Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Toàn Chức Pháp Sư

Chương 230: Phát tài rồi (2)

Chương 230: Phát tài rồi (2)
Tiêu viện trường làm như thế này thì những tài nguyên kia mới được sử dụng đúng với ý nghĩa của nó. Ít nhất những người đó cũng hiểu được muốn có được tài nguyên cũng không phải là chuyện dễ dàng!

” Tiêu viện trưởng! Thầy nói rất hay, rất đúng. Nhưng thầy đã suy nghĩ tới chuyện… những học viên như chúng em, xuất thân rất là bình thường. Cho nên chúng em chỉ có thể dựa vào những tài nguyên mà học phủ cung cấp cho để duy trì tu luyện. Mặc dù chúng em chỉ có tài nguyên bằng 1/3 so với những học viên có tài nguyên vô số kia nhưng chúng em cũng muốn cạnh tranh với bọn họ! Vì vậy, đối với chúng em mà nói, một chút xíu tài nguyên này, nó rất là quan trọng đối với chúng em!”

Một thanh niên trên gương mặt hiện ra khí chất quật cường và kiêu ngạo đứng dậy. Hắn lớn tiếng nói với Tiêu viện trưởng.

Tiêu viện trưởng tháo cặp kính dày cộm xuống rồi nhìn thoáng qua tên học viên này.

Đối mặt với câu hỏi này, Tiêu viện trưởng cũng không có nóng nảy, vội vàng mà bình tĩnh nói:

” Bởi vì đây là trường học, cho nên trò mới có thể đưa ra câu hỏi như thế này. Nếu như trò đi ra ngoài xã hội thì có lẽ câu hỏi này của trò, mọi người sẽ cho là câu hỏi của trẻ con. Trò cảm thấy học viên tên là Mạc Phàm này, hắn từ nhỏ đã có nhiều tư chất nguyên ưu việt hơn so với các trò sao? Các trò cảm thấy hắn là đệ tử thế gia cho nên việc hắn đạt tới cấp bậc Trung cấp từ sớm là điều rất là hiển nhiên sao?”

” Vâng!”

Tên thanh niên quật cường kia liền nói.

” Hảo! Thật ra ta cũng không định nói chuyện này cho các trò biết. Thế nhưng trò đứng dậy, đại diện cho những học viên có gia cảnh bình thường đưa ra câu hỏi. Vì thế nên ta muốn nói cho các trò biết một chuyện… Cái tên học viên mà các trò vô cùng căm hận, cái tên mà đã cướp đoạt hết tài nguyên của các trò hắn đang đứng dưới sân quyết đấu kia. Hắn tới từ Bắc Thành.”

Tiêu viện trưởng tức giận mắng to.

Bắc Thành???

Đây không phải là tòa thành hơn một năm trước truyền hình trên toàn quốc đưa tin mặc niệm hay sao???

Trận tai họa kinh khủng kia, cho tới lúc này mọi người cũng chưa hề quên. Nghe nói con số tử vong chân chính lên tới 10 vạn người.

Cảnh giới Huyết sắc, máu chảy thành sông.

” Nếu nói về gia cảnh của hắn, nếu như so sánh với các trò ở đây, chắc chắn hắn còn kém… kém… kém hơn các trò rất nhiều. Ta nghĩ cho dù ta có nói thêm gì nữa thì lúc này các trò cũng hiểu rồi, đúng không??”

Cuối cùng Tiêu viện trưởng thở dài một hơi.

Mọi người nghe thấy vậy liền lâm vào trầm mặc.

Tên thanh niên quật cường kia nghe Tiêu viện trưởng nói vậy liền nhìn vào Mạc Phàm đang đứng ở dưới sân quyết đấu với một vẻ mặt không thể tin được.

Hắn có bối cảnh như vậy, tại sao hắn có thể từng này tuổi tu luyện tới cấp bậc trung cấp được?? Chuyện này là không thể nào???

Lúc này Mục Nô Kiều cũng nhìn cái người vừa mới đánh bại mình với một vẻ mặt vô cùng khiếp sợ…..

Thật ra, trong đầu Mục Nô Kiều lúc trước thầm nghĩ cái tên Mạc Phàm này chắc chắn xuất thân từ một thế gia mạnh mẽ nào đó. Ai mà ngờ được hắn là một thằng khố rách áo ôm. Không trách từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ, nàng căn bản là không nhìn thấy hắn sử dụng bất kỳ ma cụ nào. Bởi vì hắn làm gì có cái ma cụ nào đâu!!

Có thể nói đệ tử thế gia chiến đấu sử dụng ma cụ không khác nào sử dụng một kỹ năng của các hệ khác vậy. Nó vô cùng phong phú,đa dạng. Lúc trước, Mục Nô Kiều tưởng rằng đối phương giống như nàng. Đều không thích khoe khoang sự giàu có của mình trước bàn dân thiên hạ.

” Tiêu viện trưởng, ta còn học ở đây nữa…. Người chưa thông qua ý kiến của ta, đã vạch trần gốc gác của ta cho mọi người biết rồi. Điều này không được hay ho cho lắm. Người vạch trần ta như vậy, ta sau này cua các tiểu thư nhà giàu có như thế nào bây giờ??”

Mạc Phàm bất đắc dĩ nói thẳng nói Tiêu viện trưởng.

” Ha ha ha, nhất thời tức giận, tức giận mà thôi. Ta xin lỗi. Vất vả lắm ta mới bắt được một học sinh làm mẫu để mắng cho cái đám kia một trận”

Tiêu viện trưởng cũng cởi mở, thẳng thắn nói.

Mạc Phàm nghe thấy vậy liền câm nín.

Người định kéo cừu hậu tới chỗ hài tử ở sát vách với nhà người à!

Ài! Coi như xong! Hôm nay hắn đem toàn bộ tư chất nguyên của các hệ đoạt về tay hắn. Chắc chắn sang ngày hôm sau, toàn bộ mọi người ở trong trường sẽ hận hắn đến thấu xương cho mà xem. T_T. Thế này hắn làm sao thoát khỏi trở thành mục tiêu oán hận của mọi người được bây giờ!

Mạc Phàm cũng biết mọi người có thể thi đậu vào được học phủ Minh Châu. Thì bọn họ đều có tư chất rất là cao. Vì vậy, khi hắn vào nhà ăn chung, có lẽ nên thủ sẵn thật nhiều kim châm cho chắc ăn.

……….

Sau khi cuộc ” Đấu thú so tài” hoàn toàn kết thúc, Mạc Phàm cười sảng khoái đến nỗi ngoác hết cả miệng ra!!!

Mặc dù đây cũng chỉ là tài nguyên chung, cũng không phải là những tài nguyên quan trọng của trường học. Nhưng số lượng tài nguyên này lại vô cùng lớn. Hay nói cách khác hắn phát tài rồi!!!

Một giây quyết đoán liền trở thành phú ông!!!









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch