Hai đứa con dâu, vợ lão đại biết ăn nói ngọt, vợ lão nhị thì trầm mặc ít nói, cho nên hai vợ chồng Lưu gia thích vợ chồng lão đại hơn một chút, bình thường đối với con dâu hai không có cảm giác tồn tại.
“Đi gọi nó về đây, kêu nó về nhà mẹ đẻ gọi người sang đây giúp đỡ."
Mợ cả Lưu minh bạch ý tứ của hắn, hơi lo lắng: "Như vậy có được không? Nếu như nhà bọn họ biết, không tốt."
Về sau ở trước mặt con dâu mẹ chồng như bà không dám ngẩng đầu.
Bị ông chồng liếc xéo một cái: "Không tìm bọn họ thì tìm ai? Nhà của nó cách Chu gia thôn khá xa, cho dù có đàm tiếu cũng khó truyền đến lỗ tai Chu gia."
Nghĩ như thế bà ta gật đầu, xoay người đi xuống đất, vừa đi ra tới con đường liền nhìn thấy Chu Đại Toàn mang theo mười hai mươi người đàn ông, tất cả sắc mặt đều không được tốt.
Bà ta sợ hãi, chạy nhanh trở về nói với chồng: "Chu Đại Toàn mang theo người họ Chu tới nhà mình!"
Cậu cả Lưu hơi ngạc nhiên, hơn ai hết ông biết cái em rể này sĩ diện biết bao nhiêu, hắn rõ ràng hơn ai hết. Đặc biệt là Chu Gia Thành có tiền đồ, tư thái càng cao, như thế nào dám để cọc gièm pha này rớt xuống.
Bây giờ bất chấp như vậy bằng lòng dẫn nhiều người đi tìm Chu Tiểu Lan là chuyện tốt rồi.
Cậu cả Lưu vội vàng đi tới đón người: "Đại Toàn a, anh nghe nói ... à, các người làm cái gì!"
Cậu cả Lưu vừa đến gần, liền bị một thanh niên họ Chu quật ngã xuống đất, đánh như đánh chó.
"Làm gì? Đem cháu gái nhà chúng tôi trở về." Chú hai Chu tính tình bá đạo, nắm lấy cổ áo lão Lưu, nhấc lên, hung tợn quát mắng.
Cậu cả Lưu có chút ngốc, theo bản năng mà nhìn về phía Chu Đại Toàn.
Ai ngờ Chu Đại Toàn một bộ dạng đau đớn: "Anh à, uổng ta tin tưởng anh như vậy, anh lại đối xử với em thế này. Mặc kệ Tiểu Lan không hiểu chuyện thế nào cũng là cháu ngoại gái của anh, anh sao làm vậy với con bé. Tiểu Lan rốt cuộc đã đi đâu rồi? Anh nói với em. Anh à, em chỉ có một đứa con gái này thôi, sao anh nhẫn tâm!"
Đây là muốn đè đầu cưỡi cổ hắn, muốn hất chậu phân lên người hắn. Lão Lưu tức giận đến phát điên ghê tởm đến chịu không nổi: "Được lắm Chu Đại Toàn nhà ngươi, rõ ràng là chủ ý của ngươi, xảy ra chuyện toàn bộ đẩy lên đầu ta. Mất công lão tử còn bắt hai đứa con trai chạy nhanh đi tìm Tiểu Lan."
Đương nhiên, Chu Đại Toàn không chịu thừa nhận: "Anh à, anh đang nói cái gì vậy? Tiểu Lan là con gái duy nhất của em, sao em có thể hại con bé được. Anh làm không dám thừa nhận, còn vu khống em như vậy. Mất công Thải Vân tin tưởng anh như vậy. Chu gia về sau không có cửa thân thích này nữa!"
"Lão tử không có thân thích như mày, cút!"
Lão Lưu chưa bao giờ thấy cái loại già trơ trẽn vô sỉ đến mức này.
Chu Đại Toàn vẻ mặt ủ rũ nhìn hắn: "Cắt đứt quan hệ cũng không sao, nhưng anh phải giao Tiểu Lan trước, nếu không chúng ta không để anh yên."
"Đúng vậy, nếu Tiểu Lan có bất cứ tổn hại nào, Chu gia chúng ta sẽ sống mấy với các người."
Chu gia mấy người cùng đồng loạt ủng hộ Chu Đại Toàn."
Bọn họ người đông thế mạnh, lập tức chăn chặn mọi đường lui của họ Lưu.
Cậu cả Lưu vô cùng hối hận, nếu biết, hắn đã không để hai đứa con trai đi tìm Chu Tiểu Lan rồi, chính mình còn có thể nhiều thêm hai đứa con trai giúp đỡ. Đúng là thật tâm không được báo đáp, hắn đem con trai phái đi tìm Chu Tiểu Lan, kết quả Chu Đại Toàn đem người tìm hắn gây phiền toái, hất nước bẩn lên người hắn.
Ông ta đã tàn nhẫn rồi, hắn dứt khoát công bố mọi chuyện: "Chu Đại Toàn mày thật không biết xấu hổ. Rõ ràng là mày bảo chúng ta đem Đàm Tú Phương gả cho Hoàng Lão Tam, hiện tại xảy ra chuyện liền đẩy lên đầu của tao? Mày có còn là người hay không?"
Nghe được tin tức kinh ngạc như vậy, những người đi theo hỗ trợ Chu Đại Toàn trợn tròn mắt đồng loạt quay đầu sang nhìn.
Trên đường đến đây, Chu Đại Toàn nghĩ ra biện pháp đối phó, hắn chết không chịu thừa nhận là được: "Anh à anh nói mê sảng cái gì vậy? Chúng ta coi Tú Phương như con đẻ, trong thôn ai mà không biết. Nó còn là con dâu nhà chúng ta, nó gả chồng không phải nhục nhã Gia Thành chúng ta sao? Ta mới luẩn quẩn trong lòng mới bôi đen mặt Gia Thành."
Nhà họ Chu cũng nghĩ đến, có ai mà chủ động đội nón xanh lên đầu con trai? Không hợp với lẽ thường.
Chu hai Chu tức giận nhất, hung hăng đánh sang: "Hừ, họ Lưu nhà mày, hại cháu gái tao chưa đủ, còn đến tung tin đồn thất thiệt, định hủy hoại thanh danh của cháu trai tao. Mày là thân cậu ruột làm ra những chuyện như vậy có còn lương tâm hay không?"
Lão Lưu khổ không nói nên lời: "Không thể nào, tuyệt đối không có, tôi nói đều là sự thật trước kia Thải Vân trở về, nói là Gia Thành có tiền đồ rồi, Đàm Tú Phương chỉ là con nhỏ mồ côi một cái chữ to còn không biết. Nói muốn tìm cho Gia Thành con dâu tốt hơn, đem Đàm Tú Phương tống cổ ra ngoài, dù sao bọn họ chưa viên phòng, còn chưa tính chính thức là thành thân."