Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiên Giả

Chương 34: Sơ thí phong mang (2)

Chương 34: Sơ thí phong mang (2)


Viên Minh đưa mắt nhìn về phía khe núi có sào huyệt thanh hồ một cái rồi nhanh chóng thu lại.

Đám thanh hồ kia bị hắn săn giết quá nửa, từ nửa tháng trước, sau khi con thanh hồ đầu đàn trong đàn bị hắn đánh chết, những con còn lại đều phân tán đi khắp nơi, khiến hắn bị mất một địa điểm săn thú ổn định,

Viên Minh lắc đầu, cất bước đi tới chỗ sâu hơn trong rừng.

Mấy tháng qua, hắn vẫn luôn chỉ đảo quanh vùng biên giới khu rừng này, đây là lần đầu tiên tiến sâu vào trong.

Theo bước chân tiến vào sâu, hắn phát hiện cây cối xung quanh trở nên cao lớn dị thường, chỗ nào cũng có đại thụ che trời hơn trăm năm tuổi, cành khô lá úa rơi xuống thành một lớp dày, chân giẫm lên trên có cảm giác mềm nhũn, ngang tầm mắt là chi chít những cây bụi, dây leo tươi tốt che kín tầm mắt, so với mảng rừng đối diện bên kia hạp cốc thì tươi tốt hơn nhiều.

Viên Minh thoáng cân nhắc, xong liền hóa thân thành vượn trắng, tung người leo lên cây rồi bắt đầu đu mình đi tiếp.

Kết quả đi thêm chừng mười lăm phút, dọc đường đi đều rất yên tĩnh, không gặp phải bất kỳ hung thú nào.

Hắn đối với việc này cũng không cảm thấy kỳ quái, mảng rừng này nói ra cũng chỉ phần rìa ngoài của Thập Vạn Đại sơn, dù có hung thú chiếm cứ, số lượng kỳ thực cũng không nhiều, chẳng thế mà Ô Lỗ từng than thở rằng thời gian bỏ ra để tìm kiếm hung thú còn hơn thời gian săn giết rất nhiều.

Lúc trước có thể phát hiện một ổ lớn thanh hồ cũng xem như hắn tốt số, hiện tại đã có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ tháng, nhưng lại không thấy tung tích con mưu miêu màu vàng kia đâu, kế tiếp nếu muốn hoàn thành mục tiêu một ngàn phần tinh huyết, nhất định phải tiến thêm một bước mới được.

Đương nhiên, Viên Minh cũng không có ý định liều lĩnh tham công, an toàn vẫn là trên hết.

Lại đi về trước thêm khoảng một dặm, chợt nghe tiếng nước chảy rào rào, lại gần nhìn thì là một thác nước nho nhỏ từ trên vách núi đổ xuống, rót vào đầm nước trong xanh, tỏa ra hơi nước mát lạnh đập vào mặt.

Viên Minh nằm sấp trên tàng cây, mắt xuyên qua kẽ lá, nhìn về phía trước.

Chỉ thấy một con hung thú hình dáng lợn lòi đang vục đầu uống nước bên đầm. Da lông cả người nó đều lộ màu đỏ lửa, cơ bắp trên lưng và tứ chi nổi cục, nhìn qua đã biết là hung thú có lực lượng không kém.

Trên trán con hung thú này còn có một cái sừng dài sắc nhọn, nhìn qua vô cùng lợi hại, hai bên mép mọc ra hai răng nanh sáng bóng như hai lưỡi kiếm bén nhọn, chớp động hàn quang lạnh lẽo khiến người ta không rét mà run.

Viên Minh nhìn qua ‘con mồi’ trước mắt, khẽ nhếch miệng, xong lại nhìn hoàn cảnh xung quanh đầm nước thêm lần nữa để xác định quanh đó có tiềm ẩn nguy hiểm gì khác không.

Đúng lúc này, hung thú lợn lòi khẽ động vành tai rồi đột nhiên rút nhanh đầu khỏi nước, nhìn khắp xung quanh tựa như nghe thấy động tĩnh.

Viên Minh thấy thế, vội vàng trốn sau thân cây, im lặng không nhúc nhích.

Hung thú phe phẩy lỗ tai như đang nghe ngóng động tĩnh xung quanh, sau mấy nhịp thở mới tiếp tục cúi đầu uống nước.

Viên Minh thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ thăm dò, cẩn thận quan sát đối phương.

“Nhìn hình thể gia hỏa này, so với thanh hồ và mưu miêu trước đây hẳn là mạnh hơn nhiều, mục tiêu một ngàn phần, bắt đầu từ ngươi đi.” Viên Minh thầm tính toán, đồng thời lặng lẽ nhích tới gần, rất nhanh đã tới cạnh chỗ con lợn lòi.

Đúng lúc này, hung thú lợn lòi ngẩng đầu lên, rũ rũ nước trên người, thõa mãn hừ hừ hai tiếng, xong toan quay người rời khỏi đầm nước.

Viên Minh căn đúng thời cơ, từ trên cây đạp xuống, đáp đúng sống lưng dày rộng của nó, đoạn không chờ hung thú làm ra hành động gì, hắn vung hai bộ móng vuốt sắc bén cắm thẳng vào cổ con lợn lòi, ra sức kéo rạch.

“Xoẹt!”

Phần cổ hung thú lợn lòi bị rạch hai vết thương đáng sợ kéo dài, sâu thấy xương, máu tươi xối xả tuôn ra.

Con thú kêu lên thảm thiết, lao thân thể cao lớn về trước, liên tục đụng gãy hay gốc đại thụ, chấn cho cành lá rơi rụng tứ tung.

Viên Minh không kịp ổn định thân hình, bị hất văng ra ngoài.

“Gàooooo” Hung thú lợn lòi hai mắt đỏ ngầu, quay đầu mãnh liệt húc thẳng về phía Viên Minh.

Lợn lòi hơi cong cần cổ, để cái sừng nhọn hoắt màu đỏ sẫm như là mũi mâu đâm thẳng vào ngực Viên Minh. Thân hình cao lớn lao nhanh kéo kéo khí lưu mãnh liệt khiến cây rừng mấy trượng quanh đó cũng rào rào rung động.

Viên Minh vừa ổn định thân hình, muốn tránh đã không kịp nữa, chỉ có thể nhanh chóng duỗi tay ra, chộp một cái đã bắt được cái sừng.

Xẹt….

Hai chân hắn ma sát mặt đất, cả người trượt về sau.

Lui về sau khoảng hai trượng, hai chân hắn đã lún xuống đất được nửa thước, trụ vững được cơ thể, mặc cho hung thú dùng sức thế nào cũng không lay động được hắn thêm chút nào.

“Cút ra cho ta.” Viên Minh hét lớn, hai cánh tay cơ bắp nổi cuồn cuộn, hất mạnh lên.

Hung thú lợn lòi lại bị hắn hất lên, quay được nửa vòng trên không trung rồi nặng nề nện vào một gốc đại thụ gần đó.

Cây đại thụ thân to một người ôm hết, theo một tiếng ‘rắc’, gãy gập, còn cơ thể hung thú tiếp tục đập xuống đất, phát ra một tiếng ‘rầm’ vang dội, mặt đất mấy trượng quanh đó cũng vì nó mà hơi chấn động.

Không chờ con thú này khôi phục tinh thần, một bộ móng vuốt sắc bén trắng hếu từ trên trời giáng xuống, hung hăng đâm vào đầu nó, xuyên thủng đầu lâu cứng rắn.

Hung thú lợn lòi tuyệt vọng kêu thảm, thân thể cao lớn run rẩy mấy cái rồi thoáng cái không còn cục cựa gì nữa.

Viên Minh gật đầu hài lòng. Hung thú lợn lòi này thực lực không kém, nếu ba tháng trước mà đụng phải nó, e là Viên Minh thắng ít thua nhiều, nhưng hôm nay nó gặp phải mình lại như tiểu miêu tiểu cẩu, hoàn toàn không có sức phản kháng.

Hắn buông bỏ Huyết Khí pháp, chuyển tu Cửu Nguyên quyết, quả là đúng đắn.

Viên Minh lấy túi trữ máu ra, thu huyết dịch lợn lòi, khi đang muốn rời đi, bỗng có tiếng gầm gừ trầm thấp từ phía trước truyền lại, kế đó mặt đất chấn đồng, bốc lên một đám bụi đất.

Chú giải:

-Tên chương Sơ thí phong mang nghĩa là kiểm tra, thử độ sắc bén ( hoặc độ hiệu quả của thứ gì đó).

1. Nhuyễn cốt: xương mềm, sụn. Nhuyễn Cốt độc dịch = dịch độc khiến xương mềm như sụn, làm người ta bủn rủn chân tay.

2. Xuyên Sơn giáp: Là con giống con tê tê, chuyên nghề đào hang làm ổ.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch