WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tiên Giả

Chương 33: Sơ thí phong mang (1)

Chương 33: Sơ thí phong mang (1)





Viên Minh nhìn Ô Lỗ dần tới gần, vô thức nhíu mày nhưng rất nhanh lại giãn ra.

Chỉ thấy mấy chỗ bả vai, ngực, tay Ô Lỗ, chỗ nào cũng có vết thương, thậm chí có mấy chỗ vẫn còn máu đang thấm ra ngoài, tựa hồ mới ngay đây đã phải trải qua một trận chiến kịch liệt, trông ra có chút chật vật.

Lại nói tiếp, cũng không biết Ô Lỗ này có cơ duyên đặc biệt gì, dù còn cách tầng một Luyện Khí kỳ một chút, nhưng tổng thể tốc độ tu luyện không kém hắn.

Hơn nữa, bản thể miếng da thú mà Ô Lỗ sở hữu là hổ vằn, luận về tổng thể khả năng chiến đấu thì hơn xa vượn trắng, ứng phó với một hung thú bậc thấp hắn là không tốn chút sức nào mới đúng, không biết rốt cuộc đã gặp cái gì.

“Hô Hỏa trưởng lão, tại hạ tới chậm, đây là tinh huyết hung thú tháng này.” Ô Lỗ dừng bước trước mặt Hô Hỏa trưởng lão, cầm túi trữ máu đưa tới.

Hô Hỏa trưởng lão tựa như không thấy bộ dạng thê thảm của Ô Lỗ, lạnh nhạt thú năm phần tinh huyết của gã, ném hai phần thuốc giải xong liền gọi con ưng lớn ra rồi rời đi.

Sau khi ăn thuốc giải vào, Viên Minh không tiếp tục ở lại, toan quay người rời đi.

“Viên huynh, chờ một chút, không biết trong tay người còn loại cao thảo dược trị thương kia không?” Ô Lỗ đột nhiên gọi Viên Minh lại.

“Còn một ống.” Viên Minh dừng bước, đáp.

“Thật tốt quá, có thể bán cho ta không? Ta đổi ống Nhuyễn Cốt(1) độc dịch này với ngươi.” Ô Lỗ lộ vẻ vui mừng, lấy ra một ống trúc có phần nắp ống được bịt kín bằng da thú.

“Có thể.” Viên Minh lấy một ống trúc từ ngực áo ra, ném tới.

“Đa tạ.” Ô Lỗ vội vàng tiếp lấy rồi đưa ống trúc trong tay qua.

Viên Minh kéo nắp ống trúc ra, chỉ thấy bên trong có hơn nửa ống dịch lỏng sền sện màu tím đen.

Từ sau vụ cứu trợ lần trước, quan hệ giữa hai người kéo gần lại nhiều, hai bên cũng trao đổi với nhau nhiều hơn một chút.

Ô Lỗ tự xưng xuất thân từ một tộc nhỏ tại Nam Cương, biết luyện chế một ít thứ kịch độc. Nhuyễn Cốt độc dịch này có thể khiến người ta bủn rủn gân gốt, đối với hung thú cũng có chút hiệu quả. Viên Minh dùng cao thảo dược trị thương của mình trao đổi hai lần, phát hiện hiệu quả không tệ.

“Vừa rồi ta loáng thoáng nghe thấy Hô Hỏa trưởng lão nói chuyện, không biết là nói chuyện gì?”Ô Lỗ nhìn về hướng Hô Hỏa trưởng lão đã đi xa, tò mò hỏi.

“Ta thỉnh giáo Hô Hỏa trưởng lão một số việc có liên quan tới hung thú.” Viên Minh đáp gọn.

Nếu Hô Hỏa trưởng lão không nói chuyện trở thành ký danh đệ tử của Bích La động cho Ô Lỗ biết, hắn tự nhiên cũng không nhiều lời đi nói lung tung.

Hai người trò chuyện thêm chốc lát rồi lần lượt rời đi.

Viên Minh trở lại địa động, tính toán kế hoạch tiếp theo.

Hắn vốn định tới khu vực khác của Thập Vạn Đại sơn, tìm một vài Phi Mao thú nô để nghe ngóng chuyện liên quan Bích La động và Hủ Tâm đan, xem một chút coi có thể có cơ hội thoát khỏi nơi này hay không, dù thế nào hắn cũng không muốn mãi làm một thú nô bị người ta bức hiếp, không chút tương lai.

Hiện tại nếu Hô Hỏa trưởng lão đã chỉ một con đường sáng để có thể gia nhập Bích La động, tự nhiên không cần phải phiền toái vậy nữa.

Một ngàn phần tinh huyết hung thú trông có vẻ không ít, nhưng nếu giảm bớt thời gian tu luyện, hắn có tự tin gom góp đủ trong vòng một năm.

“Có chút không đúng a, Bích La động nhìn sao cũng không giống tông môn dễ nói chuyện, sao lại định ra điều kiện thoải mái vậy? Phi Mao thú nô thực lực khá chỉ cần cẩn thận một chút, chắc hẳn cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ này?” Viên Minh sờ sờ cằm, thàm nghĩ.

Chẳng lẽ trong chuyện này còn có bí mật gì không muốn người khác biết?

Hắn nhất thời nghĩ không ra nên cũng không lãng phí thời giờ nữa, trước mắt tốt hơn là trong quá trình thu thập tinh huyết, tranh thủ tu luyện Cửu Nguyên quyết, tận sức tăng tu vi lên, có thể tăng bao nhiêu tu vi chung quy cũng đồng nghĩa tăng lên bấy nhiêu thực lực tự bảo vệ bản thân trong tương lai.

Viên Minh nghĩ tới đây, bắt đầu đứng dậy sắp xếp đồ đạc trong động.

Chỗ địa động cách hạp cốc hơi xa, mỗi lần đi về tốn không ít thời gian, nên đổi một nơi mới.

Viên Minh gói ghém kỹ càng đồ đạc vào một miếng da thú, đứng dậy rời khỏi địa động đã cư ngụ nửa năm quá, nhưng trước khi đi vẫn đem tảng đá lớn chặn cửa động lại.

Nơi này khá bí ẩn, có lẽ sau này có thể còn dùng tới.

Cầm theo bao da thú, Viên Minh nhắm hướng Nam mà đi, rất nhanh đã tới cạnh hạp cốc.

“Băng qua hạp cốc tốn không bao nhiêu thời gian, tốt nhất là an cư bên này hạp cốc đi.”

Viên Minh đảo mắt nhìn quanh một vòng, xong không tiếp tục đi tời mà tìm kiếm nơi ở phù hợp quanh đó.

Không bao lâu, hắn phát hiện ra một động quật ngoằn ngoèo tại một ngọn núi đất thấp bé gần đó. Động quật này nhìn qua giống như được dã thú kiểu Xuyên Sơn giáp(2) đào móc mà thành.

Động quật rất dài, kéo suốt từ bên này qua bên kia ngọn núi đất, ngoài lối vào mặt trước, còn có một cửa hậu phía sau núi.

Chỉ là cửa sau tương đối nhỏ, người không thể xuyên qua được.

Viên Minh vác một tảng đá lớn bịt kín cửa sau, tiếp đó biến thân vượn trắng, huy động móng vuốt sắc bén đào móc, biến không gian động quật chỗ gần cửa chính tăng lên gấp bội, hình thành một gian kiến trúc giống y như một gian nhà đất.

May mà ngọn núi thấp này nhiều đất ít đá giúp hắn tiết kiệm không ít sức lực, bằng không dù cho hắn có đôi móng vuốt sắc bén hơn nữa, muốn mở rộng động quật nhiều như vậy cũng không phải một hai ngày là có thể làm được.

Viên Minh vác một tảng đá lớn từ gần đó về chặn cửa động, sau lại đi vơ thêm không ít cành khô, cỏ khô về làm một cái giường đơn giản trong động. Một chỗ ở đơn giản liền đại công cáo thành.

Nằm trên giường cỏ khô ráo, cả người hắn an tĩnh lại, nhịn không được ngáp một cái.

Lúc trước ở trong động đất đơn sơ, hắn lại bề bộn nhiều việc, hết tu luyện rồi sẵn thú, cơ bản không để ý sinh hoạt cá nhân, giờ phút này nằm trên giường cỏ êm mềm, bao nhiêu mệt mỏi tích tụ cứ từng chút, từng chút tuôn ra, cảm giác chỉ muốn đi ngủ.

Viên Minh lần này không cố xua đi cảm giác buồn ngủ, đầu vừa gối lên cỏ khô trên giường liền nhanh chóng rơi vào giấc ngủ say.

Lần này hắn ngủ rất sâu, tới giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh, tinh thần phấn chấn vô cùng, sau khi ăn qua loa ít thịt khô liền rời khỏi động quật, đi tới rừng rậm bên kia hạp cốc.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.