Nam nhân này… Nếu nói hắn không hiểu, thỉnh thoảng hắn lại nói vài câu có từ ngữ phóng túng đùa cợt, làm cho người ta mặt đỏ tai hồng. Nếu nói hắn hiểu, nhưng hắn lại giống như xa lạ so với tình yêu nam nữ.
Nếu Vân Hoành là vì sống lâu trong núi nên nội tâm bế tắc, cũng có thể giải thích như vậy, sợ rằng không hiểu này kia đều là giả vờ, người như vậy có phải đáng sợ quá không.
Thẩm Vãn Tịch nhịn đau xuống giường, bởi đùi phải còn dùng cây cố định, nàng chỉ có thể khuỵu gối chân trái hạ thấp người, đùi phải duỗi thẳng, bảo trì loại tư thế quái dị buồn cười này đem thân dưới rửa sạch, băng vệ sinh cũng cột chắc trên eo, lại đổi quần mới sạch sẽ.
Sau khi rửa qua nước nóng, thân thể Thẩm Vãn Tịch cũng theo đó mà thư thái chút, cuối cùng cũng không có đau tê tâm liệt phế như vậy.
Nhưng khi nàng nhìn xem khăn trải giường, vỏ chăn cùng quần áo, bên trên loang lổ vết máu liền khó xử.
Vân Hoành chỉ có hai cái chăn này, một cái khăn trải giường, vỏ chăn vết máu còn nhiều hơn chút, có chừng một mảnh đều lây dính, có thể là do tư thế ngủ của nàng gây ra.
Khăn trải giường chỉ có một vết máu nho nhỏ, nhịn một chút còn có thể qua một đêm, nhưng vỏ chăn lại nhất định phải đổi.
Nhưng cái này mà đổi, bông bên trong ruột chăn sẽ bị rời ra, căn bản không thể đắp được nữa.
Nàng giương mắt nhìn về phía giường bên trong chỗ Vân Hoành nằm, đang tự hỏi ứng phó như thế nào, chợt nghe thấy âm thanh mở cửa.
Vân Hoành là không nghe thấy trong phòng có âm thanh gì, lúc này mới mở cửa tiến vào: “Xử lý tốt rồi?”
Thẩm Vãn Tịch cắn môi gục đầu xuống đáp, đang lo phải giải thích thế nào thì nhìn thấy sắc mặt Vân Hoành cực kì trầm, âm thanh của nàng lại yếu đi xuống: “Thật xin lỗi, đem giường của huynh làm bẩn rồi”.
Nam nhân nhìn thấy mấy thứ này, bình thường tâm tình đều sẽ rất khó chịu a.
Vân Hoành nhìn chằm chằm dấu vết máu trên quần áo, im lặng thở dài, mở miệng nói: “Khăn trải giường đêm nay chấp nhận một chút, vỏ chăn tháo ra, sáng mai ta mang hết ra bờ sông giặt sạch.
Thẩm Vãn Tịch ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn hắn chăm chú, hai con mắt giống như bảo thạch long lánh trong suốt.
Khăn trải giường cùng vỏ chăn dính bẩn, hắn một đại nam nhân lại nguyện ý đi giặt?
Cho dù nội tâm có chút kích động nhảy nhót, nhưng Thẩm Vãn Tịch vẫn là chưa thể tiếp thu, vừa rồi đến nàng cũng không muốn cho người đàn ông nhìn đến uế vật của chính mình, thứ hai là từ xưa đến nay chưa từng có tiền lệ người đàn ông nào giặt giúp nữ tử thứ này.
Nói ra sẽ bị người chê cười.
Huống chi, trước đây nàng còn nghe Nguyệt ma ma bên cạnh nói qua, nam tử thấy uế vật của nữ tử sẽ đánh mất vận khí, sau này sẽ gặp nhiều xui xẻo. Nàng tuy rằng không phải người mê tín, nhưng tâm lý đối với loại sự tình này vẫn sẽ có chút vướng mắc.
Vô số ý nghĩ nhỏ nảy sinh trong lòng giống như đám cỏ dại chui ra sau cơn mưa xuân vậy, Thẩm Vãn Tịch nhìn chằm chằm hồi lâu vào chân phải không thể tùy ý nhúc nhích của mình, chau mày nói lời từ chối: “Ngày mai huynh giúp ta kéo lên một thùng nước giếng, chính ta chậm rãi giặt đi”.
Lúc trước ở trong phủ, ngoại trừ ngẫu nhiên cùng a nương học nấu cơm, còn quần áo ngược lại chưa từng giặt, tuy nhiên một ít quần áo giặt sạch cũng không khó lắm, chỉ là gột rửa khăn trải giường cùng vỏ chăn dường như muốn phí chút khí lực.
Huống chi vẫn là dính máu, càng không thể để Vân Hoành đi giặt.
“Không cần”, Vân Hoành lạnh lùng đáp “Nàng muốn làm chân bị thương, rồi lại băng bó lần nữa?”
Thẩm Vãn Tịch lập tức liền không dám nói tiếp.
Vân Hoành thấy nàng do do dự dự, nguyên bản trong lòng buồn bực mất kiên nhẫn, nhưng khi nghe nàng nói âm thanh mềm mại yếu đuối giống như có gió mát phất qua lồng ngực, vừa đúng quét sạch hết mọi phiền muộn trong lòng hắn.
Hắn đi đến bên giường đem vỏ chăn dính bẩn tháo xuống, tính cả quần áo bẩn của nàng cùng nhau ném vào một góc. Về phần ruột chăn, kiểm tra một vòng cũng không thấy có vết máu liền bị hắn gấp gọn cho vào trong ngăn tủ.
Thiếu đi một cái chăn, trên giường bỗng chốc rộng rãi rất nhiều.
Vành tai Thẩm Vãn Tịch đột nhiên nóng lên, như là mùa hè chọc phải ong đốt, cả người cực kì khó chịu.
Vân Hoành trầm mặc một lát, “Bên ngoài dính bẩn, nàng ngủ bên trong đi”.