WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Toàn Chức Pháp Sư

Chương 140: Giữ manh mối (2)

Chương 140: Giữ manh mối (2)
Tới khi nửa thân dưới của hắn bị cắn nuốt hết rồi. Thì những tên ma pháp sư táng tận lương tâm kia vẫn thờ ơ như cũ…..

Tới khi những ma pháp sư này đi ngang qua bên cạnh mình. Hắn cố gắng thúc dục khí lực cuối cùng nắm lấy ống quần của một người trong đó. Hắn muốn hỏi. Hắn muốn hung hăng hỏi cái bọn quân pháp sư khốn khiếp này tại sao thấy chết mà không cứu!!

Bước chân Phan Lệ Quân hơi dừng lại một chút, rồi nhìn thoáng qua tên nam tử mập mạp chỉ còn lại hơi tàn này. Hai con mắt của nàng vẫn không có chút gì gọi là động dung.

Một giây sau, nàng lại bước tiếp về phía trước theo mọi người.

Mọi người cũng không có nhìn nam tử vô cùng thê thảm kia lấy một cái mà nhanh chóng tiến về phía trước.

Đi thêm được vài bước thì liền nhìn thấy mấy cỗ thi thể mới chết….

Khi mọi người đi được một nửa quãng đường này rồi, một quân pháp sư bị lương tâm cắn rứt phát hiện thấy một cỗ thi thể của một cô gái ở dưới miệng cống. Cỗ thi thể này bị con Cự nhãn tinh chuột cắn nát người.

” Bọn họ có lẽ muốn đi xuống cống nước để rút lui, kết quả là…”

La Vân Ba nói nhỏ.

” Xuống cống nước chính là sào huyệt của Cự nhãn tinh chuột. Bọn họ làm như vậy chính là tự tìm đường chết mà.”

Từ Đại Hoang bất đắc dĩ lắc đầu.

Không… Nói đúng hơn đi xuống cống nước chính là con đường dưới lòng đất của bọn yêu ma để thông tới các khu vực khác của Bắc Thành.

” Đi thôi. Chúng ta không phá hủy cửa vào yêu ma. Thì số lượng người chết càng nhiều hơn nữa.”

Trình quan quân lạnh lùng nói.

Những người khác cũng gật đầu.

Mạc Phàm định tiến về phía trước theo mọi người, đột nhiên bước chân hắn dừng lại.

Hai con mắt của hắn nhìn chằm chằm vào cổ tay của cô gái vừa mới chết ở miệng cống nước kia…. Cô gái này hắn nhìn không có quen mặt nhưng vòng tay của cô gái đang đeo lại vô cùng quen thuộc.

Đây là quà sinh nhật mà ngày đó hắn và nàng cùng đi chợ học sinh và hắn đã mua nó tặng cho Diệp Tâm Hạ nhân ngày sinh nhật lần thứ 16 của nàng. Vòng tay này là một chuỗi hạt châu nhỏ tạo thành. Mà trong đó có một viên hạt châu màu đen duy nhất xâu chuỗi với tất cả hạt châu còn lại tạo nên cái vòng tay này.

Hai người mỗi người cầm một nửa cái vòng tay này. Mạc Phàm hắn mất một khoảng thời gian khá lâu mới có thể đưa hạt châu màu đen này vào cái vòng tay của nàng. Thế nên chiếc vòng tay xinh đẹp này được Diệp Tâm Hạ mang mỗi ngày rất là vui vẻ.

Chiếc vòng tay này mặc dù nó bán đầy đường, nhưng tạo hình hạt châu màu đen duy nhất kia thì lại rất dễ dàng nhận ra. Vì đây chính là do hắn và Diệp Tâm Hạ cùng nhau hoàn thành chiếc vòng tay này mà. Nhưng tại sao nó lại ở trên tay của cô gái này?

” Mạc Phàm. Sao lại dừng lại vậy?”

Phan Lệ Quân đi ở phía trước khó hiểu, quay đầu lại hỏi.

” Ta hình như tìm được manh mối rồi. Cô gái này mang chiếc vòng tay của muội muội ta.”

Mạc Phàm lấy chiếc vòng tay từ trên người cô gái kia xuống. Trải qua một lúc nhìn chăm chú thật kỹ hắn xác định chiếc vòng tay này chắc chắn là của nàng.

” Tên mập mạp vừa mới chết kia sau lưng của hắn chính là dấu hiệu của siêu thị Ốc Nhĩ Mã. Vì vậy, những người này rất có thể là từ cống thoát nước của siêu thị Ốc Nhĩ Mã chạy trốn tới đây. Nửa đường bọn họ gặp Cự nhãn tinh chuột nên mới chui lên khỏi cống chạy trốn.”

Phan Lệ Quân nói.

Mạc Phàm tới miệng cống nhìn lại. Quả nhiên ở bên dưới còn có hai cỗ thi thể nữa. Hơn nữa trên những cái thi thể trên mặt đất này còn có mùi hôi thối phát ra. Vì vậy, hắn có thể suy đoán ra được bọn họ là từ phía dưới chui lên trên đây….

” Mà xung quanh đây cũng chỉ có siêu thị Ốc Nhĩ Mã phía dưới quảng trường của trường Minh Văn mà thôi.”

Từ Đại Hoang đối với nơi này vô cùng quen thuộc liền nói cho Mạc Phàm biết.

Lúc trước tìm kiếm, đối với Mạc Phàm mà nói không khác gì mò kim dưới đáy bể. Không ngờ ông trời lại đối xử tốt với hắn như vậy. Để cho hắn có thể tìm thấy được một tia manh mối.

Mặc dù không thể biết chính xác Diệp Tâm Hạ có ở trong siêu thị đó hay không. Nhưng ít nhất hắn cũng biết được phương hướng. Không đến nỗi giống như một con ruồi mắt nhắm mắt mở tìm kiếm ở nơi này.

” Mạc Phàm. Mặc dù người có công lớn bảo vệ Địa Thánh Tuyền. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là đội ngũ chúng ta sẽ vì người mà cứu cô gái kia khiến nhiệm vụ bị trì hoãn. Vì vậy, chuyện cứu người này đành dựa vào bản thân ngươi thôi.”

Trình quan quân nghiêm túc nói với Mạc Phàm.

Mạc Phàm gật đầu nói:

“Ta hiểu.”

” Chúc ngươi may mắn.”

Trình quan quân cũng không có nói nhiều. Hắn dẫn đội ngũ tiếp tục tiến về phía trước.

“Chúc các ngươi may mắn.”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.