WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tiên Giả

Chương 167: Thừa cơ (2)

Chương 167: Thừa cơ (2)


Mặt đất quanh cái hố đột nhiên có tiếng “soạt” vang lên, cùng lúc đó, năm cây gai gỗ bén nhọn trồi lên, đâm vào bầy rắn, cứng rắn xuyên thủng thân thể mười mấy con rắn xanh, thậm chí còn có hai cây đâm vào thân thể rắn chúa.

Rắn chúa không ngờ được lúc này lại còn một đợt tấn công khác đánh tới, thống khổ kêu thảm, đồng thời phần thân đang quấn chặt lấy thân thể bạch điêu cũng nới lỏng ra.

Thân sen gần đó lại lần nữa vươn ra, lần này mục tiêu là rắn chúa, quấn lấy thân thể của nó.

Bạch điêu thoát chết trong gang tấc, vội vàng sử dụng thần thông quạt gió mà khi trước từng dùng, hai cánh cấp tốc vỗ nhanh tạo ra vô số dư ảnh.

Một cơn cuồng phong thình lình bộc phát, thổi bay hết rắn xanh ở xung quanh, rắn chúa cũng bị đánh bay ra bên ngoài mấy thước.

Bạch điêu thừa cơ vỗ cánh bay lên, hơi lảo đảo lao lên không trung rồi nhanh chóng chạy trốn về phía sâu trong đầm lầy.

Rắn chúa gào thét mấy tiếng với bạch điêu, xong cũng không phí sức đuổi theo. Bóng dáng bạch điêu rất nhanh biến mất trong sương mù.

Trong bụi hoa cách đó không xa, thân ảnh Viên Minh cũng biến mất không thấy gì nữa.

Bạch điêu gắng gượng vỗ cánh bay về hang ổ ở sâu trong đầm lầy.

Nó thường xuyên săn các loại rắn độc trong đầm lấy, nhất là rắn xanh trong những lùm sen hồng nên đã sớm có kháng tính nhất định với độc rắn. Nhưng lần này nó rơi vào giữa bầy rắn, bị không biết bao nhiêu con rắn xanh cắn trúng, nhất là độc của con rắn chúa càng dữ dội hơn, bạch điêu lúc này thân thể bủn rủn, tốc độ bay không bằng một nửa lúc trước.

Bạch điêu thực lực khá cao, linh trí đã không khác người bình thường mấy, trong mắt lộ ra một tia thống hận trông rất giống người. Lần này mém chút chết ở dưới miệng đám rắn xanh kia, đợi nó chữa lành vết thương, nhất định phải báo thù này.

Chỉ có điều mới rồi thân sen dị động có chút kỳ lạ, theo nó biết, đám rắn xanh kia cũng không có năng lực điều khiển cỏ cây.

Bạch điệu chợt nhớ tới trước khi tiến vào bãi sen, tên tu sĩ trốn trong bụi cỏ kia không biết có phải là kẻ đã gây ra những chuyện này?

Đúng giờ khắc này, một cái bóng xanh đột nhiên hiện lên trong sương mù gần đó, nhìn kỹ thì là một thanh trường kiếm màu xanh nhanh như điện chớp bắn tới, đâm thẳng về phía ngực bạch điêu.

Bạch điêu giật mình, vội vàng liệng sang bên cạnh trốn tránh, vất vả lắm mới né được mũi kiếm.

Thanh trường kiếm vốn nên sượt qua thân nó lại đột nhiên bẻ hướng, giống như có một bàn tay vô hình điều khiển, theo một tiếng “phập”, đâm xuyên qua một cánh của bạch điêu.

Bạch điêu bay vốn đã rất cố sức, giờ một cánh lại bị thương, lập tức bổ nhào xuống phía dưới.

Viên Minh một tay nắm lư hương, xuất hiện ngay sau thanh trường kiếm màu lam, nhanh chóng đuổi theo.

Bạch điêu nhìn thấy Viên Minh, sau một thoáng giật mình liền nổi giận đùng đùng. Giờ nó đã biết rõ mọi chuyện bất thường vừa xảy ra đều là do người này gây nên.

Bên cánh còn chưa bị thương của nó thình lình dang mạnh ra, tiếp đó mặt ngoài cánh bỗng nhiên dâng lên một tầng ánh sáng màu lam.

Viu viu viu!

Mười mấy cái lông vũ bắn vọt ra, kéo theo tiếng xé gió chói tai đánh về phía Viên Minh.

Những lông vũ này cũng không phải bắn lung tung, trái lại mỗi cây đều có mục tiêu rõ ràng, dù chỉ có mười mấy cái nhưng lại khóa kín mọi hướng tránh né của Viên Minh.

Viên Minh sầm mặt xuống. Hắn dùng lực lượng thần hồn cảm ứng phương hướng những cây lông vũ kia xong, liền lập tức ngắt Khu Vật thuật.

Ánh sáng xanh trên lư hương chợt tắt, tức thì cả hắn lẫn lư hương rớt thẳng xuống.

Bạch điêu tính được mọi đường mà Viên Minh có thể xê dịch tránh né, nhưng nó lại không ngờ đối phương bất thình lình hạ xuống, kết quả tất cả lông vũ đều thất bại.

Viên Minh lại lần nữa thi triển Khu Vật thuật, theo đó ánh sáng xanh trên lư hương lại lần nữa sáng lên, giúp hắn ổn định thân hình.

Bạch điêu vừa sợ vừa giận, đang khi định xuất thủ thêm lần nữa, một cái bóng xanh từ một phía khác chợt bắn tới, chính là Thanh Ngư kiếm, như cũ “phập” một tiếng, đâm xuyên cái cánh còn nguyên vẹn của nó.

Hai cánh của bạch điêu lúc này đều đã bị thương, thân hình rốt cuộc không thể ổn định được nữa, nó cứ thế rơi xuống, nện vào trong một hố nước kéo theo một lượng lớn bọt nước bắn lên tung tóe.

Ánh sáng xanh lóe lên trong một lùm cây cạnh hố nước, tức thì từng cành, nhanh cây nhanh chóng vươn ra cuốn lấy thân thể bạch điệu, chỉ trong giây lat đã tạo ra một lồng giam từ cành cây.

Bạch điêu kinh sợ ra sức tìm cách thoát ra.

Điêu này sức lực vượt xa rắn xanh, cáo xám trước đó, lồng giam cành cây không ngừng rung lắc, có điều lồng giam từ cành cây này kiên cố hơn nhiều so với cái lồng cỏ trước kia, dù lắc trái nghiêng phải nhưng không hề có dấu hiệu bị tổn hại nào.

Viên Minh từ trên không trung bồng bềnh đáp xuống đất, bước tới trước người bạch điêu, đoạn đưa một tay đè chặt lên đầu bạch điêu, bắt đầu thi triển Ngự Thú thuật.

Một đám khói đen từ trong lòng bàn tay hắn tuôn ra, giống như sói đói thấy mồi ngon, toàn bộ chui hết vào trong đầu bạch điêu.

Thân thể bạch điêu giật mạnh, miệng phát ra tiếng gào thét khổ sở, thân mình lại lần nữa vặn vẹo giãy dụa.

Có điều bằng vào trạng thái hiện tại của nó, hành động giãy dự này của nó chẳng có chút ý nghĩa nào, cơ bản không thể thoát khỏi lồng giam từ cành cây.

Viên Minh chuyên tâm thi triển Ngự Thú thuật, rất nhanh đã qua một khắc đồng hồ.

Bạch điêu không hề có ý khuất phục, trái lại ý chí phản kháng dường như còn mạnh mẽ hơn trước.

Viên Minh cũng không cảm thấy ngạc nhiên, từ trận chiến của nó với đám rắn có thể thấy thực lực con điêu này chắc chắn đã đạt tới cấp một bậc cao, không thể có chuyện dễ dàng bị khuất phục được.

Nhưng hắn cũng không lo lắng gì lắm, pháp lực của hắn đã đạt tới Luyện Khí tầng sáu, cộng thêm sau khi tu thành Minh Nguyệt quyết tầng thứ nhất, lực lượng thần hồn còn vượt xa tu sĩ cùng cấp, chỉ cần không có nhân tố bên ngoài nào quấy nhiễu, hắn có thể miễn cưỡng thi triển Ngự Thú thuật liên tục trong một canh giờ.

Thời gian thi pháp dài như thế đã vượt xa phạm trù năng lực của tu sĩ Luyện Khí kỳ, Viên Minh không tin có con hung thú cấp một nào có thể ngăn cản được.

Điểm duy nhất cần chú ý chính là cường độ thi pháp, chỉ cần sơ ý một chút thôi sẽ phá hủy thần hồn bạch điêu, vậy coi như là phí công nhọc sức mà chẳng được gì.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.