WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 90: Các Vị Ở Đây Đều Là Con Gà

Chương 90: Các Vị Ở Đây Đều Là Con Gà


- Ầm!

Liệt Hỏa mạnh mẽ, giống như một miệng máu lớn, trong nháy mắt nuốt chửng 300 cây Tinh Mang Thảo.

Vô số tinh mang màu vàng óng ánh trong phút chốc nổ tung, như một pháo hoa to lớn, nở rộ trên không trung, tạo thành một mảnh huy mang to lớn hừng hực, giống như một mặt trời vàng óng, mãi mãi sáng chói, khiến vô số tu sĩ kinh diễm. . .

Cả đời này rất nhiều người cũng không có cơ hội nhìn thấy tình cảnh như vậy.

Một lần dốt cháy 300 cây Tinh Mang Thảo, chuyện phá sản như thế, trong Tu Tiên Giới cơ bản không có ai dám làm, dù là Thiên Hương Cốc được xưng là một trong tam đại tông phái ở ngũ đại quốc cũng không thể làm được.

Nếu như nói, lúc trước Từ Khuyết đốt Tinh Mang Thảo rồi viết loạn bốn phía xung quanh là chuyện phung phí của trời khiến nhân thần cộng phẫn.

Vậy hiện tại một lần hắn đốt hết 300 cây Tinh Mang Thảo, việc này đã không còn dừng ở mức nhân thần cộng phẫn nữa mà quả thực đã trở thành thiếu đạo đức!

Sau khi mấy trăm tên tu sĩ lấy lại tinh thần từ tình cảnh này, rất nhiều người không nhịn được chảy nước mắt.

Dù cho Tinh Mang Thảo này không phải của bọn họ, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy đau lòng, trái tim giống như bị vô số dao găm xuyên qua.

300 cây Tinh Mang Thảo, mỗi một cây có giá thấp nhất là 50 vạn hạ phẩm Linh Thạch giá, như vậy 300 cây, chính là 150 triệu hạ phẩm Linh Thạch.

Đây quả thật là một con số khiến vô số tu sĩ thổ huyết.

Nhưng trong mắt Từ Khuyết, đây chỉ là 30 điểm Trang Bức, hắn tùy tiện trang bức một lần cũng đã có giá này.

Cũng may là hắn không biết giá cả của Tinh Mang Thảo, nếu không khẳng định là hắn lại có thêm một phương pháp Trang Bức, ví dụ như từ đây tích chữ như vàng, khi có người trào phúng hắn, vậy câu nói đầu tiên mà hắn mở miệng khẳng định chính là: - Một câu nói của bổn đại gia trị giá 150 triệu khối Linh Thạch, ngươi tốt nhất đừng nói chuyện với ta, ta sợ ngươi không đền nổi, hơn nữa bây giờ ta nói nhiều như vậy, ít nhất phải đến ba trăm triệu rồi đấy? Mau trả tiền đi! . . .

- Tạc Thiên Bang, chính là cứng như thế! Hoa Vô Khuyết từng du lịch qua đây!

Từ Khuyết vung 300 cây Tinh Mang Thảo lên, để lại trên mặt đất trong sơn cốc câu nói này, mỗi chữ so với lúc trước viết những chữ kia đều lớn hơn mấy chục lần, cho dù bay trên trời cũng đều có thể nhìn thấy được.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết "Xếp vào một cái lớn B", khen thưởng thêm điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết tập hợp đủ ba thành tựu "Trang bức xong liền chạy", "Xếp vào một cái tốt bức", "Xếp vào một cái lớn B", thu được danh hiệu "Trang Bức Phạm", từ đây giá cả vật phẩm trong hệ thống giảm chín phần!

Ta kháo!

Lúc này Từ Khuyết mới trợn to hai mắt: - Ngươi mới là Trang Bức Phạm, cả nhà ngươi đều là Trang Bức Phạm. Bổn đại gia rõ ràng là bức vương, không đúng, trình độ ít nhất phải là bức thánh? ". . ." Hệ thống cũng không thèm đáp lại.

Nhổ nước bọt thì nhổ nước bọt, nhưng giá cả vật phẩm trong hệ thống từ giờ được giảm chín phần, ưu đãi này khiến Từ Khuyết có chút kích động.

Chín phần tuy rằng không được coi là nhiều, thế nhưng trong tương lai thu được càng nhiều danh hiệu, một phần kia còn xa sao?

Trong lòng Từ Khuyết không khỏi cảm khái, sự nghiệp Trang Bức vĩ đại, thực sự là càng ngày trọng trách càng nặng!

Cùng lúc đó, mấy trăm tên tu sĩ đứng dưới cây lớn, cũng rơi vào trạng theí điên cuồng.

Rất nhiều người muốn rách cả mí mắt, con ngươi giăng đầy tơ máu, nhìn chằm chằm Từ Khuyết như có thù giết cha, sự thù hận cùng sát khí khiến nhiệt độ bốn phía đều giảm xuống.

Trong mắt bọn họ, 300 cây Tinh Mang Thảo hoàn toàn chính là vé để gia nhập Thiên Hương Cốc, bước đầu để đạt tới đỉnh cao nhân sinh.

Hiện tại Từ Khuyết lại ở trước mặt mặt bọn họ toàn bộ thiêu đốt hết, giống như là cầm tiền đồ của mấy trăm tên tu sĩ chôn vùi, đối với bọn họ mà nói, chính là một đòn đánh nghiêm trọng suốt đời khó quên! Bạo kích!

- Hoa Vô Khuyết, ta lấy Tâm Ma thề rằng, đời này kiếp này cùng ngươi không chết không thôi, để ngươi vĩnh viễn không được luân hồi!

- Bây giờ dù cho là Tiên Thiên hạ phàm, cũng tuyệt đối không cứu được ngươi.

- Xem trên trời dưới đất này có ai có thể cứu ngươi!

- Chúng ta sát tâm đã quyết!

- Ngươi hãy để mạng lại!

Trong nháy mắt, vô số tiếng rống giận rít gào vang lên, mấy trăm tên tu sĩ gần như cùng lúc bấm niệm đủ các loại pháp quyết, các loại chân nguyên lực cuộn trào, toàn bộ sơn cốc đều lay động.

Dù cho tu vi của bọn họ chỉ có Kết Đan kỳ đến Nguyên Anh kỳ, nhưng có các loại pháp quyết khác nhau, đã hình thành một luồng uy thế khủng bố, đến mặt đất cũng bắt đầu nứt toác, phảng phất như ngày tận thế đã tới.

Từ Khuyết hừ lạnh một tiếng, thân thể đứng lên, chân đạp thân cây, hai tay để sau đầu, dáng vẻ như dù núi Thái Sơn sụp ở trước mặt cũng không biến sắc.

- Hệ thống, mang kiếm hội kín và giáp máu ra. Đại đao của ta từ lâu đã đói khát khó nhịn.

Từ Khuyết giơ lên một cánh tay, chỉ thấy một tia sáng trắng lóe lên, kiếm hội kín đột nhiên xuất hiện ở trong tay hắn, đồng thời một cái lục mang lấp loé, một khôi giáp tỏa ra ánh sáng lung linh, cũng xuất hiện trên người hắn.

Đối mặt với nhiều tu sĩ cùng pháp quyết như thế, Từ Khuyết chưa từng hoảng loạn, ánh mắt không có một tia sợ hãi.

Khí huyết trong cơ thể hắn sôi lên, sát ý tràn ra, trường bào màu đen đón gió tung bay, vù vù vang vọng!

"Ầm!" "Ầm!" "Ầm ầm ——!"

Trong khoảnh khắc, mấy trăm hỏa diễm pháp quyết đã bay đến, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, trong nháy mắt nhấn chìm Từ Khuyết.

Hắn xúc phạm khiến quần chúng tức giận, hậu quả mà quần chúng tức giận mang đến, thường thường sẽ rất thảm.

"Ầm!"

Pháp quyết ngang tụ tập cùng một chỗ, tạo ra từng đợt nổ tung!

Cây cổ thụ to lớn mà Từ Khuyết vừa đứng kia, trong khoảnh khắc đã biến thành tro bụi, mặt đất cũng bị nổ thành một cái hố lớn, tro bụi bay lên, cuốn đến tận chân trời.

Tất cả tu sĩ đều thở dài một hơi, giống như đã hả giận.

- Hừ, đồ điếc không sợ súng, chết chưa hết tội!

- Ta thấy rất rõ ràng, hắn không né tránh, toàn bộ pháp quyết đều rơi trên người hắn, hắn tuyệt đối không sống nổi!

- Ha ha, bị công kích lớn như vậy bao trùm, cho dù hắn có thể thuấn di, cũng không thể trốn đi được.

- Giết chết hắn, coi như là giải hết oán hận trong lòng chúng ta.

- Từ đây thế gian này, không còn Hoa Vô Khuyết nữa, ha ha ha ha.

Rất nhiều người bắt đầu cười lớn, tiếp tục phát tiết không cam lòng cùng phẫn nộ trong lòng.

Nhưng khi tro bụi từ từ tiêu tan, trong tầm mắt mơ hồ của đám người, một bóng người vẫn đứng sừng sững không ngã, áo bào đen phiêu dật, kiếm hội kín hừng hực phong mang, một luồng sát ý chậm rãi chuyển động.

"Vù!"

Một tiếng kiếm chói tai, trong nháy mắt phá vỡ tiếng cười lớn của đám kia tu sĩ, chấn động đến mức khiến vô số người đau tai!

Tất cả mọi người đều ngây người, nụ cười điên cuồng trên mặt đọng lại, yết hầu giống như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, ngay cả tiếng hít thở cũng không phát ra được.

Từ Khuyết không tổn hại gì, giáp máu giá trị 500 điểm Trang Bức, hiệu quả phát ra rất đáng sợ.

Khôi giáp này giúp hắn dễ dàng chống đỡ mấy trăm tên tu sĩ thảo phạt.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Từ Khuyết phủi bụi trên người, nắm kiếm hội kín, chậm rãi đi ra.

Hắn lắc đầu ra: - Nói đạo lý đi, ta không có ý nhằm vào cá nhân một người nào trong các ngươi. Thế nhưng hiện tại, ta thật sự không nhịn được muốn nói một câu, các vị ở đây, đều là gà con! Ta đứng để cho các ngươi đánh, mà còn đánh không chết, các ngươi sống sót còn có ý nghĩa gì?

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 80 điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 120 điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết xếp vào "một cái lớn B", khen thưởng thêm Trang Bức!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.