Không chỉ là trang bị cấp A, còn có trang bị cấp B, trang bị cấp C vân vân.
Rất nhanh, năm phút trôi qua!
Cấm khu lại co lại thêm một vòng nữa!
Em gái sinh viên thanh thuần Tần Song Song đứng trên đỉnh giáo đường, nhìn Lý Hiên chơi các loại trang bị mà hoa mắt.
"Đây chính là đại lão!"
"Đều đã đến vòng chung kết, nhưng căn bản không chút hoang mang!"
"Chẳng những không có vội vã xử lý những người khác, ngược lại còn đang nghiên cứu các loại trang bị!"
Tần Song Song càng ngày càng sùng bái.
Trong đôi mắt đẹp kia cũng tràn đầy sao sáng.
Dưới cái nhìn của nàng, những người khác trong trò chơi sinh tồn càng ngày càng căng thẳng.
Đặc biệt là trong vòng cuối cùng này.
Hận không thể cẩn thận đến từng sợi tóc cũng không buông tha!
Nhưng Lý Hiên. . .
Lại hời hợt như thế.
Cấm khu hắc ám ngày càng thu nhỏ lại.
Bốn người chơi còn lại kia sắp không chịu nổi nữa. . .
"Đại ca muốn giết ai trước? Sớm ra tay một chút!"
"Ta có loại cảm giác lập tức sẽ bị xử bắn, kết quả nổ hai phát súng, súng hết đạn."
Trong lòng bọn họ nóng như lửa đốt!
Nhưng lại không muốn chủ động chịu chết.
Dù sao, chết muộn một chút mới có thể bị khấu trừ ít đi gần một tháng tuổi thọ.
Lại năm phút trôi qua!
Cấm khu lại tiếp tục thu nhỏ!
Lý Hiên vẫn không chút hoang mang như cũ!
Rốt cục, lúc cấm khu hắc ám thu nhỏ đến phạm vi một trăm mét.
Bốn người chơi kia đều đã bị buộc đến trong kiến trúc giáo đường, phân biệt trốn ở các nơi hẻo lánh khác nhau. . .
"Thiên Ưng Dực!"
Lý Hiên lần nữa chế tạo ra trang bị gen phi hành.
Từ cửa sổ trên cao của giáo đường bay vào.
Nắm lấy pháo gen cá chình điện, bắn ra phía mặt đất giáo đường!
Điện tương lưu công kích toàn bộ bốn phía giáo đường.
【 Số người chơi còn lại: 4 người! 】,
【Số người chơi còn lại: 3 người! 】,
【Số người chơi còn lại: 2 người! 】,
【 Chúc mừng bạn đã thắng cuộc! Xin hãy nhận lấy phần thưởng kết toán điểm tích lũy sinh tồn! 】
【 Kết toán điểm tích lũy sinh tồn: 1455 điểm! 】,
【 Do bạn đã đạt tới cấp bạc, nên điểm tích lũy sinh tốn sẽ tăng gấp đôi! 】
【 Điểm tích lũy sinh tồn cuối cùng là: 2910 điểm! 】,
Lý Hiên mắt nhìn kết toán điểm tích lũy rõ ràng.
Ván này, hắn không có thuộc tính quá cao, cho nên hoàn toàn không có điểm thuộc tính, cũng không có điểm sinh mệnh .
Nhưng so sánh với ván trước đó.
Điểm trang bị ván này của hắn là hơn 700 điểm!
Đồng thời, còn có thêm một hạng mục điểm: Điểm hỗ trợ.
Có lẽ là bởi vì hắn đã luyện ra một ít trang bị cho Tần Song Song, cho nên, hắn lại có hơn 80 điểm hỗ trợ.
"Thì ra hỗ trợ người khác cũng có thể thu hoạch được điểm tích lũy sinh tồn."
"Giống như thiên phú cảm giác tinh thần kia, cũng chỉ có năng lực hỗ trợ, chính là dựa vào điểm hỗ trợ mà lên tới hạng bạc."
"Trợ công, hẳn là cũng tính toán trong điểm hỗ trợ."
Lý Hiên lúc này mới hiểu rõ vì sao thường xuyên nhìn thấy có người nhường đầu người.
Có lẽ là vì điểm hỗ trợ.
Ván này, tổng cộng có 2910 điểm tích lũy!,
Cộng thêm một ít điểm trước đó, Lý Hiên vừa vặn có được 4000 điểm tích lũy sinh tồn.
Dựa theo tổng kết điểm tích lũy ván này.
Trước mắt Lý Hiên và Tần Song Song tối sầm lại.
Dưới chân trống không.
Hai người mở to mắt, một lần nữa trở về thực tại, đã về tới phòng trọ của em gái.
Bên ngoài ban công, trời mới vừa tờ mờ sáng.
“Đại lão, anh quá lợi hại!"
Lý Hiên còn chưa kịp làm gì em gái đã nhào tới, cách mạng che mặt màu tối mỏng manh hôn một cái lên mặt hắn.
Tần Song Song thực sự quá hưng phấn.
Ván này. . .
Nàng rõ ràng còn chưa làm gì cả mà lại thu được hơn 100 điểm tích lũy trang bị!
Những trang bị này đều là Lý Hiên cho nàng.
Trang bị cấp B cũng ở trong tay nàng!
Nếu như tự mình nàng chơi đấu hàng nào có khả năng sờ đến trang bị cấp B?
"Chỉ có một bức thư mời, tiếp theo nàng phải tự chơi rồi."
Lý Hiên mặc kệ em gái dính sát người hắn, bình tĩnh nói.
"Ờm. . . Không sao, có hơn một trăm điểm này, muội có thể trở nên mạnh hơn."
Tần Song Song có hơi thất vọng, nhưng rất nhanh đã nghĩ thông suốt.
Dù sao nàng cũng biết rõ, mỗi bức thư mời trị giá 500 điểm tích lũy sinh tồn.
Dù cho đại lão là cao thủ ăn gà thì cũng không thể lần nào cũng mời nàng cùng một đội được!
Cho nên, Lý Hiên có thể cân nàng một ván là nàng đã rất mãn nguyện rồi.
"Trời sắp sáng rồi."
"Có lẽ Lục Đằng rất nhanh sẽ phát hiện ta trốn đi."
Lý Hiên nhìn ngoài cửa sổ một chút, hơi suy nghĩ.
"Hiện tại không vội đổi thiên phú và kỹ năng. Nếu như đã có thể xếp hạng bạc thì có nghĩa là ta có thể nâng điểm thuộc tính đến cao nhất!"
Trước đó vì phòng ngừa xếp hạng đồng, sau khi thuộc tính vượt qua 30 điểm tổng kết điểm tích lũy bị cắt giảm, cho nên Lý Hiên trực tiếp đem toàn bộ thuộc tính cường hóa đến 30 điểm.
Mà bây giờ, hắn có thể không cần hạn chế sử dụng nữa.
"Hệ thống, hạn mức cao nhất của thuộc tính trong hạng bạc là bao nhiêu?"
Lý Hiên hỏi.
Rất nhanh, hắn đã biết được giới hạn cao nhất của thuộc tính trong hạng bạc là bao nhiêu, nói cách khác, trước khi hắn lên vàng, tốt nhất đừng để điểm thuộc tính đến vượt qua .
“Như thế là quá nhanh. "
Lý Hiên hơi nhếch miệng.
4000 điểm tích lũy sinh tồn!
Lần này hắn trực tiếp bình quân cường hóa, tổng cộng năm thuộc tính, cường hóa cùng nhau!
Trực tiếp liền cường hóa toàn bộ thuộc tính16 điểm!
Đến đây, tất cả năm thuộc tính lớn của hắn đều đạt đến 46 điểm, vượt xa khỏi giới hạn cao nhất của hạng đồng!
Trong hiện thực, thính giác, thị giác của hắn càng thêm nhạy cảm.
Lực lượng trái tim càng lớn hơn.
Sức chịu đựng và lực bền bỉ cũng mạnh hơn.
Tinh thần và trí lực tăng lên khiến đầu óc hắn càng thêm tỉnh táo, tốc độ suy nghĩ vấn đề càng nhanh!
. . .
Cũng cùng lúc Lý Hiên cường hóa gen.
Bệnh viện tâm thần Lục Đằng.
Phòng bệnh số 002.
Sau khi Tô Phi Nhi bị mười quả bom nổ tan thì lại biến trở về thiếu nữ.
"Lý Hiên ca ca thật ác mà!"
Nàng rất tức giận!
Nhưng rất nhanh, nàng liền cười cười, chiếc răng nanh nhỏ khiến nàng càng đáng yêu.
"Có điều đây mới là Lý Hiên ca ca mà ta yêu thích "
Nàng đợi tổng kết ván trò chơi trước.
Đang muốn tiếp tục vào trận tiếp.
Đột nhiên, cánh cửa bằng kim loại của phòng bệnh bị người ta mở ra, một vóc dáng uyển chuyển hoàn mỹ xuất hiện ở cửa ra vào.
Hạ Dạ!
Lúc này, sắc mặt Hạ Dạ thật sự không tốt.
Buổi sáng nàng không ngủ được, sớm tới bệnh viện, kết quả là phát hiện. . .
Người đàn ông mà nàng phụ trách trông coi bỗng không thấy đâu nữa!