WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tiên Giả

Chương 66: Ai cũng không đi được (2)

Chương 66: Ai cũng không đi được (2)


Viên Minh chậm rãi lui về phía sau, thở sâu rồi vung tay lên.

Hai viên đạn khói(1) rời tay, chia hai bên trái phải, đánh xuống mặt đất.

Một tiếng “bùm” vang lên, khói mù dày đặc cuồn cuộn tỏa ra, bao phủ không gian mấy chục trượng xung quanh.

“Ta còn tưởng ngươi có thủ đoạn áp rương gì, hóa ta vẫn là cái trò mèo này!” Ô Bảo cười khinh thường, tiếp đó ánh sáng xanh từ trên hai vuốt sói bừng lên, xung quanh lần nữa xuất hiện gió lớn, mạnh hơn trước rất nhiều, chỉ thoáng chốc đã thổi tan khói mù.

Viên Minh thừa cơ nhoáng người một cái, hóa thành một bóng trắng vọt qua hướng bên cạnh.

Trước mắt cứ chạy rồi mới tính, còn về Cáp Cống, hắn thực sự bất lực.

Hai tên Phi Mao thú nô trông thấy Viên Minh lướt nhanh tới, mặt thoáng hiện ra vẻ bối rối, sau đó lại lập tức trấn định, liên thủ nghênh đón.

“Cút ra!” Viên Minh vung mạnh hai tay, kéo theo lực lượng khủng bố như thủy triều đập tới.

Cánh tay hai Phi Mao thú nô lập tức bị đánh gãy, thân thể cao lớn cũng bị đánh văng ra ngoài, miệng không ngừng kêu rên.

Viu viu!

Từng mũi tên xanh lục từ phía trước phóng tới, nhao nhao bắn tới chỗ trước người Viên Minh rồi nổ tung, tạo ra một mảng khói mù màu lục lớn, khiến hắn không thể không dừng bước.

Nhưng ngay tiếp đó, Viên Minh thi triển Vô Ảnh Bộ tới cực hạn, cả người bỗng nhiên mờ đi, nhoáng cái đã tránh thoát những mũi tên còn lại, đụng vào đám Phi Mao thú nô đang nhào tới.

Khói mù xung quanh bị thổi tan đi quá nửa, Ô Bảo và Kim Khôn cũng nhìn thấy chỗ Viên Minh, liền đồng loạt đánh tới.

Trái tim Viên Minh nhất thời đập nhanh hơn, song quyền mãnh liệt đánh ra, đồng thời vùng ngực bụng chợt có ánh sáng trắng bừng lên, tức thì cánh tay thứ ba cũng xuất hiện rồi lập tức đánh thẳng về đám Phi Mao thú nô cản đường.

Bốp bốp bốp! Ba tên Phi Mao thú nô bị đánh bay.

Nhưng tiếp đó lại có thêm càng nhiều tên nhào tới, cơ bản là đánh không thẳng nổi, trong khi đó, Ô Bảo và Kim Khôn hai tên lại như hình với bóng, liên tục ở bên cạnh lược trận(1), có điều hai tên này tựa hồ đang lo lắng điều gì đó nên không có ra tay.

Viên Minh càng đánh càng kinh hãi, càng hiểu rõ bản thân mình cơ bản không có cơ hội thoát thân, hơn nữa bất luận là pháp lực hay thể lực đều bắt đầu gia tốc tiêu hao, nếu cứ tiếp tục thế này chắc chắn sẽ bị bào mòn đến chết.

Hắn không hề cho rằng Ô Bảo sẽ thật để lại mạng cho hắn, cho dù gã có mưu đồ gì khác với hắn thì sau khi đạt được mục đích, hắn sẽ vẫn chỉ có đường chết.

Nhưng đúng vào thời khắc này, một tiếng “soạt” từ rừng cây cạnh đó vang lên, tiếp đó, một cái bóng trắng cao lớn lướt nhanh tới, một đường xông thẳng vào giữa vòng vây.

Hai tên Phi Mao thú nô không kịp né, bị nó đụng văng ra ngoài, miệng phun máu tươi, ngã lăn ra đất không gượng dậy nổi.

“Tất cả chú ý, có viện binh!” Tán Bái hét lớn, nhắm tên nỏ trong tay về trước, bắn ba cây tên màu lục về phía bóng trắng.

Mọi người ở đây đều là dạng thân kinh bách chiến, ba tên Phi Mao thú nô ở gần đó liền bỏ qua Viên Minh, quay lại vây đánh bóng trắng.

Bóng trắng cao lớn cơ bản không thèm để ý cái khác, cứ phóng thẳng vào phía trong, đồng thời hai tay nó bỗng nhòe đi.

Bên trong tiếng xé gió, ba tên Phi Mao thú nô vây đánh đều miệng phun máu tươi, bay ngược về sau, đập người vào cây rừng không rõ sống chết, mà ba cây tên cũng bị bẻ gãy, rơi trên mặt đất.

“Thứ không biết sống chết từ đâu tới, mau nhận lấy cái chết cho Kim gia!” Kim Khôn giận tím mặt, bỏ qua Viên Minh, đánh thẳng về phía bóng trắng.

Trong số ba tên mới bị trong thương, có một gã là thành viên Liệp Cẩu đường, tên gọi Xích Na.

Gã này thức tỉnh năng lực về khứu giác, việc Thanh Lang bang và Liệp Cẩu đường có thể dễ dàng tìm được đồng thời chặn đường lui của Viên Minh, có thể nói là nhờ hết vào thủ đoạn của gã.

Ô Bảo nhìn tình hình, do dự một chút rồi cũng đổi mục tiêu, nhào về phía bóng trắng.

Cái sừng màu tím trên trán hắn nổi lên từng sợi từng tia lôi quang kèm tiếng sấm nổ đì đùng, từ đó, từng luồng hồ quang điện phóng ra ngoài, lượn lờ khắp người gã khiến cả gã nhất thời người sét, hung hăng xông tới chỗ bóng trắng.

Trong khi đó, ánh sáng màu vàng kim trên người Kim Khôn bừng sáng lên, đồng thời những sợi lông vàng trên sống lưng dựng thẳng đứng.

Rào rào!

Một mảng lớn lông vàng rời người phóng đi, tựa như mưa tên dội về phía bóng trắng.

Bóng trắng cao lớn vẫn như cũ, không thèm quan tâm hai gã mà tiếp tục chạy vào phía trong vòng vây, đồng thời vung cánh tay lên.

Một tiếng “rầm” vang lên.

Ô Bảo và Kim Khôn cùng bị đánh văng ra ngoài, như diều đứt dây bay bốn, năm trượng rồi nặng nề rớt xuống đất.

Có điều thực lực của Ô Bảo hơn rất nhiều đám Phi Mao thú nô vừa rồi, bước chân của bóng trắng vì thế không khỏi lảo đảo, lần đầu tiên ngừng lại.

Mọi người ở đây giờ phút này mới nhìn rõ hình dạng của bóng trắng, đó là một sinh vật kỳ dị có hình dáng như một con vượn già lông trắng, thân mình cao tới hai trượng, toàn thân mọc đầy lông trắng, hai mắt đỏ ngầu, ngón tay mọc ra những chiếc móng sắc nhọn, lúc nó nhếch miệng để lộ ra hàm răng răng nhọn tỏa hào quang màu trắng, mọc so le xen kẽ nhau.

“Đây là quái vật gì?” Cả đám ở đây đều kinh hãi.

Viên Minh cũng lộ vẻ kinh ngạc, đảo mắt lui về phía sau, đồng thời lắc tay một cái.

Một tiếng “bụp” nhỏ vang lên, lại một quả đạn khói nổ tung, kéo theo khói mù đặc tràn ra, bao phủ hết mọi thứ xung quanh.

“Cẩn thận, ngăn hắn lại!”

Đám người vây quanh Viên Minh vội vàng đuổi tới, hòng tiếp tục dây dưa kéo chân Viên Minh, nhưng bóng dáng Viên Minh đã sớm biến mất trong khói mù, không biết đi nơi nào.

“Gào…” Quái vật lông trắng tựa như bị hành động ngăn cản của Kim Khôn và Ô Bảo chọc giận, ngửa đầu điên cuồng gào rống, đoạn nhào tới hai gã đánh giết.

“Ta và Kim Khôn đối phó quái vật lông trắng này, các người đuổi theo Viên Minh cho ta!” Ô Bảo vội vàng tập trung nghênh chiến, miệng không quên quát ra lệnh.

Nhưng lời gã còn chưa dứt, mấy quả đạn khói lại chẳng biết từ chỗ nào bay tới, rơi xuống các nơi trên chiến trường.

Bùm bùm bùm!

Một mảng khói mù bốc lên, bao phủ toàn bộ tất cả mọi người ở đây vào bên trong, tức thì không ai còn nhìn rõ được bất cứ thứ gì.

Hiện trường trong lúc nhất thời trở nên khá hỗn loạn.

______________________________________

Chú giải:

1. Đạn khói: Nguyên gốc là Yên vụ đạn, đạn nổ tạo ra khói mù. Bạn nào bắn Halflife thì hẳn không lạ loại lựu đạn này.

2. Lược trận: Còn có cách gọi khác là áp trận, chỉ hành động ở bên cạnh cổ vũ trợ uy, hoặc canh chừng, sẵn sàng ra tay hỗ trợ.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.