Chương 29: Đại Ca Của Ta, Ngài Đây Cũng Quá Quá Tài Đại Khí Thô Đi!
Nếu như không đóng phí bảo hộ, như vậy những thành trì khác sẽ có thể tùy ý công kích đối với thành Vân Tiêu, thậm chí Túc Thành nhàm chán cũng sẽ ra tay.
Dưới tình huống đó, thành Vân Tiêu sẽ cách hủy diệt không còn xa.
-Hợp lý. Thân ở trong tổ chức, hưởng thụ quy tắc mang đến i, nhất định phải nỗ lực là đúng.
Diệp Tùy Phong đối với loại phí bảo hộ này không có ý kiến gì, kỳ thật hắn càng ưa thích trật tự với quy tắc, như vậy mới thú vị.
Nếu không, thật là cảnh tượng đẫm máu, mạnh được yếu thua, so với thời đại Nguyên Thủy, hoàn toàn không có dáng vẻ văn minh.
Về phần hệ thống tu luyện ở thế giới này, kém không nhiều lắm so với trong tưởng tượng của hắn.
Luyện Khí, Hóa Khí có mười hai tầng, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hóa Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, đều là chín tầng.
Độ Kiếp kỳ, chính là lực lượng mũi nhọn ở thế giới này.
Nhưng cũng có lời đồn, có vài tồn tại biến thái, tránh đi Thiên Kiếp, dựa vào Độ Kiếp che giấu thực lực với thế giới phía trên, điều khiển mọi việc thế gian này.
Đây là lời đồn của dân gian.
Nhưng Diệp Tùy Phong biết, đó là thật.
Đầu tiên, hắn chính là loại biến thái này.
Tiếp theo, vào lần trước khi Độ Kiếp, cỗ thần thức khổng lồ ở cánh đồng tuyết phương bắc kia, rất rõ ràng cũng đã vượt qua Độ Kiếp kỳ.
-Sẽ có một ngày gặp mặt.
Diệp Tùy Phong cũng không vội, mục tiêu trước mắt của hắn, là giúp toàn bộ Diệp gia phát triển thành một thế lực đứng trên đỉnh nhân sinh đại lục này.
Hôm nay, lại là thời gian hội nghị gia tộc thường kỳ.
Diệp Tùy Phong cùng mấy vị chủ sự gia tộc, ngồi trong phòng nghị sự, nghe tình huống gia tộc tháng này.
-Thủy triều ma thú ở biên cảnh phía Bắc rất nghiêm trọng, chúng ta đã tốn rất nhiều nhiều tài nguyên, nhưng dưới tình huống đại có vô số gia tộc giúp đỡ với cung cấp vật liệu, đã đỡ hơn rất nhiều. Cửa hàng của chúng ta cũng tạm thời ổn định, có thể bắt đầu cân nhắc mở rộng quy mô. Dưới nguồn tài nguyên nhập vào, thế hệ trẻ tuổi gia tộc, rất nhiều người đều đã thăng cấp, thành tựu một tháng này của chúng ta, cơ hồ đã bù đắp được ba tháng trước!
Mấy người Diệp Tùy Vân hưng phấn thảo luận, có mười tỷ linh thạch mà Diệp Tùy Phong đưa, tháng này bọn hắn thật sự đã trôi qua rất thư thái.
Dùng bốn chữ đến hình dung, đó chính là phát triển không ngừng.
Mấy người nghiên cứu thảo luận hoàn tất, Tùy Vân lại đưa sổ sách tháng này cho Diệp Tùy Phong.
-Đại ca, từ khi chúng ta nhập vào lượng lớn tài nguyên, tháng này tốn hao... Cũng là con số khổng lồ, ngài xem một chút đi….
Hắn có chút ngượng ngùng nói.
-Không sao, tiền chính là dùng để tiêu xài.
Diệp Tùy Phong tiếp nhận sổ sách, cẩn thận xem một lần.
Lập tức, một luồng khí nóng từ trong lồng ngực bay lên.
Hắn vung tay ném sổ sách lên trên bàn, nhìn chằm chằm vào Tùy Vân nói:
-Tháng trước bỏ ra một tỷ rưỡi linh thạch?
Trong nháy mắt, mấy người an tĩnh lại.
Trán của Tùy Vân chảy đầy mồ hôi, nói:
-Đại ca, ta cũng là lần đầu tiên cầm tới nhiều linh thạch như vậy, cho nên quy hoạch đã xảy ra một ít vấn đề. Nhưng ngươi yên tâm, sau này, ta nhất định sẽ cẩn thận phân chia, chi tiêu tháng sau, khẳng định sẽ khống chế trong vòng một tỷ.
-Đúng vậy, đại ca.
Tùy Hổ cũng hát đệm nói:
-Kỳ thật tháng này chúng ta mua vào quá nhiều tài nguyên, cho dù dưới tình huống đề cao phúc lợi, cũng chỉ sử dụng gần một nửa, sau này khẳng định sẽ sẽ khá hơn.
Hai người khác cũng gật đầu theo, biểu thị sau này chi tiêu nhất định sẽ không hoang phí như thế.
Diệp Tùy Phong nhìn biểu hiện của bọn hắn, thật sâu thở dài.
Hắn biết, mấy người hiển nhiên là hiểu lầm.
Hắn đâu có ngại chi quá nhiều?
Là ngại chi quá ít!
Cho mười tỷ linh thạch, vậy mà mới dùng có một tỷ rưỡi.
Diệp Tùy Phong nhìn một chút túi tiền của mình, hai mươi con số hạ phẩm linh thạch, ánh sáng số lẻ đã có hơn 80 ngàn tỷ.
Cái này phải cần bao lâu, mới có thể xài hết số lẻ?
Thật sự là một đám ngu ngốc!
Diệp Tùy Phong gõ bàn mấy cái “cộc cộc cộc”.
-Tùy Vân, ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy ta đưa cho ngươi mười tỷ linh thạch kia, là kinh phí bao lâu?
Tùy Vân nháy mắt:
-Chẳng lẽ không phải một năm sao?
-Dĩ nhiên không phải!
Diệp Tùy Phong vỗ lên bàn một cái:
-Ta cho ngươi mười tỷ, là để ngươi trong một tháng xài hết, ngươi vậy mà chỉ dùng một tỷ rưỡi, làm ăn gì!
Mấy vị người chủ sự đối diện với sự phẫn nộ của Chúa, trực tiếp như nằm mơ
Không nghe lầm chứ?
Đó là kinh phí một tháng?
Tùy Vân càng là người choáng váng, hắn vẫn là lần đầu vì dùng tiền quá thiếu bị chửi.
-Ách... Đại ca, ngài nghiêm túc?
Mặt của Diệp Tùy Phong đen lên:
-Bộ dáng của ta nhìn như đùa giỡn sao?
Mấy người kia, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
-Đại ca của ta, ngài đây cũng quá quá tài đại khí thô đi!
Chỉ có khuôn mặt của Tùy Vân là đau khổ, nhỏ giọng nói:
-Đại... Đại ca, một tháng xài hết nhiều tiền như vậy, kỳ thật cũng là một chuyện rất khó làm nha.