Sau khi ăn xong một bữa cơm trưa hài hòa ấm áp, đại bạch hổ ưu nhã đứng lên, liếc nhìn Liên Thanh Nhuy ra hiệu cho cô đi theo anh.
An bá nói: “Thiếu gia muốn dẫn cô đến phòng y tế để kiểm tra tinh thần lực một chút, ở đây để tôi thu dọn là được rồi.”
Liên Thanh Nhuy biết nếu mình muốn lấy được lòng tin của đại bạch hổ thì lần kiểm tra này là không thể tránh khỏi, lập tức ngoan ngoãn đi theo.
Nói thật ra, đại bạch hổ chưa làm kiểm tra tinh thần lực cho cô mà đã ăn mấy thứ đồ ăn cô làm trước, điều này làm cho Liên Thanh Nhuy cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Nếu như cô bị trùng tộc thể tinh thần cao cấp ký sinh dẫn đến tinh thần lực tăng lên, mấy đồ ăn làm ra có mang theo tinh thần lực của trùng tộc, thú nhân ăn vào sẽ dẫn đến mức độ của hội chứng cuồng hóa sẽ tăng lên rất nhiều.
Điều này chứng tỏ còn chưa được kiểm tra mà đại bạch hổ đã lựa chọn tin tưởng cô không phải là bị trùng tộc ký sinh.
Cái mà Liên Thanh Nhuy không biết chính là, đại bạch hổ loại trừ nguyên nhân cô bị trùng tộc thể tinh thần ký sinh vô cùng đơn giản.
Thú nhân bị mắc hội chứng cuồng hóa, nguyên nhân thứ nhất là do tạp chất ở bên trong thức ăn gây nên, thứ hai là do tiếp xúc với huyết nhục của trùng tộc trong một thời gian dài dẫn đến tinh thần lực bị ăn mòn.
Trong đó, cái nguyên nhân phía trước có thể thông qua chữa trị bằng thức ăn cùng với thuốc men để khống chế, còn cái sau mới là nguyên nhân chính dẫn đến hội chứng cuồng hóa đến mức phải giữ nguyên hình thái thú.
Cho nên trên tinh cầu ZK-001 căn bản là không có trùng tộc. Bởi vì tinh hệ ZK chính là tinh vực cách biên cảnh tiền tuyến với trùng tộc xa nhất.
Đây cũng là ưu đãi cuối cùng đối với các chiến sĩ đã chiến đấu nhiều năm với trùng tộc dẫn đến cuồng thú hóa, mặc dù không thể tìm ra được cách trị liệu hiệu quả cho bọn họ nhưng ít nhất cũng có thể tạo điều kiện cho họ được rời xa khỏi sự quấy nhiễu của trùng tộc.
Cho dù trùng tộc cao cấp có ngụy trang giỏi đến cỡ nào cũng không thể vượt qua khoảng cách không gian xa đến như vậy, từ tận tiền tuyến của đế quốc Long Hạ đi tới tinh hệ ZK ở phía sau cùng.
Mà nếu như có khả năng này thì trùng tộc đó cũng có đẳng cấp cực kỳ cao, tâm cơ nhiều, giỏi ngụy trang, tuyệt đối sẽ không trực tiếp biểu hiện ra ngoài giống như Liên Thanh Nhuy lúc này.
Còn có một điều quan trọng nhất chính là, cho dù trùng tộc thể tinh thần đẳng cấp cao đến thế nào cũng không thể tinh chế ra nguyên liệu nấu ăn đạt đến độ tinh khiết 100%, bởi vì bản chất thể tinh thần của trùng tộc cũng là một loại tạp chất.
Mặc dù Hoắc Hàn Diệp đã loại trừ hiềm nghi người phụ nữ này là gian tế mà trùng tộc phái tới đây, nhưng anh vẫn duy trì lòng cảnh giác cao độ với cô, ngay từ đầu chỉ là muốn nếm thử thức ăn của cô một chút để xem thử hiệu quả trị liệu là như thế nào…
Nhưng mà thức ăn thực sự quá ngon…
Rõ ràng là giò heo vẫn còn hơi dai, gà ùng ục lại hơi quá lửa, thịt thỏ thì vẫn chưa chín lắm…
Nhưng mà khuyết điểm vẫn không thể che lấp được ưu điểm!
Hương vị có thể nói là chỉ ngon hơn một chút so với đồ ăn bình thường, nhưng trong đó còn ẩn chứa một tia năng lượng kỳ lạ làm cho toàn thân anh cảm thấy vô cùng thoải mái…Nếu như anh đoán không nhầm thì đó là một tia tinh thần lực của người phụ nữ này lưu lại trong thức ăn.
Ăn ngon đến mức hổ anh không thể dừng lại được!
Nếu nói có gì đó không đủ thì đó chính là – lượng thức ăn quá ít!
Chỉ đủ để anh nhét kẽ răng.
Ăn xong rồi lại còn cảm thấy vẫn chưa thực sự thỏa mãn…
Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, ánh mắt của đại bạch hổ khi nhìn về Liên Thanh Nhuy từ sự ghét bỏ ban đầu dần trở nên hòa hoãn không ít.
Cái cô giúp việc này không chỉ tư tưởng giác ngộ được nâng cao mà trình độ nấu ăn cũng rất tốt!
Ừm, quay lại sẽ tăng lương cho cô ấy!
Liên Thanh Nhuy luôn cảm thấy ánh mắt của đại bạch hổ nhìn mình có gì đó hơi kỳ quái, bộ lông hổ (bờ mông hổ) vừa trắng vừa mềm vừa bóng loáng ở gần ngay trước mắt, thật sự rất muốn sờ một cái!
Không được, cô phải cố gắng khống chế bản thân mình! Mông hổ tuyệt đối không thể sờ loạn được!
Đại bạch hổ cũng cảm thấy ánh mắt của người phụ nữ này nhìn mình có gì đó là lạ, có cảm giác như một luồng hơi lạnh đột nhiên từ truyền tới từ phía sau, lập tức tăng tốc bước nhanh hơn.
Liên Thanh Nhuy phải chạy mới đuổi kịp.
Một người một hổ nhanh chóng đến phòng y tế.
Liên Thanh Nhuy theo sự hướng dẫn của người máy y tế, nằm trên giường để kiểm tra tinh thần lực.
Đại bạch hổ cũng không hề có ý định rời đi, vẫn ngồi xổm ở một bên, dường như là anh đang đợi xem thử kết quả kiểm tra của cô như thế nào.
Hơn mười sợi dây cáp kết nối với thiết bị kiểm tra tinh thần lực vươn tới, nhẹ nhàng dán lên đầu của Liên Thanh Nhuy. Theo sự nhắc nhở của thiết bị kiểm tra, Liên Thanh Nhuy liền nhắm mắt lại.