WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tiên Giả

Chương 120: Thân cận (1)

Chương 120: Thân cận (1)





“Trần Uyển sư tỷ, Viên Minh này có vấn đề gì sao?” Thiếu phụ xinh đẹp chú ý thấy vẻ mặt Trần Uyển thay đổi, bèn nhỏ giọng hỏi.

“Không có, ta chỉ là đang cảm thán Viên Minh sư đệ tiến bộ rất nhanh, chắc hẳn ngày thường tu luyện rất chăm chỉ.” Trần Uyển cười đáp.

“Trần Uyển sư tỷ với Viên Minh quen biết nhau à?” Mắt thiếu phụ xinh đẹp toát ra vẻ ngạc nhiên.

“Không tính là quen biết, Viên sư đệ xuất thân Phi Mao thú nô.” Trần Uyển giật mình, buột miệng nói.

Thiếu phụ xinh đẹp hơi kinh ngạc, bởi Bích La Động có rất nhiều Phi Mao thú nô nhưng lại có rất ít người có thể thoát ly thân phận thú nô, trở thành đệ tử ký danh.

Có điều, phàm là kẻ có thể leo lên từ trong số Phi Mao thú nô đều không phải hạng tầm thường, đệ tử Ngự Thú đường bọn nàng cảm thụ rõ nhất điều này, cái tên Mã Tinh Không nằm đầu bảng treo thưởng kia ban đầu cũng là đi lên từ Phi Mao thú nô, sau khi tiến vào Ngự Thú đường thì tu vi đột nhiên tăng mạnh, chỉ trong thời gian cực ngắn đã nắm giữ Ngự Thú thuật, thuần phục được nhiều linh thú lợi hại.

Nếu không phải y sau đấy lại đào tẩu, rất có thẻ Bích La Động bây giờ đã có thêm một trưởng lão Trúc Cơ kỳ.

“Lam Kha sư muội, nhiệm vụ lần này, không biết có thể trông nom Viên Minh một chút không? Hắn là người sư tôn đích thân dẫn về tông môn, dặn ta chiếu cố hắn một chút, đừng để hắn mất mạng khi làm nhiệm vụ.” Trần Uyển ngẫm nghĩ một hồi rồi nói.

Thiếu phụ xinh đẹp nghe thế khẽ giật mình, trong lòng càng coi trọng Viên Minh thêm mấy lần, gật đầu đáp: “Được, ta sẽ chiếu cố hắn thật tốt.”

Hai nàng lại tán gẫu thêm vài câu rồi mới chia tay.



Viên Minh đến chỗ sơn môn rất nhanh, thấy những người khác còn chưa tới, bèn tìm một nơi gần đó khoanh chân ngồi xuống chờ đợi.

Đám người thiếu phụ xinh đẹp không để hắn phải chờ lâu, chỉ sau một lát đã có mặt.

Viên Minh phát hiện bên hông đại hán da đen, thanh niên mắt xếch và A Cổ Lạp đêì có thêm một túi linh thú màu trắng, bên trên có thêu tiêu ký của Ngự Thú đường.

“Người đã đến đủ, vậy chúng ta chuẩn bị đi thôi!” Thiếu phụ xinh đẹp khẽ gật đầu với Viên Minh rồi mở miệng nói.

Bích La Động quản lý đệ tử rất nghiêm ngặt, bất kỳ ai muốn rời đi đều phải đăng ký ở lối vào sơn môn, hơn nữa còn phải có lý do chính đáng.

Bọn người Viên Minh ra ngoài chấp hành nhiệm, lý do hợp lý, sau khi đăng ký tên họ xong, rất nhanh đã đến khu vực bên ngoài tông môn.

Thiếu phụ xinh đẹp vỗ túi linh thú bên hông, tức thì một cái bóng xám từ bên trong túi bay ra, lượn vòng trong không trung một thoáng rồi rơi xuống, nhìn kỹ thì là một con phi cầm màu xám to lớn lạ thường.

Chim này có sải cánh khoảng hai trượng, thân thể béo tốt nhưng đầu lại rất nhỏ, khuôn mặt phẳng dị thường, trông giống như một con cú mèo, nhìn qua hơi xấu xí, điểm đáng chú ý duy nhất trên người nó chính là hai con mắt màu vàng kim sáng như đèn.

“Đây là Kim Tình điêu!” Đại hán da đen ngạc nhiên lên tiếng.

Viên Minh nhìn về phía đại hán, vừa rồi khi đăng ký tên hộ, hắn đã biết được tên và thân phận của mấy người này.

Đại hán da đen tên Mộc Ly, là đệ tử Luyện Lô đường, thanh niên mắt xếch gọi là Xích Thuật, môn hạ Luật Quy đường, còn thiếu phụ xinh đẹp tên là Lam Kha, chính là đệ tử Ngự Thú đường.

“Mấy ngày trước nghe nói Lam Kha sư tỷ một mình thu phục được một con linh thú, không ngờ lại là Kim Tình điêu, chúc mừng!” Xích Thuật ở bên cạnh đó giờ không nói nửa câu lại đột nhiên lên tiếng chúc mừng, nhưng trong ngữ điệu lộ rõ vẻ ghen tị.

Kim Tình điêu là một loại phi cầm hung thú chỉ Thập Vạn Đại Sơn mới có, dù chiến lực không mạnh nhưng tốc độ phi hành cực nhanh, sức chịu đựng cũng thuộc hàng cao, điểm tuyệt diệu hơn chính là điêu này có thị lực cực tốt, có thể nhìn thấy tình huống ở cách nó mấy dặm, bất kể là dùng để đi đường, hay là điều tra đều là lựa chọn hàng đầu.

Chỉ tiếc Kim Tình điêu tâm tính quyết liệt, thà chết không khuất phục nên rất khó thuần phục, cả Bích La Động cũng không có mấy con Kim Tình điêu, bởi thế Xích Thuật mới tỏ ra ghen tị như vậy.

“Xích Thuật sư đệ quá khen, ta cũng là may mắn mới thành công thu phục nó.” Lam Kha khiêm tốn cười nói, nhưng trong nụ cười lại mang theo một tia tự đắc không thể giấu được, hiển nhiên là rất đắc ý với việc thu phục con linh thú này.

Viên Minh cảm thấy khá hứng thú với chuyện ngự thú, hiếu kỳ quan sát Kim Tình điêu.

Kim Tình điêu tựa hồ phát giác ánh mắt của Viên Minh, liền nhìn lại.

“Cục…” Điêu này khẽ kêu một tiếng.

Viên Minh hơi giật mình, chẳng biết tại sao, hắn cảm nhận được một chút ý thân cận từ trong tiếng kêu của Kim Tình điêu.

“Chồn lửa của Tam động chủ cũng có phần thân cận với ta, Kim Tình điêu này có vẻ cũng không ghét ta, chẳng lẽ ta có đặc tính dễ gần động vật sao? Nếu thế vì sao trước đây lại không có loại cảm giác này với đám hung thú trong Thập Vạn Đại Sơn?” Hắn có chút trượng nhị hòa thượng(1), nghĩ không ra.

“Thời gian không còn sớm, còn tán gẫu nữa e là sẽ trễ nải nhiệm vụ, chúng ta lập tức lên đường thôi.” Lam Kha nhảy lên lưng Kim Tình điêu.

Viên Minh nghe vậy cũng nhảy lên theo.

Lưng Kim Tình điêu rất lớn, hai người đứng mà chỗ trống còn rất nhiều.

Điêu này kêu lên một tiếng chói tai, vỗ hai cánh, nhẹ nhàng chở hai người bay thẳng về phía chân trời.

Ba người Mộc Ly cũng triệu hồi linh thú mới thuê được ra, cả ba đều là hạc trắng, hình thể tuy nhỏ hơn Kim Tình điêu không ít, nhưng để chở bọn họ đuổi theo thì vẫn rất thoải mái.

Kim Tình điêu có tốc độ bay rất nhanh, mọi thứ xung quanh nhanh chóng lui lại, sơn môn Bích La Động chỉ chốc lát đã trở thành một chấm nhỏ nằm tít mãi phía sau.

Viên Minh thấy cảnh này, trong lòng cũng âm thầm ước ao.

Nếu hắn có được một con linh thú thế này, sau này bất kể là chấp hành nhiệm vụ tông môn hay làm chuyện gì khác đều sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Đáng tiếc hắn mới vào Bích La Động nửa tháng, đừng nói tới Ngự Thú thuật là hạch tâm của Bích La Động, chỉ là Khu Vật thuật thôi cũng chưa thể đổi được.

“Viên sư đệ, người tốt nhất nên ép người xuống, Kim Tình điêu bay rất nhanh, đừng để bị kình phong kéo xuống đấy.” Lam Kha thấy Viên Minh thẫn thờ suy nghĩ, bèn lên tiếng nhắc nhở.

“Vâng.” Viên Minh đáp xong liền ngồi xuống.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.