Chương 163: Tôi là một người vừa lương thiện vừa có nguyên tắc
Đây là khoảnh khắc chói sáng nhất của Hàn Phi trong vòng 25 năm qua, hắn đứng giữa sân khấu, dưới ánh đèn và giữa một biển bình luận ác ý.
Chỉ có những kẻ bất hạnh nhất mới có thể nắm giữ hộp đen. Cuộc đời của Hàn Phi không thuận buồm xuôi gió, những chuyện từng trải qua đã mài dũa trái tim hắn như một viên kim cương, hắn không rạng rỡ như những ngôi sao khác nhưng lại có khí chất đặc biệt của chính mình.
Những bình luận ác ý trên màn hình lớn của hội trường đã được xóa tan bởi ngày càng nhiều bình luận thiện ý, từng câu đơn giản hòa nhã, từng biểu hiện ấm áp bình thường, từng chút thiện ý tích tụ lại thành sông, nhấn chìm mọi ác ý.
Nhiều người ghé qua thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra, còn không nghĩ đến trận mưa bình luận lúc đầu.
Khi những bình luận ác ý tràn ngập, thậm chí che kín cả màn hình phát sóng trực tiếp, họ bắt đầu tò mò tìm kiếm tin tức về Hàn Phi.
Thông tin về Hàn Phi mới được lập trên Baidu Baike đã phỉ báng hắn, một số tiêu đề vừa được tung ra cũng tố cáo Hàn Phi thiếu đạo đức nghề nghiệp.
Nhưng ngoại trừ những thứ này, những gì mọi người tìm thấy nhiều hơn là tin tức pháp luật và thông tin do cảnh sát công bố.
Người không quản ngại sinh tử để hỗ trợ cảnh sát phá án là Hàn Phi, người lên tiếng thay nạn nhân và được gia đình nạn nhân cảm ơn vẫn là Hàn Phi.
Những người thực sự tiếp xúc với Hàn Phi trong cuộc sống đều thấy được sự tốt đẹp của hắn, nhưng những anh hùng bàn phím trên internet lại ngang ngược chỉ trích hắn.
Càng ngày càng có nhiều cư dân mạng bắt đầu truy cập, khi kênh phát sóng trực tiếp lại hot lên một lần nữa, tốc độ của các bình luận ác ý không còn theo kịp các bình luận bình thường.
Sau hơn một phút đồng hồ, kênh phát sóng trực tiếp bị nghẽn mạng mất một lúc, tiếp đó tất cả những bình luận ác ý đều biến mất trong nháy mắt.
Chúng đột ngột biến mất, cũng giống như khi chúng đột ngột xuất hiện.
"Mình đâu có làm gì tổn thương người khác, sao một số người lại cứ muốn phá mình là sao."
Bình luận ác ý tăng đột biến là do có người cố ý muốn hại Hàn Phi. Đối phương đã biết rõ thời gian hắn lên sân khấu, đồng thời biết rất rõ về hắn, biết hắn mắc chứng ám ảnh sợ xã hội nghiêm trọng, biết hắn sẽ cảm thấy tức ngực, đau đầu và khó chịu ở nơi đông người, cho nên đã đưa ra tình huống như vậy.
Để hắn một mình trên sân khấu, để hắn bị tấn công bởi vô số ác ý, đánh thức ký ức tồi tệ nơi sâu nhất trong tâm trí hắn, để hàng trăm nghìn người trong kênh phát sóng trực tiếp xem hắn như một trò hề.
Nếu như lần đầu tiên lên sân khấu đã xuất hiện vấn đề như vậy, Hàn Phi sẽ bị in một cái bóng sâu hơn trong tâm trí.
"Hiểu rõ mình như vậy chỉ có công ty quản lý trước kia, [Tình Yêu Bí Mật Chốn Đô Thành] chính là tác phẩm mới nhất của họ."
Khi màn hình lớn phía sau Hàn Phi bị chiếm cứ bởi cơn mưa bình luận thiện ý và khích lệ, màn ảnh bắt đầu chuyển sang chiếu trailer của bộ phim [Hoa Song Sinh].
Những người nghi ngờ kỹ năng diễn xuất của Hàn Phi, sau khi xem vai diễn của hắn trong trailer, đã thành thật ngậm miệng lại, nếu vẫn nói kỹ năng diễn xuất của hắn kém, người ta sẽ cho rằng những người nói ra lời này mắt bị mù rồi.
Kịch bản hấp dẫn, tiết tấu nhanh, đấu trí sinh tử mười năm, tất cả kết thúc trong màn độc thoại cuối cùng của Mạnh Trường Hỉ.
Đoạn trailer vẻn vẹn chỉ hơn hai phút mà khiến tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc!
Sau khi chiếu xong, trên màn hình lớn xuất hiện một tấm áp phích quảng cáo cho [Hoa Song Sinh].
Mạnh Trường Hỉ và Mạnh Trường An do Hàn Phi thủ vai, đứng tựa lưng vào nhau một bên là ánh mặt trời một bên là bóng tối. Mạnh Trường An quần áo chỉnh tề đang hứng trọn ánh nắng, với nụ cười ung dung nhã nhặn trên khuôn mặt, nhưng đôi mắt lại tràn đầy bệnh hoạn và điên cuồng. Trái ngược lại, Mạnh Trường Hỉ có vẻ ngoài dữ tợn đang cố gắng đứng thẳng người trong bóng tối, đầy sẹo, gớm ghiếc và đáng sợ, nhưng đôi mắt lại chứa đựng sự kiên định và hy vọng.
Tấm áp phích lớn trên màn hình làm rung động lòng người, lúc này Hàn Phi ở giữa sân khấu cũng vừa hay đang đứng giữa ánh sáng và bóng tối.
Ba người đều trong tư thế bị phân chia bởi ánh sáng và bóng tối, họ đứng cùng nhau trong hình thức đặc biệt này.
Không khí trong kênh phát sóng trực tiếp lên đến cao trào, nhiều cư dân mạng đã chụp lại màn hình cảnh này, sự kết hợp giữa hiện thực và hình chiếu rất vừa phải, đây đích thực là nghệ thuật.
Những bình luận ác ý không đánh gục được Hàn Phi, ngược lại còn cho mọi người thấy được sự điềm đạm của hắn, nam diễn viên này quả thực khác hẳn với những ngôi sao khác.
Nhiều cư dân mạng liên tưởng đến những gì vừa xảy ra với Hàn Phi, những lời nói không tự ti cũng không kiêu ngạo, thì bắt đầu chuyển thành fan hâm mộ.
Mà đúng lúc này, người dẫn chương trình mới chậm rãi đi tới.
Gã cầm lấy micro trong tay Hàn Phi, khi đang chuẩn bị tiến hành màn tiếp theo thì đột nhiên nhìn thấy ánh mắt kia, trong ánh mắt lạnh lùng ấy dường như có một ác quỷ, gã chỉ nhìn lướt qua thôi là da đầu đã tê rần, không cầm chắc nổi micro trên tay.
"Tôi không có nhiều kinh nghiệm sân khấu, anh để tôi một mình ở đây làm tôi có chút căng thẳng đấy." Hàn Phi vỗ vỗ bả vai đối phương rồi đi về phía hậu trường.
Vừa thấy hắn đi đến, đạo diễn Khương và chị Long lập tức chạy qua.
"Hàn Phi! Cậu không sao chứ!" Đạo diễn Khương nắm lấy cánh tay của Hàn Phi với ánh mắt lo lắng, khi màn hình tràn ngập những bình luận ác ý, đạo diễn Khương cảm thấy gần như nghẹt thở, huống chi Hàn Phi chỉ còn lại một mình ở giữa sân khấu.
"Em có thể làm sao được chứ? Lần đầu tiên được đứng trên sân khấu cảm giác cũng không tệ lắm, chỉ là cái sân khấu này hơi nhỏ một chút nha." Biểu hiện của Hàn Phi thậm chí còn thoải mái hơn cả lúc trước khi lên sân khấu, sự thoải mái xuất phát từ nội tâm, như thể hắn đã thoát khỏi một sự trói buộc nào đó.
"Khương Nghĩa còn bảo cậu mắc chứng ám ảnh sợ xã hội, chị đã sắp xếp người đến cứu trợ bất cứ lúc nào rồi đấy." Chị Long cũng bị dọa sợ, dù sao đây cũng là buổi họp báo được phát sóng trực tiếp.
"Em từng bị chứng ám ảnh sợ xã hội nghiêm trọng, thậm chí còn rất khó khăn để nói chuyện với mọi người, nhưng bây giờ em gần như đã được chữa khỏi rồi." Hàn Phi biết đạo diễn Khương và chị Long lo lắng cho mình, trong lòng rất cảm kích.
"Lần này chắc chắn là cậu bị hãm hại. Có người muốn nhắm vào cậu." Sau khi nhìn thấy biểu hiện vừa rồi của Hàn Phi, chị Long càng đánh giá cao về hắn, nên khéo léo thuyết phục: "Vấn đề chính của cậu bây giờ là không có công ty nào đứng sau, người khác rất dễ mưu tính, có thể tìm ra một cái gì đó để làm mất uy tín của cậu, hoặc dùng mọi thủ đoạn bẩn thỉu để bôi xấu cậu, thậm chí làm cho cậu không có cách để lên tiếng."
Những gì chị Long nói kỳ thực rất đúng: "Dù tác phẩm của cậu có tốt đến đâu, bọn họ cũng sẽ có nhiều cách để kéo cậu xuống. Diễn xuất không phải là thước đo để đánh giá một diễn viên có thể đi được bao xa, tư bản mới là cỗ máy tạo mộng lớn nhất."
"Em biết, nhưng hiện tại em chưa muốn gia nhập vào công ty quản lý." Hàn Phi biết sau khi ký hợp đồng, nhiều khi sẽ không có cách nào thu xếp được thời gian của chính mình, đối với hắn mà nói, chơi game mới là quan trọng nhất.
"Hàn Phi, giới showbiz này nói sạch sẽ thì cũng rất sạch sẽ, nói lộn xộn thì cũng rất lộn xộn. Dù sao ngành nghề nào cũng có người thích chơi bẩn, nếu không gia nhập công ty quản lý, bình thường cậu nhất định phải cẩn thận đấy. Tất nhiên là Văn Hóa Du Long của bọn chị cũng vẫn sẽ giúp cậu." Chị Long vẫn rất chiếu cố Hàn Phi và còn muốn tiếp tục hợp tác với Hàn Phi trong tương lai.
"Chị yên tâm, em cũng có suy nghĩ cho riêng mình." Hàn Phi nở nụ cười nhạt, không ai biết được hắn đang nghĩ gì: "Em luôn là một người rất lương thiện, nhưng nếu một ngày nào đó bọn họ đẩy em trở thành một kẻ không thiện lương, thì người không may sẽ chính là bọn họ."
Hàn Phi là một người rất có nguyên tắc, sẽ không tùy ý kéo người chơi vào thế giới tầng sâu, nhưng có nguyên tắc không có nghĩa là sẽ không phẫn nộ.
Lúc này, trong lòng hắn lại đang nói thầm một câu.
"Nếu chúng mày thích chơi bẩn đến vậy, tao sẽ tìm cách đưa chúng mày đến một thế giới đầy máu, xác chết và thân thể khiếm khuyết, để chúng mày thấy đâu mới là thứ thật sự bẩn thỉu và tuyệt vọng."