- Ngay trước đó thời gian không lâu, ta đã bán đi tất cả hàng hóa thu về được một trăm bốn mươi tỷ ba trăm tám mươi triệu linh thạch, lãi ròng lợi nhuận được một trăm chín mươi tỷ một trăm mười hai ngàn viên linh thạch!
Cốc Vạn Tâm mạnh mẽ nói, khiến hai người đối diện nhất thời sững sờ.
La Thanh khẽ nhíu mày, cầm ngọc giản lên kiểm tra một phen, sau đó vừa cẩn thận kiểm tra một lần linh thạch trong túi trữ vật.
Sắc mặt của hắn dần dần ngưng trọng.
-Điều đó không thể nào!
Tống Sương tức giận đứng bật dậy.
-Một trăm bốn mươi tỷ, trừ phi ngươi bán đi nửa đồ vật trong Vạn Bảo Các, nếu không tuyệt đối không khả năng có nhiều như vậy!
Trên mặt của Cốc Vạn Tâm hiện lên tia trào phúng:
-Không phải nửa cái, Tống các chủ, ta bán đi tất cả bảo vật từ Huyền cấp trở lên, bao gồm năm kiện bảo vật trấn tiệm! Đừng tưởng rằng phân các khác, cũng giàu có giống như thành Hoàng Diệp các ngươi như vậy.
-Ngươi!
Sắc mặt của Tống Sương đỏ lên.
-Tất cả câm miệng!
La Thanh ngăn cản trước khi mâu thuẫn xảy ra.
Hắn chau mày.
Kỳ thật ngay cả chính hắn cũng không tin, Cốc Vạn Tâm có thể bán đi lượng lớn hàng hóa như thế.
Nhưng linh thạch bày ở trước mặt, còn có điều khoản chi tiết, hắn cũng không thể không tiếp nhận sự thật này.
-Cốc các chủ, có thể nói cho ta biết, ngươi làm như thế nào?
La Thanh hiền lành hỏi.
Trong lòng của Cốc Vạn Tâm cảnh giác, hồi đáp:
-La chủ sứ, Vạn Bảo Các chúng ta không có quy củ như vậy.
Nếu như bị người biết được, thành Vân Tiêu có một tồn tại lớn như Diệp Tùy Phong, chỉ sợ không được bao lâu, mình sẽ bất ngờ bị những người khác thay thế xuống dưới.
Nhưng nàng đã xem thường lòng tham của một người.
La Thanh im lặng một lát, sau đó, trên mặt hắn chậm rãi hiện lên một nụ cười.
-Cốc các chủ, ngươi lần này thật sự đã làm ra cống hiến rất lớn cho Vạn Bảo Các. Ta sẽ bẩm báo chi tiết với phía trên. Chỉ nhưng... Chuyện Tống Sương trở thành phó sứ đã được quyết định, về sau ngươi sẽ làm việc dưới trướng hắn.
Sắc mặt của Cốc Vạn Tâm triệt để trầm xuống, không nghĩ tới mình lấy ra thành tích, vẫn không tránh được bị bọn hắn đùa bỡn.
Nàng rống to đầy tức giận:
-Như thế không công bằng!
Ánh mắt của La Thanh lạnh nhạt:
-Tài nguyên phong phú, từ một người quản lý có kinh nghiệm càng thêm phong phú, mới có thể giúp đạt được lợi ích cao nhất. Cốc các chủ, đừng có dùng tính cách của trẻ nhỏ như thế!
-Các ngươi đây là đang xâm phạm quyền lợi của ta!
-Cốc Vạn Tâm!
La Thanh trầm giọng nói:
-Nể tình ngươi có công trạng, ta mới tha cho ngươi đến bây giờ.
Nếu ngươi còn dám chất vấn quyền uy của ta, ta sẽ lựa chọn một tòa thứ thành, cho người từ từ rèn luyện một phen.
Đối mặt với uy hiếp trắng trợn, Cốc Vạn Tâm nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng nàng cũng có biện pháp pháp.
-Ta sẽ mang chuyện này báo cáo chi tiết!
Cốc Vạn Tâm nói.
-Ha ha, tùy ý. La Thanh không sợ chút nào.
Cốc Vạn Tâm không nói gì nữa, quay đầu đi ra ngoài.
Chờ sau khi nàng rời đi, Tống Sương đi đến bên cạnh La Thanh, thấp giọng nói:
-Cữu cữu, nếu là nàng ta thật báo cáo lên bên trên làm sao bây giờ? Bằng không chúng ta...
Trong mắt của hắn hiện lên một tia ác độc.
La Thanh liếc hắn một cái:
-Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không phải chuyện gì đều dựa vào bạo lực để giải quyết. Cốc Vạn Tâm dù sao cũng là các chủ một phương, nếu nàng xảy ra vấn đề, cấp trên nhất định sẽ điều tra, đến lúc đó càng thêm phiền phức.
Tống Sương cúi đầu nhận sai.
-Ngươi trước hết cứ từ từ làm phó sứ đi, có ta ở đây, nàng ta không làm dậy nổi lên sóng gió gì được.
La Thanh hừ một tiếng nói:
-Đối với phía trên, hơn một trăm tỷ, cũng không phải gì lớn lao! Một người ngay cả bối cảnh đều không có, chỉ có thể là đồ chơi của chúng ta mà thôi. Ngươi lần này theo nàng ta cùng nhau tiến đến thành Vân Tiêu, tiếp nhận Phân Các nơi đó, nhất định phải tìm hiểu rõ, nàng ta đến cùng là thế nào trong khoảng thời gian ngắn bán đi nhiều đồ như vậy. Sau đó, nắm giữ trên tay mình!
……………..
Thời gian Diệp Tùy Phong đi vào thế giới này, đã qua một tháng.
Trong một tháng này, cuối cùng hắn đã hiểu rõ sơ thế cục bộ phiến đại lục này, còn có phương thức tu luyện chỉnh thể.
Đây là một mảnh lục địa cực kỳ to lớn, hơn trăm triệu dặm, tu sĩ phổ thông cho dù đi cả cuộc đời cũng không thể nào đi hết phiến đại lục này.
Vị trí thành Vân Tiêu nằm ở phía bắc so với trung ương đại lục Bắc Vực.
Vùng đất trung ương Bắc Vực này, do một tổ chức siêu cấp tên là Liên Minh Cửu Thành thống nhất quản lý.
Túc Thành chính là chủ thành đầu tiên trong liên minh Cửu Thành, quản lý năm tòa chủ thành bao gồm thành Vân Tiêu, còn có vô số thành trì thứ cấp khác.
Cứ mỗi ba năm, thành Vân Tiêu đều sẽ tiến cống số lượng lớn tài nguyên cho Túc Thành, để đổi lại được Túc Thành che chở. Kỳ thật chính là phí bảo vệ.