Cha Giản nhìn thấy vợ cái gì cũng đã tính toán hết rồi, bản thân cũng không còn gì để nói nữa, chỉ là trong lòng vẫn luôn cảm thấy việc làm này thật sự có lỗi với nhà họ Tưởng.
Nhưng mà vợ ông nói đúng, đối với con gái nhỏ mà nói đây chính là một cơ hội, nếu thật sự có thể gả cho nhà họ Tưởng thì theo tính cách của Tưởng Phong nhất định sẽ đối xử tử tế với con gái nhỏ, không chừng cơ thể không khỏe mạnh của con gái nhỏ cũng sẽ không bị nhà họ Tưởng ghét bỏ.
"Thông gia à, hai người đã bàn bạc xong chưa? Nếu đã xong thì chúng ta cùng nhau thương lượng tiếp việc còn lại để chúng tôi còn trở về chuẩn bị cho ngày mai, vì hôn lễ trong nhà có không ít chuyện cần làm đấy." Hai người đi ra ngoài đã được một lúc lâu, bên kia chú họ nhà họ Tưởng cuối cùng cũng nhịn không được gọi một tiếng.
"Ai u, tới ngay đây." Lưu Thúy Vân trả lời rồi quay đầu nói: "Ông già, cứ làm theo lời tôi nói đi, đánh cuộc một lần, là tốt hay xấu gì cũng được chúng ta vì con gái nhỏ đánh cuộc lần này."
Cuối cùng cha Giản chỉ trầm mặt, không đồng ý cũng không trực tiếp cự tuyệt, Lưu Thúy Vân vừa nhìn liền biết ông đây là đã chấp nhận, trong lòng ngay lập tức cao hứng. Cũng vì thế mà lúc trở về nhà chính vẻ mặt liền tràn ngập tươi cười đối mặt với chú họ nhà họ Tưởng cùng bà mối, nhìn thế nào cũng đúng là vẻ mặt vui vẻ sắp gả con gái.
Bởi vì trong lòng có tâm sự, thêm cả chuyện cảm thấy việc mình đang làm chẳng khác nào là lừa gạt nhà họ Tưởng, cha Giản hiện tại thật sự không có mặt mũi nào đối mặt với người nhà họ Tưởng, lúc thương lượng việc hôn sự cũng không nói lời nào, phần lớn đều là để Lưu Thúy Vân nói. Về phần Giản Thiết Đống, vì sợ anh làm lộ ra chuyện xấu trong nhà Lưu Thúy Vân từ sớm đã đem người đuổi về phòng nghỉ ngơi với con dâu đang mang thai.
Cho đến khi mọi việc đều đã thỏa thuận xong, chú họ nhà họ Tưởng cùng ba người còn lại cười rời đi, nhìn thấy đám người đã đi xa, hai vợ chồng mới trầm mặc trở lại phòng.
Lưu Thúy Vân biết rõ chồng mình vẫn không vượt qua được sự đấu tranh trong lòng, nhưng mà khuyên bà cũng đã khuyên rồi lúc này chỉ có thể nhìn ông buồn bực hút thuốc, rồi sau đó tự mình cầm lấy áo cưới của con gái lớn đi tìm kim chỉ chỉnh sửa lại, kế tiếp lục lọi ở dưới đáy rương một hồi lâu kéo ra một tấm vải đỏ dưới đáy hòm, cắt thành một mảnh vải hình vuông làm khăn voan đỏ.
Trước khi đi ngủ, Lưu Thúy Vân không quên dặn dò cha Giản: "Ngày mai kết hôn người đến xem náo nhiệt sẽ không ít, đến lúc đó ông ngàn vạn lần đừng trầm mặt, để cho người khác nhìn ra cái gì đó liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ."
"Tôi luôn cảm thấy chuyện này không tốt, nhà họ Tưởng người ta vốn không nợ chúng ta, chúng ta dựa vào cái gì lại muốn người ta giữ lại con gái nhỏ để liên lụy nhà người ta, cho dù đến lúc đó vì mặt mũi của mình nhà họ Tưởng có thể sẽ chấp nhận chuyện này, nhưng thân thể của con gái nhỏ vốn... Đến lúc đó lỡ như không thể sinh con cho Tưởng Phong, thì không phải là hại nhà người ta tuyệt hậu sao? Nghĩ thế nào cũng cảm thấy áy náy. ”
Lưu Thúy Vân lúc trước cũng chỉ nghĩ đến hôn sự này không thể hủy bỏ như vậy, dù xử lý thế nào cũng sẽ đắc tội nhà họ Tưởng, thế mà lại quên mất thân thể con gái nhỏ sợ là không thể sinh được con.
Gả đứa nhỏ này qua, không phải chỉ là đơn giản đắc tội nhà người ta mà còn có thể làm cho nhà người ta tuyệt hậu, nhưng việc đều đã đến nước này rồi hiện tại nói cái gì cũng đã muộn.
"Ông già, trước kia khi chúng ta mang con gái nhỏ đi bệnh viện khám bệnh, không phải bác sĩ đã từng nói con gái nhỏ tại vì lúc mang thai không được cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng lại sinh non cho nên thân thể mới không tốt, phải ăn đầy đủ cùng uống thuốc bổ sung mới có thể tốt lên hay sao? Chỉ là nhà chúng ta nghèo, vợ chồng chúng ta cũng không có bản lĩnh, mua không nổi thứ tốt bồi bổ cho thân thể con gái nhỏ, lại thêm hai năm trước Thiết Đống cưới vợ trong nhà ngày càng nghèo hơn đến mua đồ bồi bổ cho con gái nhỏ cũng mua không nổi..."
Nói đến đây Lưu Thúy Vân lau nước mắt: "Có đôi khi tôi thật sự sợ đến ngày đó không còn thuốc uống, con gái nhỏ có thể hay không... Nhưng nhà họ Tưởng thì khác, Tưởng Phong có thể kiếm tiền! Chỉ cần có tiền để mua đồ bồi bổ, thân thể của con gái nhỏ chắc chắn sẽ tốt lên."
Cha Giản nghe xong không nói nên lời nào, chỉ ở một khẽ bên thở dài.