WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tiên Giả

Chương 148: Chuyến đi này không tệ (2)

Chương 148: Chuyến đi này không tệ (2)


Viên Minh vô cùng vui vẻ, có mấy khối Hỏa Ngọc tủy này, mạo hiểm một chuyến cũng đáng.

Hắn dạo qua một vòng trong thạch thất, đến một phía khác của lò rèn, bước chân chợt ngừng lại.

Chỉ thấy một bộ thi hài lẳng lặng nằm đó, do có lò rèn che đi nên ban nãy mới không nhìn thấy.

Tay phải thi hài nắm một cây búa màu đỏ sậm, cán búa là một khúc gỗ màu đồng cổ, không biết là chất gỗ gì, đầu búa đen nhánh tỏa sáng, trên đó khắc chi chít đồ án hỏa diễm(hoa văn ngọn lửa), nhìn qua có phần giống đồ án tên cây búa đập khoáng thạch ở Hỏa phưởng, chỉ là số lượng đồ án nhiều gấp hơn mười lần.

Viên Minh định cầm cây búa lên, không ngờ vật này lại cực kỳ nặng, so với búa rèn ở Hỏa phường phải nặng hơn hơn năm lần, may là hắn bây giờ đang ở dạng vượn trắng, nếu lấy trạng thái hình người, phỏng chừng dù có thể giơ lên thì cũng không cách nào huy động dễ dàng.

Hắn vận khởi pháp lực rót vào trong cây búa, tức thì một tiếng ‘ầm ầm’ trầm đục vang lên, đồng thời một vầng sáng đỏ như ngọn lửa chợt bừng lên trên cây búa, theo đó một đợt ba động linh lực mãnh liệt dị thường bộc phát khiến không khí xung quanh ông ông chấn động.

“Thực sự là một cây búa lợi hại, chẳng lẽ là một kiện pháp khí?” Viên Minh thần sắc vui mừng, vội vàng thi triển Khu Vật thuật thử điều khiển.

Hào quang đỏ sậm trên cây búa không ngừng chớp động, phản ứng với Khu Vật thuật khá mạnh, nhưng chung quy cũng chỉ có vậy, chứ không thể điều khiển được ngay được như lư hương.

Viên Minh không để ý chuyện này, quát khẽ một tiếng, huy động cây búa đánh vào một mặt vách tường đá gần đó.

Một tiếng “rầm rầm” thật lớn vang lên, trong đó còn pha lẫn thanh âm lôi hỏa bắn ra, nhìn tới chỉ thấy vách đá dày đặc sụp hẳn một mảng lớn, đồng thời mấy mặt vách tường đá khác của gian thạch thất cũng xuất hiện vết rạn.

Viên Minh vừa mừng vừa sợ, không nghĩ tới cây búa này lại có lực công kích kinh người như vậy, cứ coi như không phải pháp khí thì cũng không chênh bao nhiêu.

Điểm đáng tiếc duy nhất chính là nó quá nặng, dù có biến thân vượn trắng để tăng cường lực lượng thì huy động vẫn không được linh hoạt lắm, sử dụng trong chiến đấu hiển nhiên sẽ rất bất tiện.

Hắn nuối tiếc lắc đầu, thu cây búa đỏ sẩm vào trong túi trữ vật, lúc này mới quan sát thi hài trước mắt.

Thân thể thi hài khá cao lớn, xem ra chắc là người Nam Cương, phục sức trên người cũng mang phong cách Nam Cương, trông chưa mục nát lắm nên có thể suy đoán, thời gian người này qua đời hẳn là mới chỉ một, hai năm.

Viên Minh cẩn thận di chuyển thi hài, chợt một tiếng “lạch cạch” nhỏ vang lên, một cái túi nhỏ rớt xuống, để ý thấy có một cỗ khí tức cấm chế quẩn quanh bên trên túi.

Hắn với khí tức này cũng xa lạ gì, bởi vì hắn cũng có một vật tương tự. Cái túi nhỏ kia chính là một túi trữ vật.

“Có túi trữ vật, xem ra người này cũng là một tu sĩ, hơn nữa tu vì còn không thấp!” Viên Minh nhướng mày, cẩn thận cầm túi tới, vận khởi pháp lực rót vào trong đó, tiếp đấy dựa theo pháp quyết mà Tam động chủ truyền thụ, vận chuyển pháp lực luyện hóa vật này.

Túi nhỏ màu đen nhanh chóng bị luyện hóa, để lộ ra không gian bên trong.

Mặt hắn lộ vẻ kinh hãi, không ngờ không gian bên trong túi này lại cực kỳ lớn, túi trữ vật mà Tam động chủ ban cho hắn chỉ có không gian năm sáu thước vuông, ngang với một cái tủ đựng quần áo, trong khi cái túi nhỏ màu đen này lại lớn bằng khoảng nửa gian phòng.

Căn cứ vào những điều mà hắn biết, trong giới tu tiên Nam Cương, pháp khí trữ vật vốn rất trân quý, không gian bên trong càng lớn thì giá trị càng cao, túi nhỏ màu đen này có không gian bên trong lớn như vậy, cầm đi bán chỉ sợ có thể trực tiếp đổi được mấy kiện pháp khí công kích.

Viên Minh tim đập thình thịch, nắm chặt túi nhỏ, quay người nhìn khắp xung quanh, bộ dáng y như đang sợ bị người khác nhìn thấy.

Nhưng sau một khắc hắn ý thức được nơi đây là một hoang đảo không người, trừ hắn ra, e là trên đảo cơ bản chẳng có người nào khác, nhất thời không khỏi bật cười tự giễu.

Bên trong túi nhỏ cũng không phải trống không, ở chỗ hẻo lánh bên trong có bày một cuốn sách màu trắng dày như cục gạch và mười mấy khối đá tròn màu đỏ to bằng quả trứng bồ câu.

Viên Minh lấy một khối đá tròn màu đỏ ra, chỉ thấy bên trong có tia sáng đỏ lửa chớp động, đồng thời một cỗ ba động linh lực từ đó hiện ra, dù không mạnh mẽ lắm nhưng lại vô cùng thuần khiết.

“Thứ này, hẳn chính là linh thạch!” Hắn thì thào tự nói.

Cái gọi là linh thạch, đúng như tên gọi, chính là khối đá ẩn chứa linh khí thiên địa, là loại tài nguyên phổ biến và quan trọng nhất trong tu tiên giới.

Điểm cơ bản và quan trọng nhất trong việc tu luyện của ngàn vạn tu sĩ trên thế gian, chính là thu nạp linh lực tán loạn trong thiên địa, sau đó thông qua đủ loại công pháp, chuyển hóa thành pháp lực mà bản thân có thể khống chế, điều khiển.

Chỉ là linh lực giữa thiên địa tán loạn, hơn nữa pha trộn hỗn tạp, muốn rút một loại từ trong đó ra để luyện hóa vừa tốn thời gian vừa tốn sức, đây cũng là chướng ngại lớn nhất ngăn cản tu sĩ nhanh chóng tăng cao tu vi.

Thế gian có một số động thiên phúc địa linh khí tràn đây, hình thạch linh mạch, qua năm này tháng nọ, quanh linh mạch đó có thể sản sinh ra linh thạch.

Bên trong linh thạch ẩn chứa linh lực linh mạch, thuần khiết dị thường, không cần công pháp tinh luyện, có thể trực tiếp đặt vào trong pháp lực, từ đó có thể khiến tốc độ tu luyện nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với đả tọa vận công bình thường.

Có loại công hiệu này nên linh thạch có thể xưng là bảo vật số một tu tiên giới, thậm chí người ta còn dùng nó như một loại tiền tệ mạnh để giao dịch.

Có điều tác dụng của linh thạch không chỉ giới hạn ở việc hỗ trợ tu luyện, qua sự nghiên cứu của nhiều thế hệ tu tiên giả, nó còn được dùng vào luyện khí, luyện đan, bố trí pháp trận…vv…, cái nào cũng có thể đặc biệt phát huy ra hiệu quả kỳ diệu, có thể nói chỉ cần là việc cần tới linh lực thì linh thạch đều có thể phát huy tác dụng cực lớn.

Nhiều công dụng như vậy khiến linh thạch trở nên quý hiếm, các môn các phái đều ra sức tranh đoạt loại tài nguyên hiếm thấy này, chỗ khác thế nào Viên Minh không biết, nhưng nghe nói mỏ linh thạch duy nhất của Bích La Động bị xem như trọng địa tông môn, điều động một lượng lớn tu sĩ bảo vệ, mà một trong những nhiệm vụ hàng đầu trong Hành Chấp đường, chính là nhiệm vụ tọa trấn mỏ linh thạch.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.