Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tổng Tài Đế Quốc, Sủng Lên Trời

Chương 46: Thâu tóm Tiêu thị

Chương 46: Thâu tóm Tiêu thị
Đông Phương Tước lạnh lùng trở lại văn phòng, lập tức gọi điện thoại.
Mộ Triêu Dương thận trọng nói: "Anh, có chuyện gì sao?"
Đông Phương Tước đứng đối diện với cửa sổ sát sàn, lạnh lùng nói: "Trong vòng hai tháng, kiểm soát tất cả công việc nội bộ của bất động sản Tiêu thị.”
Mộ Triêu Dương bị sốc.
Mấy hôm trước đột nhiên chèn ép Tiêu thị, giờ lại muốn khống chế toàn bộ Tiêu thị.
Chẳng lẽ anh của anh muốn... thâu tóm bất động sản Tiêu thị?
“Được rồi, em sẽ đi làm ngay.” Mộ Triêu Dương thận trọng gật đầu.
Chẳng lẽ hôm nay anh trai luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng là vì có liên quan gì đến Tiêu Cẩn của bất động sản Tiêu thị sao?
Tiêu Cẩn là chồng chưa cưới trước của chị dâu.
“Ngây ra đó làm gì?” Đông Phương Tước nhướng mày nhìn Mộ Triêu Dương đang mất hồn.
Trái tim Mộ Triêu Dương run lên, anh ta vội vàng cười một tiếng: "Không có gì, em đi ngay."
Đông Phương Tước nhìn Mộc Triêu Dương biến mất sau cánh cửa, đôi mắt thâm thúy xẹt qua một tia lạnh lùng và uy nghiêm!
Diệp Thiên Hạ vò bản thảo thành một quả bóng ném vào thùng rác!
Cô bực bội lấy bút chì gãi gãi đầu, xem ra cho dù vẽ như nào cũng không đạt được hiệu quả như ý muốn!
Nhìn vào thùng rác đầy ắp giấy, cô quyết định không vẽ nữa.
Trạng thái lúc này của cô cho dù có vẽ bao nhiêu lần nữa cũng uổng phí thời gian.
Cô hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy lồng ngực như bị chặn lại.
Tại Đông Phương Tước kia, sáng sớm chọc cô không vui nên mới khiến cô mất đi cảm hứng.
"Thiên Hạ, cô đang vẽ gì vậy? Những hình tròn này là sao?” Đồng nghiệp Trương Tuyết, ở bàn cách đó không xa tò mò nói.
Diệp Thiên Hạ cười với đối phương: "Không có gì đâu, vẽ chơi thôi."
"Haha."
Buổi trưa tan làm, Diệp Thiên Hạ là người đầu tiên rời văn phòng, hôm nay cô định ăn một vài món ngon để tìm cảm hứng.
Tấn Chỉ San là người cuối cùng rời văn phòng, gần đây, Diệp Vân Lộ dặn cô ta phải để ý đến hành động của Diệp Thiên Hạ, nhìn xem mấy ngày nay Diệp Thiên Hạ vẽ gì trên máy tính.
Cô ta cũng tò mò về những thứ mà ​​một sinh viên đại học mới tốt nghiệp như Diệp Thiên Hạ có thể vẽ.
Bước đến thùng rác, cô ta nhặt một cuộn giấy lên mở ra.
Khi nhìn thấy tác phẩm vẫn chưa hoàn thành trên trang giấy, cô ta sững sờ trong giây lát!
Đường nét cọ điêu luyện và hoàn hảo, thân dây chuyền tinh xảo và độc đáo, mặt dây chuyền vẫn chưa hoàn thiện.
Mặt dây chuyền chỉ mới bắt đầu vẽ một chút, cô ta căn bản không nhìn ra Diệp Thiên Hạ muốn biểu đạt cái gì.
Nhưng dây chuyền mà Diệp Thiên Hạ vẽ cô ta chưa từng thấy bao giờ, trông rất mới lạ, cũng cực kỳ đẹp.
Nó mang lại cho người ta một cảm giác tươi sáng.
Thấy vậy, cô ta vội vàng nhặt những cuộn giấy khác trong thùng rác so sánh từng cái một, nhưng kết quả gần như giống nhau.
Cô ta có chút thất vọng giữ lại tờ hoàn hảo nhất.
Mặc dù Diệp Thiên Hạ là một sinh viên mới tốt nghiệp, nhưng không ngờ thực lực lại mạnh như vậy!
Nét vẽ ấy rất cứng cáp, ngay cả người làm việc gần ba năm như cô ta cũng không thể so sánh được!
Chẳng lẽ chủ tịch Diệp đã truyền thụ những tinh túy thiết kế trang sức cho cô sao?
Nếu không, chỉ dựa vào những gì cô học được ở trường chắc chắn sẽ không thể đạt được kỹ năng hội họa vững chắc như bây giờ.
Quả nhiên là con gái ruột.
Cô ta nhỡ rõ thực lực của Diệp Vân Lộ vừa mới tốt nghiệp kém xa so với Diệp Thiên Hạ ngày hôm nay!
Diệp Thiên Hạ đến quán cà phê ở tầng dưới để thư giãn rồi mới trở lại văn phòng.
Sau khi ngồi xuống, cô vô tình liếc vào thùng rác, ngay lập tức, cô khựng lại một chút.
Dọn dẹp và nhặt rác đều làm sau khi tan sở vào buổi tối, tại sao thùng rác của cô lại giống như bị người khác động tới!
Hơn nữa, những quả cuộn giấy bị cô vứt bỏ trông giống như...
C47 -


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch