Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiên Giả

Chương 131: Thư bất tá (2)

Chương 131: Thư bất tá (2)


Nhưng khi thấy Viên Minh mỗi lần liên tục vung được hơn ba trăm búa là lại hụt hơi đứt đoạn, y không khỏi thở dài, lắc đầu rời đi.

Thất bại nhiều lần mà không nản lòng thối chí dù đáng để biểu dương, nhưng cũng không thể cứ không tiến bộ như vậy mãi được.

Viên Minh tự nhiên không có chú ý tới dụng tâm lương khổ của Phương Cách sư huynh, tâm tư của hắn hiện tại đều không đặt ở chỗ này.

Đợi tới đầu giờ Mùi, sau khi vữa hoàn thành công việc rèn đúc ngày hôm nay, hắn lập tức rời khỏi Hỏa Luyện đường, hưng phấn bừng bừng chạy thẳng đến Quy Tàng các.

Viên Minh làm hết các bước đăng ký ở cửa ra vào, giao nộp một ít điểm cống hiến xong liền lững thững bước vào trong Quy Tàng các.

Vừa bước vào đại sảnh tầng một, hắn liền thấy ở phía trước chỗ cách đó hơn mười trượng, có một cầu thang xoắn ốc bằng gỗ màu đỏ sậm, nối thông lên đại điện tầng hai.

Lấy cầu thang xoắn ốc kia làm trung tâm, xung quanh là từng vòng, từng vòng bàn dài, ghế băng dạng nửa hình vành khăn, trong đó có rải rác thấy rất nhiều đệ tử các đường đang yên lặng ngồi đọc sách.

Viên Minh đảo mắt nhìn qua, thấy ở vòng ngoài số bàn ghế kia có một thông đạo hình vành khăn, ở ngoài thông đạo chỗ sát tường là một giá sách hình tròn chất đầy thư tịch, che kín cả bức tường.

Hắn đi đến giá sách bên tay phải, ngửa đầu nhìn lại liền thấy phía trên cứ cách một đoạn lại theo một tấm biển gỗ, bên trên ghi các loại phân mục như ‘Bách Thảo’, ‘Tạp Ký’, ‘Kỳ Văn’, ‘Dị Phong’, ‘Địa Lý Chí’, ‘Bút Ký Tiểu Thuyết’.

Viên Minh dọc theo thông đạo vừa đi, vừa xem xét, cuối cùng tìm được cuốn ‘Cẩm nang nuôi dưỡng linh thú cơ bản’ trong mục ‘Bách Thú’, lập tức lấy từ trên giá sách xuống.

Hắn tìm một chỗ yên tĩnh rồi ngồi xuống, mở sách ra và bắt đầu đọc.

Viên Minh đọc sách không nhanh nhưng thần sắc lại chuyên chú lạ thường, hai mắt nhìn chằm chằm trang sách, ngón tay cứ cách mười lăm nhịp thở lại lật giở một lần, vô cùng đều đặn.

Đợi đến khi lật đến trang cuối cùng, hắn liền khép sách lại, bắt đầu nhắm mắt cẩn thận nhớ lại một chút nội dung bên trong.

Quá trình này lại cực nhanh, chỉ tốn thời gian hơn mười nhịp thở, hắn đã duyệt qua một lượt toàn bộ nội dung.

Thì ra, một ngự thú sư đạt chuẩn không chỉ cần am hiểu bắt giữ và thuần hóa linh thú, mà còn phải thành thạo cách thức nuôi dưỡng và nhân giống linh thú.

Dựa theo nội dung trong sách, đại đa số linh thú chỉ có một số ít đời thứ nhất là thuần túy dựa vào việc bắt giữ rồi thuần hóa mà đến, đời thứ hai, thứ ba sau này thường thường đều là thông qua việc nuôi dưỡng nhân giống mà ra.

Do những con đời sau này được nuôi dưỡng từ thủa bé nên rất hiểu nhân tính, từ đó dễ dàng thuần hóa hơn nhiều, có điều khuyết điểm cũng rất rõ ràng, khuyết thiếu dã tính, tư chất tổng thể yếu kém.

Dù sao linh thú sinh sản càng nhiều nhiều đời thì huyết mạch đời đầu càng mỏng manh, càng thiếu dã tính, sức chiến đấu cũng kém xa đời đầu bị bắt và thuần hóa, thế nên thường thường linh thú do người gây giống chỉ sau ba thế hệ, hoặc tối đa bốn thế hệ sẽ xảy ra hiện tượng huyết mạch đứt gãy, phải một lần nữa bắt giữ thuần hóa.

Nhưng nếu có thể trực tiếp bắt tới một con linh thú huyết mạch tinh thuần con nhỏ, nó tự nhiên là đối tượng tốt nhất để thuần hóa bồi dưỡng, không những có thể phát triển tốt cả nhân tính và thực lực, hơn nữa sau khi thành niên còn thường dễ dàng thức tỉnh một ít thiên phú.

Có điều loại ấu thú này rất khó có được, là chuyện có thể gặp chứ không thể cầu, con Hỏa Sàm Nhi của Tam động chủ chính là loại này, khó trách nó rất được yêu quý.

Nội dung trong cuốn ‘Cẩm nang nuôi dưỡng linh thú cơ bản’ trên tay Viên Minh chủ yếu nói về cách chăm sóc, phát triển thể chất và bồi dưỡng thú tính của linh thú lúc còn nhỏ.

Yêu cầu lớn nhất của công việc này chính là duy trì cân bằng, tức đảm bảo dã tính và độ thân cận với con người của linh thú phải ở trong phạm vi hợp lý, để linh thú không thể vì thân cận quá mức với con người mà thiếu khuyết khả năng tấn công, càng không thể để nó dã tính khó thuần đến độ đi tấn công chủ nhân.

Trong sách còn căn cứ theo chủng loại linh thú khác nhau mà tiến hành phân chia chúng thành các loại thuộc tính, đồng thời từ đó phác họa ra quy tắc ăn uống chung dành cho mỗi loại thuộc tính.

Ví dụ như đa số thanh lang (sói xanh) là thuộc Phong thuộc tính, sở trường tốc độ, công kích cùng chủ yếu dùng phong nhận, còn hắc hùng (gấu đen) phần lớn là thuộc Kim thuộc tính, sở trường phá giáp, công kích chủ yếu là dùng móng vuốt cào xé.

Hỏa Sàm Nhi rõ ràng là Hỏa thuộc tính, nhưng phỏng chừng còn có điểm đặc thù khác nữa.

Viên Minh sau khi xem hết ‘Cẩm nang nuôi dưỡng linh thú cơ bản’ liền đứng dậy, đặt sách về chỗ cũ, tiếp đấy lại chọn mấy quyển thư tịch cho liên quan rồi bắt đầu lật đọc.

Khoảng nửa canh giờ sau đó, hắn đã xem hết gần một nửa số thư tịch có liên quan tới linh thú ở trên giá sách.

Sau khi phát hiện nội dung ở những cuốn sau bị lặp tới ba, bốn phần, Viên Minh liền bỏ ý định lật xem thêm sách khác, nội dung có thể đọc mà không mất phí cũng chỉ có những thứ này.

Có điều bằng vào thiên phú đã thấy là không quên của hắn, thông qua những phần ghi chép hỗn tạp kia kết hợp với khả năng lĩnh ngộ không tệ lắm của bản thân với phương diện ngự thú, hắn đã có được cái nhìn tương đối toàn diện về tình hình linh thú cũng như phương thức ngự thú, đối với hắn hiện giờ mà nói thì vậy cũng đủ rồi.

**Chú giải**

1. Thư bất tá bất năng độc dã: Sách không phải mượn thì cũng không thể đọc. Nghĩa mặt chữ mà vậy, ý chỉ việc sách mà không phải mượn thì không có áp lực về thời gian đọc, hạn phải trả nên đọc không chuyên chú. Hiểu rộng là làm việc mà có áp lực sau lưng ít nhiều cũng sẽ khiến bản thân có động lực, quyết tâm, nâng cao hiệu suất công việc hơn.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch