- Người bệnh trước khi chuyển đến được dùng thuốc gì?
Lão chuyên gia hỏi.
Thiệu Hải Ba đối với cảnh tượng trước mắt cũng có chút không thể lý giải. Tuy nhiên, y cũng không phải là bác sĩ điều trị ngày hôm qua, đối với tình huống cũng không biết, liền khẩn trương đem vấn đề này bàn giao lại cho bác sĩ tiếp nhận điều trị ngày hôm qua.
Thầy thuốc kia ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Ngày hôm qua, khi được đưa tới đây, đầu gối của người bệnh ba tấc hướng lên trên có một cái vòng tròn màu đen. Giống như là được dùng thuốc bùn để xoa lên. Bởi vì không rõ ràng lắm đó là thành phần gì nên chúng tôi đã rửa nó đi.
- Ôi, không nên chứ!
Lão chuyên gia liền tỏ vẻ tiếc nuối:
- Nếu không nhờ cái vòng tròn đó thì nói không chừng bắp chân của người bệnh không chỉ thối rữa không đâu.
Mọi người liền cảm thấy lời nói của lão chuyên gia có chút khuếch đại, không khỏi tự hỏi trên đời này làm gì có loại thuốc nào mà thần kỳ như vậy? Tuy rằng mọi người cũng không thể giải thích được vì sao độc của rắn chỉ lan tới đầu gối, nhưng mọi người trong lòng đều tuyệt không cho rằng đây là nhờ công hiệu của thuốc gì đó. Nếu thuốc này thực sự công hiệu thì vì sao lại không thể chữa khỏi cho David?
Lão chuyên gia thấy mọi người không tin lời nói của mình thì liền lên tiếng:
- Loại thuốc thần kỳ kháng nọc rắn thật sự tồn tại. Khi nhà của tôi ở nông thôn mở một bệnh viện chuyên chữa rắn cắn, tôi đã từng gặp qua một thiếu niên. Cậu ta bị một con rắn hổ mang chúa cắn vào tay trái, nhưng chỉ dùng một loại thuốc bùn xoa một vòng nơi cổ tay thì nọc rắn thủy chung chỉ trong cái vòng đó.
Mọi người cũng không muốn nghe loại chuyện xưa cái gì là bệnh viện chuyên chữa rắn cắn. Tuy nhiên, đây cũng chỉ là một phòng khám nhỏ không có kinh doanh mà thôi.
Nói thật, những thầy thuốc khác trong tổ chuyên gia trong lòng cũng có chút xem thường lão chuyên gia này. Lão chuyên gia xuất thân không phải chính quy, cũng không thông hiểu những tài liệu về các vết thương do rắn cắn. Cái phòng khám của ông ta trước kia ở nông thôn chỉ dựa vào những bí quyết gia truyền để trị thương cho người ta, kiêm bán thuốc cao da chó. Sau được viện trưởng viện nghiên cứu vết thương do rắn cắn nhìn trúng, thì lúc này mới trở thành “chuyên gia”.
Bạn gái của David đứng bên cạnh, nghe xong lời này cảm thấy rất mất hứng nói:
- Còn có phải nhờ thuốc đó hay không thì rất khó nói.
Tổ trưởng tổ chuyên gia hắng giọng một cái rồi nói:
- Tôi thấy chúng ta không cần thảo luận về cái loại thuốc này. Trước nghiên cứu một chút ca bệnh này rốt cuộc có liệu pháp gì điều trị hay không? Ai có biện pháp gì thì cứ nói.
Các chuyên gia đều có chút do dự. Ai cũng biết rằng thân phận của người nước ngoài này không tầm thường. Không có mười phần nắm chắc thì ai cũng không dám dễ dàng động thủ.
Lúc này bác sĩ của bệnh viện nhân dân tỉnh lại bổ sung:
- Người bệnh đối với huyết thanh kháng độc cũng có phản ứng mẫn cảm rất nhỏ. Ngày hôm qua chúng tôi đã sử dụng một liều huyết thanh kháng độc cho người bệnh, vẫn là luân phiên tiêm vào.
Những lời này khiến nhóm chuyên gia trong lòng cảm thấy lo lắng. Phương án tốt nhất lúc này hẳn là tăng liều lượng huyết thanh kháng độc vào, khiến nọc rắn và huyết thanh hoàn toàn trung hòa. Như vậy ít nhất có thể tiêu trừ dấu hiệu trúng độc. Sau đó tập trung tinh lực trị liệu việc thối rữa ở chân. Nhưng nếu không sử dụng một liều lượng lớn thuốc huyết thanh thì cũng rất khó nói.
Lão chuyên gia lúc này mới nói:
- Tôi cảm thấy trước có thể áp dụng một số biện pháp kháng độc như thông qua việc châm cứu đến bát phong huyệt để phóng độc, cũng có thể mở ra bộ vị bị thối rữa, khiến cho mủ tự nhiên chảy ra. Làm như vậy để hóa giải việc xu hướng bị thối rữa tiến thêm một bước lan tràn.
- Không được, tuyệt đối không được.
Còn có chuyên gia phản đối:
- Tôi đề nghị áp dụng phương pháp chạy thận nhân tạo. Châm cứu để loại trừ độc không có bất cứ một căn cứ lý luận nào. Nếu làm không tốt thì rất dễ dàng gây nên phản hiệu quả. Nếu vết rạch mở ra, khiến cho không khí lan vào, tạo thành diện tích thối rữa lớn hơn nửa. Mất nhiều hơn được.
Chuyên gia của nước Mỹ lúc này cũng không có biện pháp gì khác. Ông ta là chuyên gia trị rắn cắn cũng có tiếng ở Mỹ. Ông ta có thể trị liệu các loại vết thương do rắn độc cắn, nhưng chỉ giới hạn sau khi bị rắn cắn ba giờ. Nếu vượt qua ba giờ thì bất luận một bác sĩ Tây y nào tới cũng không trị liệu một cách có hiệu quả được. Đối với loại tình huống như lúc này thì ông ta có chút khó xuống tay.
Suy nghĩ một chút, chuyên gia Mỹ lại nói:
- Tôi đồng ý với phương pháp lọc thận, từ đó loại độc tố ra. Sau khi nọc độc được thải trừ ra ngoài thì hẳn sẽ có được chuyển biến tốt đẹp. Ngoài ra, để bảo vệ cho các bộ phận khác, tôi đề nghị tiêm vào một lượng thuốc lợi tiểu, để thải chất độc của rắn ra ngoài theo đường tự nhiên. Khi tất yếu còn có thể suy xét đến vấn đề tiêm vào một ít kích thích hormone thận.
Lão chuyên gia cũng phản đối nói:
- Tôi cho rằng không tất yếu phải dùng phương pháp lọc thận như vậy. Người bệnh trước mắt bệnh trạng chỉ giới hạn trong một phạm vi. Chọn liệu pháp lọc thận thì có chút chuyện bé xé ra to. Khả năng có thể vì vậy mà bị phản tác dụng.
Tổ trưởng tổ chuyên gia rất không muốn nghe lời này. Cái gì là chuyện bé xé ra to. Người bệnh thân phận đặc biệt, xảy ra vấn đề gì thì không ai chịu trách nhiệm nổi đâu. Tôi thật ra cũng tình nguyện chuyện bé xé ra to một chút mà không cần phải gánh vác một hậu quả mà mình đã đoán trước.
- Nếu chuyên gia Mỹ cũng đồng ý với phương pháp lọc thận thì vậy chúng ta hãy áp dụng phương pháp này đi.
Tổ trưởng tổ chuyên gia không thèm quan tâm đến ý kiến phản đối của lão chuyên gia mà đề ra phương án chẩn đoán của mình, nhanh chóng đưa ra phương án trị liệu. Sau đó đưa tới trước mặt chuyên gia Mỹ, nói:
- Ngài xem một chút, nếu như không có ý kiến gì khác thì tôi sẽ bảo bệnh viện bắt tay vào chuẩn bị lọc thận.
Chuyên gia nước Mỹ nhìn thoáng qua rồi gật đầu:
- Cứ làm như vậy đi.
Tổ trưởng tổ chuyên gia liền nói:
- Vậy mời ngài ký tên vào đây.
Chuyên gia nước Mỹ cầm lấy bút ký tên của mình vào trong phương án trị liệu. Bởi vì ông ta cảm thấy đây quả thật là phương án trị liệu tốt nhất trong tình hình trước mắt.
Tổ trưởng tổ chuyên gia không nghĩ tới chuyên gia nước Mỹ lại ký tên một cách nhanh chóng như vậy, nên trong lòng kiên định không ít. Về sau trị liệu không hết thì chính mình cũng có thể đổ trách nhiệm lên trên đầu chuyên gia nước Mỹ, chính là vì chuyên gia nước Mỹ kiên trì dùng phương án trị liệu này. Đối với loại nhiệm vụ đột nhiên truyền đạt mệnh lệnh, tổ trưởng là hạng người không cầu có công, nhưng cầu có thái độ.
Lão chuyên gia vẫn phản đối:
- Tôi bảo lưu ý kiến của mình.
Tổ trưởng tổ chuyên gia không thèm quan tâm ý kiến của lão chuyên gia, quay sang nói với Thiệu Hải Ba, truyền đạt nhiệm vụ:
- Viện trưởng Thiệu, xin mời quý bệnh viện hãy lập tức chuẩn bị lọc thận.
Thiệu Hải Ba mượn điện thoại, thông báo cho trung tâm chạy thận, rồi nhíu mày nói:
- Một chút rảnh rỗi cũng đều không có sao? Bên này bệnh tình của người bệnh khá khẩn cấp.
Một lát sau, Thiệu Hải Ba cúp điện thoại nói:
- Hôm nay có hai người bệnh bị suy thận cấp, đang sử dụng thiết bị chạy thận nhân tạo tích hợp. Hiện tại thì máy chạy thận đang không có. Máy chạy thận nhỏ hơn thì có thể sắp xếp ngay lập tức, nhưng sợ hiệu quả sẽ thấp hơn một chút.
Người của tổ chuyên gia mở to mắt. Phương án trị liệu đã có, nhưng dụng cụ không có, vậy thì phải làm sao bây giờ. Muốn đem độc tố của rắn hoàn toàn loại bỏ ra ngoài, thì máy chạy thận nhân tạo loại nhỏ khẳng định là không được. Đến lúc đó không loại bỏ hết, độc tố khuếch tán ra toàn thân thì lại càng phiền toái.
- Không thể khẩn cấp vận dụng sao?
Tổ trưởng nhíu mày hỏi.
Thiệu Hải Ba lắc đầu:
- Hai người bệnh đang sử dụng thiết bị cũng đang trong tình trạng nguy hiểm chết người. Toàn bộ đều dựa vào thiết bị để bảo toàn tính mạng. Nếu khẩn cấp vận dụng thì một khi xảy ra sự cố gì, bệnh viện chúng ta gánh vác không nổi đâu. Tuy nhiên, tôi đã khiến trung tâm chạy thận nhân tạo tiến hành liên lạc giúp đỡ, xem gần đó có bệnh viện nào có thiết bị đang không dùng không.
Hiện tại, hai người bệnh kia cũng đang trong tình trạng nguy kịch. Thiệu Hải Ba nào dám vì một người nước ngoài mà chen ngang. Một khi hai người bệnh kia xuất hiện bất cứ tình huống nào, người nhà của người bệnh tìm đến bệnh viện gây náo loạn thì chính mình làm sao chống đỡ được?
- Tôi vẫn kiên trì phương án trị liệu của mình.
Lão chuyên gia có chút tức giận. Chính mình cả đời trị vết thương do rắn cắn, thậm chí chưa bao giờ dùng qua máy chạy thân nhân tạo. Nhưng xác suất chữa khỏi đều thành công. Chẳng lẽ nếu không có thiết bị y tế này thì người bị rắn cắn chỉ biết chờ chết mà thôi sao?
Tổ trưởng hiện tại càng xem lão chuyên gia càng không vừa mắt. Đứng ở chỗ này, người nào không phải là chuyên gia chữa rắn độc cắn chứ. Chẳng lẽ ông có khả năng đặc biệt, tất cả mọi người sai còn ông thì đúng sao?
- Trước sử dụng các loại thuốc lợi tiểu.
Tổ trưởng lên tiếng:
- Đợi sau khi tìm được thiết bị chạy thận nhân tạo thì lập tức đưa qua ngay.
- Không được!
Cô gái kia la lên:
- Phải lập tức để cho David được tiến hành chạy thận.
Thiệu Hải Ba cau mày:
- Tôi đã nói qua, hiện nay thiết bị chạy thận nhân tạo đang có người bệnh sử dụng.
- Bảo bọn họ ngừng sử dụng đi.
Cô gái kia cực kỳ kiêu ngạo, hoàn toàn chính là ra lệnh cho Thiệu Hải Ba.
Thiệu Hải Ba trong lòng giận dữ. Cô là cái gì mà dám la hét tôi như vậy. Y nói:
- Nếu xảy ra sự cố liên quan đến mạng người thì tôi không gánh nổi trách nhiệm đâu.