rước mắt lóe bạch quang, trong kho hàng hệ thống trong nháy mắt liệt kê ra đủ loại vật phẩm.
Kiếm Của Hội Kín:
Vũ khí đến từ liên minh anh hùng, cấp tam tinh. Tục xưng: Kiếm giết người. Có thể giúp kí chủ tăng thuộc tính ngoài định mức, đánh giết kẻ địch có thể tăng cường sức mạnh!
Lực công kích +10
Năng lực bị động duy nhất: Đánh giết kẻ địch cảnh giới ngang nhau có thể thu được một tầng vinh quang, đánh giết kẻ địch cảnh giới cao hơn, có thể thu được hai tầng vinh quang, mỗi một tầng vinh quang có thể để lực công kích của kí chủ tăng gấp đôi, nhiều nhất có thể tăng lên ba mươi lần, mỗi một lần bị thương sẽ rơi xuống một tầng!
Giá bán: 260 điểm Trang Bức.
Sách Chiêu Hồn Mejai:
Trang bị đến từ liên minh anh hùng, cấp tứ tinh. Tục xưng: Sách giết người. Có thể giúp tăng thuộc tính của kí chủ ngoài định mức, giết chết kẻ địch có thể tăng cường chân nguyên lực.
Uy lực pháp quyết +20
Năng lực bị động duy nhất: Giết chết kẻ địch cảnh giới ngang nhau, có thể thu được một tầng vinh quang, giết chết kẻ địch cảnh giới cao hơn, có thể thu được hai tầng vinh quang, mỗi một tầng vinh quang có thể khiến uy lực pháp quyết của kí chủ tăng gấp đôi, cao nhất có thể tăng lên đến ba mươi tầng, mỗi một lần bị thương rơi xuống một tầng!
Giá bán: 1200 điểm Trang Bức.
- Mẹ nó, sách chiêu hồn Mejai sao đắt thế?
Từ Khuyết nhất thời ngạc nhiên.
Cùng là trang bị giết người tăng cường thực lực, sách chiêu hồn được hệ thống liệt vào trang bị cấp tứ tinh, mà kiếm hội kín chỉ là cấp tam tinh.
Nhưng sau khi nhìn kỹ, Từ Khuyết cũng rõ ràng, hai thứ này có sự khác nhau.
Kiếm Của Hội Kín tăng cường lực công kích, còn Sách Chiêu Hồn Mejai tăng cường uy lực pháp quyết, hai thứ này vốn không thể so sánh.
Ở trong game công kích vật lý cùng phép thuật công kích sẽ có một thiết kế cân bằng, nhưng hiện tại hắn ở thế giới tiên hiệp, đây chính là thế giới chú trọng pháp quyết, nắm đấm của ngươi cho dù rất mạnh, cũng không thể so sánh với một số pháp quyết cường hãn.
Đương nhiên, trừ phi thân thể thành thánh, lại dựa thêm sức mạnh mới có chuyện kỳ tích phát sinh.
Bây giờ Từ Khuyết vốn không tu luyện bất kỳ loại pháp quyết luyện thể nào, nhưng hắn có Huyền Trọng Xích, bất kể là Diễm Phân Phệ Lãng Xích hay là Lục Hợp Du Thân Xích, tuy rằng đều dùng chân nguyên lực thôi thúc, nhưng tạo thành thương tổn tất cả đều do sức mạnh cuồng bạo.
Nếu như hắn tích trữ Kiếm Của Hội Kín viên mãn, như vậy sẽ có thể nắm giữ sức mạnh gấp 30 lần.
Giả thiết lại dùng thêm Long Đằng Cửu Biến, hệ thống đưa ra trùng hợp phán định, như vậy sức mạnh có thể tăng gấp 39 lần.
Nếu như hệ thống tuần tự gia tăng chất, vậy sức mạnh của hắn sẽ rất khủng bố, 30 lần nhân với 9 lần, ha ha, ròng rã 270 lần sức mạnh, Anh Biến Kỳ đỉnh cao đến cũng sẽ bị Từ Khuyết dùng Huyền Trọng Xích quay thành thịt nát!
Không quá quan tâm tới vấn đề này, Từ Khuyết trưng cầu ý kiến với hệ thống, hệ thống trả lời chắc chắn hắn: - Không thể báo trước, kí chủ phải tự thí nghiệm!
Mí mắt Từ Khuyết nhất thời nhảy một cái: - Mẹ nó, lẽ nào ta phát hiện hệ thống BUG? Nhỡ may thực sự tăng 270 lần thì ca trở thành vô địch rồi, sau đó có thể bước lên con đường nhất lực phá vạn pháp. - Bản hệ thống không thể xuất hiện BUG, xin kí chủ yên tâm Trang Bức! Hệ thống trả lời một câu.
Từ Khuyết bĩu môi, ánh mắt lại nhìn về phía sách chiêu hồn.
So với kiếm hội kín, hắn cảm thấy sách chiêu hồn này thích hợp với mình hơn, dù sao trong thế giới tiên hiệp, hắn càng thêm nghiêng về pháp quyết tu luyện.
Nếu như sách chiêu hồn ở trạng thái mãn cấp, uy lực pháp quyết của hắn có thể tăng cao 30 lần.
30 lần là cực kỳ đáng sợ, lúc trước khi cảnh giới của hắn mới là Kết Đan kỳ phóng thích một chiêu Phật Nộ Hỏa Liên, cũng khiến Anh Biến Kỳ tầng năm Trương Đan Sơn chật vật, nếu như lúc đó hắn có một quyển sách chiêu hồn, thì có lẽ Trương Đan Sơn không chỉ chật vật như vậy, nói không chừng còn biến thành tàn phế.
Đương nhiên, hai trang bị này rất trâu bò, nhưng hạn chế cũng rất lớn, một khi Từ Khuyết bị người khác đánh bị thương, sẽ trực tiếp giảm một tầng.
Chữ "Đánh bị thương", thực ra chính là hố lớn.
Vết thương nhẹ hay nặng đều tính là bị thương, trong quá trình chiến đấu bị người nhẹ nhàng đụng, cắt đứt chút da, cũng có thể tính bị thương, như vậy sẽ trực tiếp rơi xuống từng tầng.
Vì thế Từ Khuyết tạm thời mất đi hứng thú với sách chiêu hồn, lấy thực lực bây giờ của hắn, mua quyển sách chiêu hồn này thực sự không được, hơn nữa có một nhân tố quan trọng hơn, chính là. . . hắn nghèo quá, 1200 điểm Trang Bức, quá đắt rồi!
- Hệ thống, cho ta đổi Kiếm Của Hội Kín! Khà khà, ta phải xem có thể phát huy ra bao nhiêu lần sức mạnh.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thành công đổi Kiếm Của Hội Kín, tiêu hao 260 điểm Trang Bức!
Vèo!
Một tia sáng xẹt qua trước mắt, trong kho chứ đồ của hệ thống xuất hiện một chủy thủ giống như dao găm, lưỡi dao màu xanh lục, giống như có độc dịch!
. . .
- Hoa Vô Khuyết, mau giao Tinh Mang Thảo ra đây, bằng không đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt!
- Hôm nay chúng ta sẽ thay trời hành đạo, ngươi tốt nhất nên chủ động phối hợp, bằng không tự gánh lấy hậu quả, ai tới cũng không cứu được ngươi.
- Cận thận nhìn rõ tình cảnh bây giờ của ngươi đi, ngươi không còn đường để trốn, chúng ta có thể cho ngươi thời gian ba nhịp hô hấp để cân nhắc, giao Tinh Mang Thảo ra, sau đó quỳ xuống nhận sai với chúng ta, chúng ta có thể tha chết cho ngươi.
Cùng lúc đó, hơn trăm tên tu sĩ đã tìm đến, như thủy triều vọt tới, vây quanh cây đại thụ mà Từ Khuyết đang nằm trên đó, Từ Khuyết đột nhiên có cảm giác như lâm vào tình cảnh nguy cấp.
Đám tu sĩ sở dĩ không có vừa đến liền ra tay, không phải vì bọn họ có hàm dưỡng, cũng không phải vì bọn họ muốn Trang Bức, mà là sợ khi xông lên, Từ Khuyết sẽ thiêu hủy hết Tinh Mang Thảo.
Dưới ánh mắt bọn họ, mệnh của Từ Khuyết không quan trọng bằng Tinh Mang Thảo.
- Ồ, nhiều người như vậy à! Ta dám đánh cuộc, đám người các ngươi đều không tìm được Tinh Mang Thảo. Không tồi không tồi, da mặt đều rất dày, lại dám hô khẩu hiệu thay trời hành đạo để đến đánh cướp ta, ha ha ha, Hoa Vô Khuyết ta hành tẩu giang hồ bao lâu nay, còn chưa từng gặp chuyện như vậy, ta rất bội phục dũng khí của các ngươi!
Từ Khuyết nhẹ nhàng cười nói, gặp nguy không sợ, bình thản ung dung.
Nhưng đám người ở dưới vẫn lạnh lùng nhìn hắn.
Trong mắt đám tu sĩ, Từ Khuyết bị hơn trăm người vây quanh, chính là cua trong rọ, không còn đường để đi.
Từ Khuyết sống hay chết, đều dựa vào một ý nghĩ của bọn họ!
Có người lắc đầu nói: - Hoa Vô Khuyết, đã đến lúc này, ngươi còn muốn miệng lưỡi giảo hoạt sao? - Ngươi hiện tại chỉ có hai loại lựa chọn, hoặc là giao ra Tinh Mang Thảo, hoặc là chờ bị chúng ta chém giết rồi chúng ta tự mình tìm kiếm trên thi thể ngươi.
- Chúng ta hiện tại cho ngươi thời gian cân nhắc, là nể tinh ngươi tu luyện không dễ, nếu ngươi không quý trọng, đừng trách chúng ta vô tình.
. . .
Mọi người đều ra vẻ đạo mạo, dùng từ ngũ chính nghĩa khuyên bảo.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, cười to nói: - Được rồi, các ngươi muốn Tinh Mang Thảo đúng không? Ta đếm xem các ngươi có bao nhiêu người. . . Quên đi, vẫn là không đếm, các ngươi người nhiều hơn nữa, cũng không vượt qua được 300 người? Ta ở đây chính xác còn lại 300 cây Tinh Mang Thảo!
Nói đến đây, Từ Khuyết thần niệm khẽ động, trực tiếp bỏ ra 30 điểm Trang Bức trị, từ hệ thống đổi 300 cây Tinh Mang Thảo, sau đó xoay cổ tay một cái.
Vèo!
300 cây Tinh Mang Thảo, trong nháy mắt bị chân nguyên lực của hắn bao phủ, trôi nổi ở giữa không trung.
Toàn trường trong nháy mắt yên lặng như tờ, yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng kim rơi!
Tinh Mang Thảo, 300 cây Tinh Mang Thảo à!
Tất cả mọi người giống như đang nằm mơ, con ngươi gần như muốn lọt ra ngoài, yết hầu khàn khàn, một câu cũng không nói ra được.
Bọn họ nhiều người như vậy, tìm kiếm sắp sáu canh giờ, kết quả một cây Tinh Mang Thảo cũng không phát hiện.
Mà Từ Khuyết, một thân một mình tiến vào sơn cốc, trong thời gian không đến một canh giờ, lại có thể tìm được nhiều Tinh Mang Thảo như vậy, điều này làm cho bọn họ khó có thể tin tưởng được, cũng khó có thể tiếp thu. - Hoa Vô Khuyết, coi như ngươi thức thời, nhanh, vất Tinh Mang Thảo xuống.
- Chúng ta bảo đảm tuyệt đối sẽ không thương tổn ngươi, thậm chí bảo vệ ngươi an toàn rời cốc, những tu sĩ khác cũng không thể tìm ngươi phiền phức.
- Không sai, hơn nữa trước đó ngươi còn ở trong sơn cốc viết mấy câu sỉ nhục Thiên Hương Cốc, nếu cho chúng ta Tinh Mang Thảo, chúng ta giúp ngươi cầu xin Thiên Hương Cốc.
- Nhanh lên một chút đi, đừng lãng phí thời gian, kiên nhẫn của chúng ta là có hạn.
Mọi người đều mở miệng thúc giục.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, con ngươi híp lại, trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn: - Các ngươi đã thấy cảnh 300 cây Tinh Mang Thảo đồng thời đốt cháy chưa? Ta cũng chưa từng thấy, nhưng ta tin tưởng. . . Cảnh đó nhất định rất đồ sộ.
Mọi người ở đây nghe nói lời ấy, phảng phất như hiểu được cái gì, tâm thần rung mạnh, sợ hãi gần chết.
- Dừng tay!
- Hoa Vô Khuyết, ngươi muốn làm gì?
- Ta khuyên ngươi không nên làm càng, bằng không nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Mọi người dồn dập sợ hãi quát, có người không nhẫn nại được, trực tiếp điều động phi kiếm lướt lên, nhanh chóng nhằm về phía Từ Khuyết.
Nhưng mà, Từ Khuyết chỉ nhẹ nhàng vung tay lên.
"Ầm!"
Chân nguyên lực bao phủ 300 cây Tinh Mang Thảo, trong nháy mắt chuyển thành Hỏa Nguyên linh khí, sau đó dưới ánh mắt của mấy trăm tu sĩ, Hỏa Nguyên linh khí đã biến thành một đoàn Liệt Hỏa hừng hực, đốt cháy toàn bộ Tinh Mang Thảo.
- Đừngggggg. . .
Vô số thanh âm rống giận, trong nháy mắt vang vọng toàn bộ sơn cốc!