WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tiên Giả

Chương 147: Chuyến đi này không tệ (1)

Chương 147: Chuyến đi này không tệ (1)





Viên Minh tỉ mỉ quan sát vách đá trước mắt, chốc chốc lại đưa tay gõ lên đó.

Trải qua một hồi điều tra, hắn nhanh chóng phát hiện ra chỗ bất thường, có một chỗ trên vách đá này khi gõ lên có tiếng vọng lại rõ ràng, giống bên trong là khoảng rỗng.

“Không lẽ là có người giấu bảo vật gì ở đây?” Viên Minh trong lòng hơi động, lật tay lấy tnk ra đâm vào chỗ đó.

Một tiếng “phập” nhỏ vang lên, tnk dễ dàng xuyên vào trong, cảm giác gần như không gặp lực cản, quả nhiên bên trong rỗng, vách đá này chỉ dày có ba tấc.

Viên Minh rút tnk kiếm ra rồi tiếp tục đâm thêm mấy lần, vách đá hoàn toàn vỡ vụn, để lộ ra một cái cửa hang hình bán nguyệt cao chừng năm trước, bên trong là một khoảng không gian giống như thạch thất (gian phòng bằng đá).

Hỏa Sàm Nhi hò reo một tiếng rồi tung người bay vọt vào.

Viên Minh sợ bên trong có bẫy khiến Hỏa Sàm Nhi bị thương tổn, vội vàng đuổi theo vào bên trong.

Phía sau cửa hang đúng là một gian thạch thất, phương viên chừng bảy, tám trượng, nhìn qua là chỗ ở một người, giường đá, bàn đá, băng ghế đá, đầy đủ mọi thứ, chỗ sát tường còn thấy dựng một cái giá sách, trên đó đặt mười mấy quyển sách bìa xanh.

Những vật này đều bị phủ một lớp bụi dày, hiển nhiên là rất lâu rồi không có người ở.

Viên Minh xem xét bốn phía không phát hiện cái gì nguy hiểm như kiểu cơ quan, bẫy rập, liền an tâm đi đến cạnh giá sách, cầm một cuốn chỗ ngoài cùng bên phải xuống xem, chỉ thấy trên bìa sách ghi ba chữ to ‘Kỳ Thạch Lục’, góc dưới phải bìa sách còn có hai chữ nhỏ ‘Quyển Một’.

Hắn lật xem sơ qua, phát hiện nội dung bên trong đúng như tên sách, giới thiệu các loại khoáng thạch, có điều ghi chép về mỗi loại đều vô cùng kỹ càng chi tiết, hơn xa mấy cuốn điển tịch về khoáng thạch ở trong Quy Tàng các.

Vì làm việc ở Hỏa Phường nên Viên Minh tự cho rằng mình đã khá quen thuộc với các loại khoáng thạch, nhưng nội dung trên sách này lại chi tiết hơn gấp mấy lần hiểu biết của hắn, hơn nữa còn có rất nhiều nội dung mà hắn chưa từng nghe qua.

Hắn lần lượt cầm mấy cuốn khác lên xem qua, phát hiện tất cả đều là ‘Kỳ Thạch Lục’, từ quyển một đến quyển mười sáu, sưu tập đủ tính chất, nơi sản sinh, công dụng…vv… của mấy ngàn loại khoáng thạch trên thế gian, hơn nữa còn vô cùng tường tận, quả đúng là một bộ bách khoa toàn thư về khoáng thạch trong thiên hạ.

So với nó, Bách Thảo Tập mà hắn đổi được khi trước hay Luyện Khí Cơ Yếu trong Hỏa phường thực sự là thô lậu đến mức xấu hổ.

“Tốt, quá tốt rồi!” Viên Minh nắm chặt quyển sách trên tay.

Hắn mới vào tu tiên giới, đang cần nhất loại điển tịch làm phong phú kiến thức của bản thân như này.

Chỉ có điều nội dung mười mấy cuốn Kỳ Thạch Lục này quá nhiều, hắn trong một lúc một nhát không thể xem hết được, thế là liền thu toàn bộ thư tịch vào trong túi trữ vật.

“Không biết nơi này trước kia là ai ở? Vậy mà lại cất giấu một bộ điển tịch khoáng thạch như vậy.” Viên Minh nhìn xung quanh, trong lòng sinh ra chút hiếu kỳ về người đã từng sống ở nơi này.

Từ tình trạng nơi này có thể nhìn ra, đối phương rời đi đã lâu, cũng không biết là tạm rời đi hay là hoàn toàn vứt bỏ chỗ này, tóm lại không mang đi những cuốn điển tịch quý giá kia đi, trái lại là tiện nghi cho hắn.

Ngay lúc này, tiếng ken két pha lẫn tiếng Hỏa Sàm Nhi cuống quýt kêu từ phía bên cạnh truyền tới.

Viên Minh nhìn sang, thấy hsm lại đang nằm sấp trên vách đá ở chỗ sâu nhất trong thạch thất, ra sức dùng móng vuốt cào cấu nơi đó.

“A, nơi này cũng rỗng sao?” Hắn bước tới, gõ gõ vách đá, quả nhiên có tiếng vọng lại.

Chỉ khác là lần này tiếng vọng rất nhỏ, hiển nhiên vách đá trước mắt tương đối dày, không thể dễ dàng phá vỡ như trước đó được.

“Xem ra bên trong là một phòng bí mật, thông thường mà nói, cửa phòng bí mật đều dùng cơ quan để mở.” Hắn tìm kiếm quanh đó, rất nhanh phát hiện ở chỗ hẻo lánh cách vách đá không xa có một tảng đá không bắt mắt lắm hơi nhô ra.

Viên Minh nắm chặt tảng đá kia rồi xoay trái vặn phải, tức thì một tiếng “răng rắc” nhỏ vang lên, tảng đá thình lình xoay nửa vòng.

Cùng lúc đó, vách đá chậm rãi dịch chuyển sang một bệ, để lộ ra một thông đạo tối om.

Hsm lộ vẻ hưng phấn, lập tức bay nhảo vào, lại bị Viên Minh từ phía sau tóm lại.

“Nơi này cổ quái, không được chủ quan.” Hắn chậm rãi nói, đồng thời tay kia lấy tấm da vượn khoác lên người, sau khi hóa thành hình thái vượn trắng, mới cẩn thận tiến vào bên trong.

Chiều cao của thông đạo có hạn, hắn phải hơi cúi đầu mới có thể đi vào, một đường đi vô cùng cẩn thận nên phải mất một lúc lâu mới tới được phần cuối.

Nơi này cũng là một gian thạch thất, diện tích không nhỏ hơn bao nhiêu, nhưng khác với gian ngoài, nơi này bày một lò rèn đúc, bên trong hiển nhiên lửa đã tắt từ lâu.

Lò rèn này lớn hơn nhiều so với những cái trong Hỏa phường, phía trên còn khắc rất nhiều hoa văn thần bí, tựa hồ không phải lò rèn bình thường.

Bên cạnh lò lửa còn có bệ đỡ đe sắt dùng để rèn đúc, giá để đồ…vv…, nghiễm nhiên là một phòng luyện khí hoàn chỉnh.

Hỏa Sàm Nhi không ngừng hướng giá để đồ kêu la, nhìn lại thấy trên kệ bày bốn, năm khối ngọc thạch màu đỏ, nhìn bề ngoại rất giống Hỏa Phác ngọc nhưng lại tỏa ra ba động linh lực Hỏa thuộc tính cực kỳ kinh người, điểm này thì Hỏa Phác ngọc còn xa mới có thể so sánh.

Viên Minh vẫn cẩn thận dò xét cảnh vật xung quanh một hồi, sau khi xác nhận không thấy có gì nguy hiểm mới bước tới, cầm một khối ngọc thạch màu đỏ lên.

“Ngọc thạch này chẳng phải là Hỏa Ngọc tủy sao!” Vẻ vui mừng hiện lên trong mắt hắn.

Hỏa Phác ngọc là sản phẩm từ sự dung hợp của lực lượng viêm hỏa trong lòng núi lửa với khoáng thạch dưới lòng đất, nếu hoàn cảnh phù hợp, hỏa lực dồi dào, Hỏa Phác ngọc có thể tiếp tục hấp thụ lực lượng hỏa linh, sau hơn trăm năm liền có khả năng chuyển hóa thành một một loại khoáng thạch hoàn toàn mới, Hỏa Ngọc tủy.

Hỏa Sàm Nhi chi chi thét lên, mắt gắt gào nhìn chằm chằm vào Hỏa Ngọc tủy, nước bọt nhễu ra.

“Đồ ham ăn!” Viên Minh mỉm cười, đút ngọc thạch trong tay cho Hỏa Sàm Nhi xem như phần thưởng khích lệ.

Hỏa Sàm Nhi chộp lấy, ôm vào trong lòng rồi vui vẻ gặm ăn.

Viên Minh thì tranh thủ thu hết bốn khối Hỏa Ngọc tủy còn dư lại.

Hỏa Ngọc tủy ẩn chưa linh lực Hỏa thuộc tính gấp mười lần Hỏa Phác ngọc, được tính là linh tài bậc trung, có giá trị không nhỏ.

Nơi dùng để trực tiếp đổi linh tài lấy điểm cống hiên trong Bích La Động là Thanh Phù đường, một khối Hỏa Ngọc tủy trọn vẹn có thể đổi được mười điểm cống hiến, tương đương thu thập một trăm khối Bích Thủy thạch, thế nên không thể để Hỏa Sàm Nhi cứ thế ăn hết được.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.