Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 127: Cần cứu giúp những đứa trẻ trong ngôi trường đó (2)

Chương 127: Cần cứu giúp những đứa trẻ trong ngôi trường đó (2)


"Cô bé bị hạ nguyền rủa, chỉ cần làm ra một số chuyện nào đó sẽ phát động nguyền rủa, với sức mạnh của cô bé e rất khó chống nổi." Bản thân Từ Cầm là cơ thể tụ hợp nguyền rủa, hiểu rất rõ nguyền rủa, chỉ cần liếc sơ qua thì đã lập tức hiểu được đại khái tình hình.

"Hạ nguyền rủa với học sinh? Ép cô bé tiến vào cư xá thăm dò?" Hàn Phi suy nghĩ rất nhanh: “Cô bé này mặc đồng phục của Học viện tư thục Ích Dân, e rằng trường học kia đã xuất hiện vật gì đó đáng sợ rồi."

"Cô bé vừa mới nói có một con quỷ trà trộn trong đám học sinh, sau đó phát động nguyền rủa, xem ra trong trường học kia có một học sinh vô cùng nguy hiểm." Từ Cầm đứng ở bên cạnh nữ sinh: “Phương pháp sử dụng và năng lực nguyền rủa của học sinh kia mạnh hơn chị rất nhiều, cưng phải cẩn thận đó, chị đoán rất có thể nó sẽ còn tới tìm cưng."

"Học viện tư thục Ích Dân, em đang định tới đó." Hàn Phi lấy từ trong ô vật phẩm ra thẻ giáo viên do người quản lý tiền nhiệm để lại: “Rất có thể nơi đó có giấu ký ức của người quản lý."

Giờ Hàn Phi vô cùng mâu thuẫn, hắn biết mình phải đẩy nhanh tốc độ thăm dò, trong lòng vô cùng sốt ruột, nhưng hắn lại không dám quá mức liều lĩnh.

"Mình mơ hồ nhớ được người quản lý tiền nhiệm có nói vài chuyện về level, đáng tiếc là mơ hồ quá, nghe không rõ, không biết khi ông ta cùng level với mình đã làm những gì?"

Hàn Phi còn chưa đi đến trường học kia, trường học kia cũng đã bắt đầu xâm nhập vào cư xá Hạnh Phúc rồi, điều này khiến Hàn Phi thấy hơi lo. Hắn nghi ngờ rất có thể bên kia đã lấy được một phần ký ức của người quản lý, biết chuyện hộp đen quan trọng nhất đang giấu ở trong cư xá Hạnh Phúc.

Tuy xác suất này rất nhỏ, song giờ Hàn Phi luôn thích đánh giá vấn đề từ góc độ xấu nhất, hắn cảm giác mình không thể chờ đợi thêm nữa.

"Các em học sinh trong ngôi trường đó đang ở trong thế dầu sôi lửa bỏng, mình phải nhanh chóng giải cứu các em ấy." Hàn Phi đã học thuộc bản đồ của người quản lý, biết vị trí của Học viện tư thục Ích Dân. Hắn đứng ở bên cạnh cửa sổ nhìn về nơi xa, ở một nơi nào đó bị đêm đen bao phủ, hình như cũng có một đôi mắt đang nhìn hắn.

"Chỉ có làm chủ hộp đen mới có thể rời khỏi thế giới tuyệt vọng này, mới có thể giải thoát cho tất cả hàng xóm và người nhà." Hàn Phi dần trở nên kiên quyết: “Bất kể thế nào đi nữa, mình quyết không lùi bước."

Trong căn hộ âm u, đen kịt, Từ Cầm nhìn bóng lưng của Hàn Phi, bờ môi cong đỏ tươi gợi cảm khẽ nở nụ cười khiến bao người mê luyến, cô lặng yên nhìn hắn một lúc, sau đó đặt tay ở trên ngực của nữ sinh.

Nguyền rủa đỏ như máu bò dọc theo đầu ngón tay của Từ Cầm, vào lúc tơ máu hoàn toàn quấn quanh ngón tay của Từ Cầm, trong mắt của cô bỗng hiện ra một bóng người mờ ảo.

Đút ngón tay nhỏ nhắn vào giữa hai bờ môi gợi cảm, Từ Cầm thèm khát mút cắn, mãi cho đến khi đôi môi bị nhuộm đỏ bởi máu tươi, rồi chảy từng giọt từ cằm của cô xuống dưới.

"Ăn ngon nhất, quả nhiên vẫn là nguyền rủa đã ngâm qua tuyệt vọng."

Nữ sinh dường như đã đỡ hơn, Từ Cầm cũng không giết cô bé, chỉ cởi bỏ đồng phục học sinh của cô bé.

"Chị làm gì vậy?" Hàn Phi quay đầu sang, thấy Từ Cầm đang ướm thử bộ đồng phục nữ sinh.

"Chị đã muốn đến trường học đó từ lâu rồi, nhưng vẫn chưa có cơ hội."

"Chị ơi, không phải là chị muốn... muốn mặc đồng phục học sinh để vào đó?" Hàn Phi không phải vô cùng kinh ngạc, đã là chấn kinh rồi.

"Quản lý của mỗi toà kiến trúc đều có quy tắc riêng của mình, quản lý của trường học kia cấm người ngoài tiến vào. Nếu như không muốn bị người quản lý trực tiếp phát hiện, vậy chỉ có thể tuân thủ theo quy tắc của y."

"Chị đừng kích động, việc này chúng ta cần bàn bạc kỹ hơn!" Hàn Phi trước hết khuyên Từ Cầm từ bỏ suy nghĩ này, sau đó mới yên tâm trở lại căn hộ ma ám số 1044.

Hắn kiểm tra tình trạng của Ngụy Hữu Phúc và mấy người bạn cùng phòng khác, bởi vì linh hồn của mọi người đều đã ghép nối hoàn chỉnh, cho nên tuyệt vọng và năng lực sau lần dung hợp này đều mạnh hơn so với trước kia rất nhiều, đã vượt xa dự đoán của Ngụy Hữu Phúc.

Bị áp chế hồi lâu, anh ấy mới dần tìm lại được lý trí.

"Hữu Phúc, anh vẫn ổn chứ?"

"Anh đã tìm ra được thời gian an toàn, trong vòng 10 giây sau khi giải trừ trạng thái dung hợp, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá nghiêm trọng đối với mọi người." Ngụy Hữu Phúc không ngừng ho khan, để giữ vững lý trí, anh ấy không để lại chút năng lực nào cho bản thân: “Sau này em có thể dựa vào bọn anh."

"Người nhà thì phải nương tựa lẫn nhau, mọi người tuyệt đối không cần cố quá." So với con quỷ to lớn, dữ tợn đỏ như máu, Hàn Phi càng muốn ở chung với Ngụy Hữu Phúc vẫn giữ được lý trí.

Xác nhận xong tình hình của bạn cùng phòng, lúc này Hàn Phi mới rời khỏi trò chơi.

Tháo mũ trò chơi, Hàn Phi nằm ở trên giường không sao ngủ được, hắn nhớ tới những trải nghiệm gần đây của mình.

"Bất kể là người hay quỷ, đều có tốt có xấu, chẳng qua so với con người, dường như oán niệm càng thuần khiết hơn. Tiếp theo đây mình muốn làm hết mọi nhiệm vụ có thể nhận được trong khu cư xá, rồi nhanh chóng bắt đầu thăm dò xung quanh."

Sau khi làm xong nhiệm vụ trong cư xá, Hàn Phi cũng chỉ có thể đi ra bên ngoài tìm nhiệm vụ, nếu không thì dù muốn Thoát Game cũng khó.

Vì để tránh cho loại tình huống này xảy ra, hắn quyết định mãi cho đến khi có thể tự do rời khỏi trò chơi, sẽ bắt đầu chủ động thăm dò khu vực bên ngoài cư xá.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch