Hạ mà.
Một người đàn ông da đen thấy Địch Cửu vẫn nhìn chằm chằm về phía xa liền tiến lên vỗ vai an ủi Địch Cửu.
Người tóc bạc có thể phóng ra hỏa cầu và đứng trong hư không vài giây đúng là đã làm kinh ngạc vài giáo viên ở chỗ này. Cơ mà những thầy giáo này cũng đã quen với chuyện kinh ngạc như vậy, từ khi Tiên Nữ Tinh xuất hiện, tất cả mọi thứ không thể đều đã trở thành có thể.
Địch Cửu biết người da đen đang an ủi hắn là một thầy giáo của võ học viện, sở dĩ đối phương nói như vậy hẳn là vì địa vị của người tóc bạc nọ.
Bây giờ Địch Cửu và Lữ Uyển – đệ tử của người tóc bạc có quan hệ không rõ ràng, hiện tại Lữ Uyển có thể nói là một bước lên trời, sau này ai có thể xác định Lữ Uyển sẽ không nhớ tới người bạn trai ở Yến Đại này? Tranh thủ cơ hội làm quen với Địch Cửu, coi như là kết một cái thiện duyên cũng tốt.
- Haha…
Địch Cửu cười lớn, vỗ bàn tay của người đang an ủi mình rồi nói:
- Không sao, phụ nữ là như vậy đấy. Giận dỗi vài ngày rồi cô ấy sẽ lại quay trở về tìm tôi thôi, đây cũng không phải là lần đầu tiên. Mỗi lần như vậy đều là cô ấy chủ động xin lỗi tôi.
Một người khác nghe vậy nhịn không được châm chọc:
- Lần này bạn gái cậu không phải giận dỗi, mà người ta là đi tới Tiên Nữ Tinh tu đạo nha.
Địch Cửu không thèm để ý, vung tay đáp:
- Như nhau cả thôi, hiện tại tôi phải vào võ học viện, tương lai chúng tôi sẽ gặp lại trên Tiên Nữ Tinh.
Nói xong thì Địch Cửu quay sang hỏi người đàn ông da đen kia:
- Tôi chỉ có một tờ giấy báo danh nhưng mà còn có một người bạn của tôi cũng muốn cùng vào võ học viện, việc này anh có biện pháp nào hỗ trợ không?
Người này tuy quả thật muốn kết giao với Địch Cửu, nhưng mà việc hắn nhờ thì ông ta cũng đành bó tay:
- Mỗi tờ giấy báo danh chỉ cho phép một người vào học. Bạn của cậu chỉ có thể dự thính, không được tính là học sinh của võ học viện, nhưng nếu may mắn thì vẫn có thể học được một chút bản lĩnh đấy.
- Tôi hiểu rồi, cám ơn anh rất nhiều.
Địch Cửu mừng rỡ, hắn có thể đưa giấy báo danh này cho Tề Hưởng, bản thân hắn thì chỉ cần dự thính là được. Địch Cửu càng thích được tự do hơn là trở thành học sinh của võ học viện.
Dự thính có mấy cái lợi ích, thứ nhất là có thể không cần lo lắng thầy giáo biết được Địch Cửu đang tu luyện Đại Hành Môn Lục. Thứ hai là hắn vẫn có thể nghe được tin tức Tiên Nữ Tinh từ Tề Hưởng. Thứ ba là hắn không cần ký cam kết gì với võ học viện. Quan trọng nhất là hắn có thể rời khỏi võ học viện bất kỳ lúc nào.
Dùng gót chân cũng có thể đoán được, một khi tiến vào võ học viện thì phải ký kết một số cam kết, đổi lại sẽ được sử dụng tài nguyên trong võ học viện để tu luyện.
Nếu là cam kết bình thường thì không sao, nhưng mà phải đến Tiên Nữ Tinh để bán mạng cho một vài thế lực nào đó thì Địch Cửu hoàn toàn không muốn.
- Tôi là Sầm Phong Giao, bây giờ cậu có thể tới ghi danh ở lớp dự bị. Đến lúc đó hãy nói bạn của cậu là tới chăm sóc cho cuộc sống hằng ngày của cậu, nếu nói như vậy thì hai người sẽ được tới cùng một phòng đấy.
Người đàn ông da đen dặn dò Địch Cửu, sau đó mới cùng với những người khác đi vào võ học viện trước.
Địch Cửu không tiếp tục vào tìm người nữa, bây giờ hắn đã có giấy báo danh thì không cần phải vội. Trước hết quay về tìm Tề Hưởng cái đã, chơi không lại Giả Duyên thì vẫn có thể xử lí Bỉ Trịnh Sinh kia mà.
Lúc Địch Cửu trở lại nơi ở thì Tề Hưởng không có nhà, chắc là đi làm cương đao vẫn chưa về rồi.
Sau khi chứng kiến sự lợi hại của người đàn ông tóc bạc, Địch Cửu quyết định phải ưu tiên đi tới Tiên Nữ Tinh trước. Hắn ở Trái Đất tu luyện một năm có lẽ còn không bằng người ta tu luyện một tháng ở Tiên Nữ Tinh.
Dù sao cũng phải chờ Tề Hưởng quay lại cái đã.
Địch Cửu đi tới cái bàn, chuẩn bị rót một ly nước. Khi tay hắn vừa mới đụng tới cái ly thì đột nhiên có một luồng sát khí bộc phát ngay sau lưng khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
Địch Cửu không cần suy nghĩ bèn vội vã ném ly nước ra ngoài, đồng thời nhanh chóng lui lại phía sau mấy bước.
Gần như là cùng lúc khi Địch Cửu lui lại, một ánh đao chém xuống sát rạt vị trí vừa rồi của hắn. Địch Cửu hơi ngạc nhiên, bởi vì thực lực của hắn đã hơn lúc ở Lạc Tân đâu chỉ gấp đôi, nhưng mà một đao này vẫn khiến hắn có cảm giác nguy hiểm, rất khó né tránh.
- Đinh!
Ly nước Địch Cửu ném ra bị chém nát vụn, vậy mà thế đao vẫn không hề chậm lại mà tiếp tục bổ về trước ngực Địch Cửu.
Nhưng Địch Cửu lại thở phào nhẹ nhõm, mặc dù cái ly không thể chặn nhát chém này nhưng nó đã khiến cho sát ý của đối phương giảm đi rất nhiều.
- Phốc!
Một tia máu bắn ra, nhát đao đi từ ngực đến tận vai phải Địch Cửu. Địch Cửu tựa vào tường, giơ tay điểm vài cái trên thân.
Nếu không phải nhờ ly nước hoặc là hắn không cảm nhận sớm được sát khí, thì đao vừa nãy đã có thể chém hắn ra thành hai phần rồi.
- Thảo nào có thể giết được thuộc hạ của Bỉ Trịnh Sinh, trình độ của mày còn khá hơn dự đoán ban đầu của tao đấy.
Một người đàn ông tóc ngắn mặc một bộ quần áo màu vàng vừa đứng lên vừa nói.
Người này cao chừng 1m9, cơ thể vô cùng cường tráng. Địch Cửu hơi nghi hoặc tên này to như vậy, làm thế nào có thể núp sau sofa mà khiến hắn không chú ý tới.
- Mày là chó điên được Giả Bất Liễu phái tới ư?
Địch Cửu cảm nhận được khí tức của đối phương rất mạnh, cho dù hắn không biết tên này đã đạt đến cảnh giới gì nhưng cũng có thể hiểu đây là kình địch với hắn.
Tên tóc ngắn cười khẩy đáp:
- Lá gan của mày rất lớn đó. Lần đầu tiên tao nghe có người dám nói như vậy về anh Duyên.
Trong lúc nói chuyện, tên này không tiếp tục tấn công Địch Cửu mà lại lui về phía tivi, lấy một sợi dây kết nối cổng điện tử của tivi với một máy phát.
Địch Cửu thấy vậy thì cũng không vội hành động, thực lực người này không thấp hơn hắn. Hiện tại hắn đang bị thương, cho nên càng để lâu càng có lợi cho hắn hơn.
Từ khi có được viên đá màu xám và tia chớp vàng, khả năng khôi phục vết thương của Địch Cửu đã cao hơn nhiều so với người bình thường.
Không tới một phút, trên màn hình xuất hiện một người đàn ông trung niên. Người này thoạt nhìn dường như chỉ khoảng ba mươi - bốn mươi tuổi, ánh mắt có chút tà mị. Cho dù thông qua tivi thì Địch Cửu vẫn có thể nhận thấy sát khí trong mắt đối phương.
Tên tóc ngắn nói:
- Anh Duyên, chính là nó. Thằng này không đơn giản tí nào, ăn một đao của em mà vẫn không chết.
Thì ra người trên màn hình chính là Giả Bất Liễu – Giả Duyên. Địch Cửu cầm dao trong tay, nhìn chằm chằm vào màn hình.
- Tang Sát, Uyển Nhi đâu rồi?
Giả Duyên không hề coi Địch Cửu ra gì, mở miệng ra liền hỏi về đệ tử của mình.
Tang Sát không biết chuyện, chỉ có thể nói:
- Hẳn là Uyển Nhi phải mang thằng nhóc này tới khách sạn mới đúng, không ngờ lúc em đến đây tìm đồ thì lại thấy nó trở về.
- Đừng vội giết thằng nhóc đó, anh có chuyện muốn hỏi trực tiếp.
Giả Duyên còn chưa nói hết câu thì dao trong tay Địch Cửu đã đâm ra, đao thứ nhất trong Địch Thị Thất Đao. Vết thương của hắn đã gần như khôi phục hoàn toàn, tên Tang Sát này rất lợi hại, đã như vậy không bằng tiên hạ thủ vi cường.
- A!
Cảm nhận được đao khí của Địch Cửu đang phóng tới, Tang Sát ngạc nhiên kinh hô, đao trong tay cũng đồng thời bổ ra.
- Choang!
m thanh chạm trán vang lên, đao khí của Địch Cửu vừa chạm vào đã lập tức tán loạn.
Dao trong tay Địch Cửu chỉ dài chừng hai mươi centimet, còn đao trong tay Tang Sát thì dài tới hơn một thước. Cho dù là dùng đệ nhất đao thì vẫn kém hơn Tang Sát một chút.
- Phốc!
Đao của Tang Sát phá vỡ đao khí thì tiếp tục để lại một vết thương trên người Địch Cửu. Đao khí của Địch Cửu cũng để lại một vệt trên người Tang Sát, nhưng mà ngay cả một chút máu cũng không có, chỉ là cắt rách áo mà thôi.
Tâm lý Địch Cửu nhất thời trầm xuống, hắn biết thực lực của bản thân vốn không bằng Tang Sát, hoàn cảnh hiện tại càng lúc càng xấu.
- Thằng nhóc này quả nhiên là có chút nghề, nhìn dáng vẻ của nó thì e rằng đã sắp vào Huyền cấp rồi. Tang Sát, không nên dây dưa với nó, đánh nhanh thắng nhanh.
Trên màn hình, ánh mắt Giả Duyên híp lại, Giả Duyên khẳng định trên người Địch Cửu có bí mật gì đó. Nếu không thì Địch Cửu còn trẻ như vậy, không thể nào có thân thủ lợi hại đến mức này được.