Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70

Chương 7:

Chương 7:

Vương Bổn Nghĩa đột nhiên quay mặt đi, nói: “Anh, em đói bụng rồi, chúng ta về nhà ăn cơm đi.”

Anh rể Từ nhìn sắc trời đúng là không còn sớm nữa, Từ Đóa lại tặng đồ chân thành như vậy, anh cũng không từ chối cô nữa.

Từ Đóa nhìn hai người họ rời đi, cô mới xoay người tiến vào nhà, hướng về phòng bếp mà đi.

Tuy cô từng sống ở hiện đại và Tu Chân giới, những dạng đồ ăn mỹ vị đều được cô nếm qua. Nhưng thịt gấu này là do cô mạo hiểm tính mạng mà mang về, dù là để trấn an tâm hồn đã bị chấn kinh của bản thân, cô vẫn không muốn để người khác phá hư thịt gấu của cô.

Khi Từ Đóa bước vào cửa nhà, cô liền nhìn thấy bà Từ mới nãy còn ở trong phòng bếp, bây giờ bà đã lấy ra một cái ghế nhỏ ngồi ở dưới mái hiên, trong miệng bà ngậm một cái tẩu hút thuốc, bà vừa ngồi vừa hút thuốc.

Người ta thường nói Đông Bắc có ba chuyện kì lạ, đó là giấy dán bên ngoài cửa sổ, treo đứa trẻ được nuôi lên cao, cô gái lớn ngậm một túi thuốc phiện.

Hai chuyện đầu khiến Từ Đóa không có cảm giác gì, nhưng hình ảnh “cô gái ngậm một túi thuốc phiện” …Có phải tẩu hút thuốc là đồ vật thần kì đó không?

Lúc cô đọc sách cũng tò mò chuyện này, hiện giờ cô đã chứng kiến được, mắt nhỏ của cô liền nheo lại đánh giá hình ảnh trước mặt.

Đầu gỗ để hút thuốc còn không lớn bằng ngón út, tẩu thuốc còn không dài khoảng 33cm, nõ điếu được chế tạo bằng đồng, từng sợi thuốc lá đang được đốt để trên mặt nõ.

Từ Đóa quan sát, cô cảm thấy cái tẩu này có chút dài hơn mấy bản tẩu thuốc mà cô từng thấy.

Nhưng vùng Đông Bắc có dân cư ngoại lai du nhập nhiều, có một năm từng xuất hiện một đám người Quan Đông du nhập lại đây, sau khi đất nước giải phóng cũng xuất hiện một đám công nhân tiến vào vùng này ở lại. Trong thôn có không ít người địa phương, người giống bà cụ Từ được sinh ra và lớn lên ở vùng Đông Bắc, mười mấy tuổi đã bắt đầu hút thuốc, đúng là không nhiều người giống bà lắm.

Bà Từ thấy Từ Đóa đứng yên một chỗ nhìn bà chăm chú, bà liền nhớ đến việc cô chạy vào núi sâu gặp gấu, gương mặt bà liền trầm xuống.

Từ Đóa thấy vậy liền sợ bà lại nhắc đến chuyện này, cô không đợi bà mở lời trước, vội vàng nói: “Mẹ, con đi nấu cơm đây.”

Nói xong cô liền nhanh chóng chạy vào phòng bếp. Không ngờ khi tiến vào phòng bếp, cô liền nhìn thấy chị dâu cả, người hiếm khi làm việc gì phụ giúp nhà chồng, đang ngồi xổm trước cái nồi lớn để nhóm lửa.

Trên thế giới này, đúng là luôn có một loại người như vậy, loại người không chiếm được lợi ích từ người khác liền cảm thấy bản thân không được lời.

Không khéo chính là, chị dâu cả Từ chính là loại người đó, nếu đặt trong bối cảnh hiện đại, cô ta là người dù đi WC cũng phải mang về nửa cây giấy vệ sinh của nhà người khác.

Như ngày hôm nay, sở dĩ cô ta về nhà chồng, nguyên nhân chủ yếu là cô ta sắp về thành phố để mừng đại thọ 66 tuổi của cha cô ta, nên mới về đây nhờ bà Từ chăm sóc đứa nhỏ hai ngày.

Với loại người như cô ta, Từ Đóa dù có đói chết, hay nhảy từ vực xuống, cũng không tin tưởng cô ta sẽ trở nên chăm chỉ chịu khó như vậy!

Cô cũng không sợ mấy người mặt dày thế này!

Trong lòng Từ Đóa “hừ” một tiếng, cô cầm lấy cái thớt cùng cái chân gấu, bắt đầu cạo lông lấy mỡ.

Lại nói, nếu lúc này cô còn ở Tu Chân giới thì tốt rồi.

Cô đã từng học phép ngự vật, có thể điều khiển mấy cây dao cùng lúc, vài giây là dọn xong một cái chân gấu rồi.

Nấu đồ ăn cũng rất đơn giản, phòng bếp trong động phủ của cô có bày trận pháp, chỉ cần sắp xếp vài khối linh thạch, cô muốn bao nhiêu lửa, nấu bao nhiêu nồi đều rất dễ dàng.

Ngay cả ở hiện đại…

Ở hiện đại, tuy không thể ăn được mấy loại động vật có trong danh sách bảo vệ như gấu, nhưng thời đại đó có rất nhiều đồ ăn ngon, mỹ vị vô số, đặc biệt là đồ cay, cô còn thèm muốn món thịt gấu này làm gì?

Từ Đóa miên man suy nghĩ, so sánh qua lại, cô bĩu môi.

Đúng lúc này, chị dâu cả Từ cười cười tiến đến gần cô, lời mở đầu chính là khen ngợi, “Từ lâu chị đã cảm thấy đứa trẻ như em đã không tầm thường, tương lai chắc chắn là người có tiền đồ lớn, quả nhiên chị đoán không sai!”

Chị dâu cả Từ khen được vài câu liền chuyển đề tài: “Tiểu Đóa, có chuyện này chị dâu muốn nhờ cậy em, em chắc cũng biết sắp tới chính là đại thọ cha chị, gần đây thân thể ông ấy không tốt, chị tính mua chút dược liệu để ông ấy bồi bổ, em xem mật gấu này có thể…”

“Bồi bổ?” Ánh mắt Từ Đóa mở to, tràn đầy khiếp sợ nói: “Chị dâu cả, chị có hiểu lầm gì với mật gấu phải không?”

Chị dâu cả Từ không hiểu nguyên do, hỏi: “Có chuyện gì sao?”

“Công dụng chính của mật gấu là thanh nhiệt giải độc, mát gan bổ mắt, cầm máu diệt côn trùng, không phải muốn bồi bổ thân thể thì dùng dược liệu cây cỏ từ núi sao? Ai nói với chị là dùng mật gấu bồi bổ thân thể?”

“Không phải sao?” Chị dâu cả Từ đầu tiên là kinh ngạc khi nghe Từ Đóa nói vậy, sau lại không vui mà đáp lại: “Nếu Tiểu Đóa không muốn tặng chị thì thôi, sao lại lấy chuyện này lừa gạt chị? Chị gả vào nhà em nhiều năm như vậy, không ít lần cho em quần áo mới đồ ăn ngon, chiếu cố em và Đại Long, từ trước đến nay chị dâu chưa cầu em chuyện gì, chỉ nhờ em chuyện này, chẳng lẽ em thấy chết mà không cứu…”


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch