Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiên Giả

Chương 117: Hành Chấp đường (2)

Chương 117: Hành Chấp đường (2)
” Kỳ Kỳ Cách khẽ nói.

“Nói cách khác, đến Hành Chấp đường nhận nhiệm vụ giống như làm việc tự do.” Viên Minh ví von.

“Cũng có thể nói như vậy.” Kỳ Kỳ Cách hơi ngẩn ra rồi đáp.

Viên Minh gật gật đầu, nhìn về phía bia đá.

Trên bia đá có đủ loại nhiệm vụ, đơn giản nhất là nhiệm vụ chân chạy đưa tin, chủ yếu là thư của đệ tử Bích La Động viết cho người nhà.

Tương ứng với thù lao cao hơn chút chính là một số nhiệm vụ thu thập, đi đến một số nơi nguy hiểm thu thập linh thảo linh tài, hoặc là săn giết hung thú, thu hoạch tài liệu từ hung thú…vv…, số điểm cống hiến của phần thưởng dao động từ vài điểm đến mấy chục điểm.

Còn có nhiệm vụ thưởng điểm cống hiến cao hơn nữa, nhưng mức độ nguy hiểm của chúng thì mấy nhiệm vụ săn giết hung thú, thu thập linh tài không thể so sánh.

Ánh mắt Viên Minh rơi lên nhiệm vụ có thù lao cao nhất, đây là một nhiệm vụ tru sát, đối tượng tru sát không phải hung thú, mà là một tu sĩ tên là Mã Tinh Không.

Căn cứ vào phần giới thiệu nhiệm vụ đằng sau, người này là đệ tử Bích La Động đào tẩu, tu vi đã đạt tới Luyện Khí đỉnh phong, bản thân còn có một linh thú thực lực tương đương Trúc Cơ kỳ, Bích La Động treo thưởng một ngàn điểm cống hiến để lùng bắt người này, sống chết bất luận.

“Kỳ Kỳ Cách sư tỷ, ngươi biết tên Mã Tinh Không này không? Nghe tên họ hình như là người Trung Nguyên?” Viên Minh hỏi dò.

“Biết sơ sơ, tên này đúng là người Trung Nguyên, vốn là đệ tử Ngự Thú đường, nghe nói là xuất thân Phi Mao thú nô, được Mông Sơn trưởng lão đích thân dẫn vào tông môn, hơn một năm trước đột nhiên đào tẩu, đến giờ vẫn chưa bắt được.” Kỳ Kỳ Cách không còn ngại ngùng như trước, nói chuyện cũng nhiều hơn.

“Mã Tinh Không có lợi hại thế nào thì cũng chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ thôi, Bích La Động làm sao lại tốn một ngàn điểm cống hiến để tróc nã chứ?” Viên Minh khó hiểu hỏi.

“Cái này ta cũng không biết.” Kỳ Kỳ Cách lắc đầu đáp.

Viên Minh cũng chỉ là thuận miệng hỏi một câu, rất nhanh quẳng việc này ra sau đầu, tiếp tục xem xét nhiệm vụ trên bia đá.

Hắn hôm nay tới đây dĩ nhiên không phải chỉ để nhìn cho biết, nếu có nhiệm vụ phù hợp thì hắn cũng muốn thử một chút, tranh thủ kiếm thêm ít điểm cống hiến.

Nhiệm vụ chân chạy đưa tin thì không cần cân nhắc, điểm cống hiến quá ít, thêm nữa loại nhiệm vụ này còn tốn rất nhiều thời gian, chọn cái nào cũng phải mất dăm bữa nửa tháng, hắn còn phải làm việc ở Hỏa phường, không thể rời đi lâu như vậy.

Viên Minh tập trung vào những nhiệm vụ thu thập, rất nhanh đã nhìn trúng một nhiệm vụ trong đó.

“Thu thập Hỏa Phác ngọc: Tiến về núi lửa Tháp Lý thu thập Hỏa Phác ngọc, cứ năm khối đổi được một điểm cống hiến, có thể tổ đội hoàn thành.”

Sau khi tiến vào Bích La Động, Viên Minh tận lực nghe ngóng hoàn cảnh địa lý xung quanh, cũng từng nghe về núi lửa Tháp Lý, nó cách Bích La Động chỉ khoảng trăm dặm, tính cả đi lẫn về thì nửa ngày là đủ rồi.

Nhiệm vụ này có tổ đội hoàn thành, độ nguy hiểm không cao, rất phù hợp với hắn.

“Kỳ Kỳ Cách sư tỷ cứ đi lo việc của mình đi, không cần phải để ý ta đâu.” Viên Minh nói với Kỳ Kỳ Cách.

Kỳ Kỳ Cách gật gật đầu, quay người xem xét bia đá, chỉ sau chốc lát liền đi tới bệ đá dài kia nhận nhiệm vụ rồi tự mình rời đi.

Viên Minh nhìn thấy Kỳ Kỳ Cách rời đi rồi, mới tới chỗ bệ đá, lấy minh bài thân phận(*) ra đưa cho một vị chấp sự áo đen: “Ta muốn nhận nhiệm vụ số ba mươi lăm, thu thập Hỏa Phác ngọc.”

“Nhiệm vụ Hỏa Phác ngọc đều là tổ đội đi làm, có một đội ngũ đang chờ người tham gia, người có muốn gia nhập không?” Chấp sự áo đen lấy một tấm ngọc phù màu trắng ra, điểm một cái lên minh bài của Viên Minh, xong hờ hững nói.

“Ta đồng ý gia nhập.” Viên Minh lập tức đáp.

“Rất tốt, đội ngũ ở bên kia, ngươi qua luôn bên đó đi.” Chấp sự áo đen trả minh bài lại cho Viên Minh, rồi đưa tay chỉ vào một chỗ vắng trong đại sảnh.

Viên Minh thuận theo tay y nhìn lại, thấy có bốn đệ tử Bích La Động đang đứng ở đó, tất cả đều là đệ tử ký danh, ở giữa còn bất ngờ có một người quen, chính là tên đầu trọc A Cổ Lạp kia.

Hắn thoáng nhíu mày xong rất nhanh giãn ra, cất bước đi tới.

Thấy có người tới gần, bốn người cùng đưa mắt nhìn lại.

A Cổ Lạp trông thấy Viên Minh, mặt mũi hơn ngẩn ra.

“Vị sư đệ này cũng tiếp nhận nhiệm vụ Hỏa Phác ngọc sao? Ha ha, trông mặt lạ nha, không biết là đệ tử đường nào đây?” Một thiếu phụ xinh đẹp đầu mang trang sức bạc quan sát Viên Minh mấy lượt rồi hỏi, thoạt nhìn có vẻ là nhân vật dẫn đầu nhóm bốn người.

Nàng này khoảng hơn ba mươi tuổi, , đường nét ngũ quan có vẻ hòa nhã, cổ tay đeo một chuỗi vòng tay tỏa ánh bạc ra khắp bốn phía, trông có vẻ không phải phàm vật, bên hông treo một cái túi linh thú màu xanh biếc.

Đứng bên cạnh thiếu phụ là một đại hán da đen, trên người mặc một tấm da thú để lộ nửa khuôn ngực, bả vai xăm hình đầu hổ, tay cầm một cây gậy sắt đen bóng to bằng miệng chén, vừa nhìn liền biết là hạng người lực lớn.

Người cuối cùng là một thanh niên mắt xếch, đầu đội mũ nỉ, mặt mũi lạnh lùng, rặt một bộ người sống chớ gần.

“Tại hạ Viên Minh, đệ tử mới của Hỏa Luyện đường, xin chào các vị đồng môn.” Viên Minh thi lễ chào hỏi.

“Hỏa Luyện đường? A Cổ Lạp, là chỗ ngươi nhỉ?” Thiếu phụ xinh đẹp nhìn sang phía A Cổ Lạp, hỏi.

A Cổ Lạp gượng gạo cười cười với thiếu phụ, khi chuyển hướng về phía Viên Minh, sắc mặt gã lại trở nên âm trầm, đồng thời lạnh lùng nói: “Viên Minh, ngươi vào Bích La Động mới nửa tháng, đường trong tông môn chỉ sợ còn chưa biết được ba cái, sốt sắng chạy tới nhận nhiệm vụ như vậy là muốn tìm chết sao?”

Viên Minh cau mày. A Cổ Lạp lại nhắm vào hắn, trong khi hắn không nhớ nổi mình đã đắc tội với đối phương từ lúc nào?

Chú giải:

*. Minh bài: Thẻ (lệnh bài) có khắc thêm thông tin.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch