WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Trọng Sinh Thập Niên 80 Cưới Hộ

Chương 34:

Chương 34




Hai người ở trong phòng đến nửa buổi sáng, đồ đạc mới thu dọn xong, Tưởng Phong nhìn thời gian cách giờ ăn trưa còn sớm bèn nói: "Thời gian còn sớm, anh đến trạm y tế xã bên kia xem có dược liệu mà em muốn hay không.”

"Vậy có kịp trở về ăn cơm trưa không?" Giản Như Như muốn anh buổi chiều hẳn đi, Tưởng Phong bên này đã mặc xong quần áo chuẩn bị ra ngoài nghe cô nói liền trả lời: "Anh đi nhanh, sẽ trở về kịp. ”

"Nhưng đường trơn trượt..."

"Không có việc gì, trước kia làm nhiệm vụ trời mưa cũng băng qua núi."

Tưởng Phong kiên trì muốn đi cho nên Giản Như Như cũng không ngăn cản nữa mà nhìn anh đi ra cửa lớn rồi biến mất, Giản Như Như quay đầu lại thì nhìn chị dâu đang giặt quần áo.

Trông thấy Giản Như Như nhìn mình chị liền hỏi: "Em dâu có quần áo nào muốn giặt không? Để chị giặt giúp luôn cho.”

"A, không ạ." Giản Như Như cũng không dám nói có, sợ chị dâu lại hỏi thêm nên nhanh chóng tìm cớ về phòng.

Tưởng Phong đi rất nhanh, cơm trưa làm xong anh đã trở về, trên tay còn mang về một túi dược liệu, chờ ăn cơm trưa xong Giản Như Như ngay lập tức nhìn xem một chút, không có vấn đề liền mỗi loại chọn một ít mang đến phòng bếp nấu, Tưởng Phong đi theo muốn hỗ trợ thì bị Giản Như Như đẩy ra.

"Bí phương độc quyền không tiết lộ ra ngoài, anh ra ngoài chờ một lúc đi em tự mình làm là được."

Tưởng Phong có chút không vui, cái bí phương gì mà đến chồng cũng không thể thấy, nhưng cũng nghe lời ra ngoài chờ.

Giản Như Như đóng cửa phòng bếp lại, nhìn cái nồi nấu cơm cảm thấy quá lớn, ánh mắt liền chuyển sang nồi nhỏ bên cạnh rồi nhanh tay chà nồi sau đó cho thuốc cùng nước vào, kế tiếp tiến hành một bước quan trọng nhất, vươn ngón tay vào phía bên trên nồi để cho linh thủy vào.

Nước này có thể làm cho thân thể cô tốt hơn, không lý nào chữa không được di chứng vết thương của Tưởng Phong, ngón tay vàng đều có công năng đặc biệt mang đến những điều diệu kỳ.

Vì để thuyết phục hơn Giản Như Như còn nấu đến tận một tiếng đồng hồ, cho đến khi nấu nước chỉ còn lại khoảng một chén mới tắt lửa, nhìn nước thuốc đen nhánh Giản Như Như dùng ngón tay nếm thử một chút, thật sự đắng muốn chết, bất quá trong vị đắng lại có một chút hương thơm, vừa nhìn liền bất đồng với thuốc bình thường có chút cảm giác như bí phương độc quyền.

Bên ngoài Tưởng Phong cùng mẹ Tưởng sau khi nghe nói chuyện này đều có chút chờ mong, thấy phòng bếp mở ra hai người đều quay qua nhìn, Tưởng Phong đi qua nhận chén thuốc rồi nhìn chằm chằm chén thuốc đậm màu nâu vàng.

Giản Như Như thở phào nhẹ nhõm nói: "Uống đi.”

Tưởng Phong liếc mắt nhìn cô một cái, bà Tưởng bên cạnh cũng tới cúi đầu nhìn chén một cái hỏi: "Đây là bí phương độc quyền sao? Mùi thực sự khác nhau, có chút mùi thơm nhè nhẹ.”

Giản Như Như cúi đầu có chút xấu hổ: "Mẹ đừng chê cười con nữa, không phải bí phương độc quyền gì đâu chẳng qua chỉ là nói đùa, phương thuốc này là con nghe một thầy thuốc lớn tuổi trước kia khám bệnh nói cho nghe, ngày hôm qua thấy vết thương trên người A Phong mới bỗng nhiên nhớ ra nên mới muốn thử xem một chút cũng không chắc là sẽ có tác dụng hay không.”

Mẹ Tưởng vốn còn có chút nghi ngờ, sợ thuốc này là con dâu nấu bậy nhưng sau khi nghe xong lời giải thích này trong lòng liền tin tưởng một chút gật đầu nói: "Thầy thuốc lớn tuổi kia cũng sẽ không có việc gì mà đi nói bậy, có lẽ đúng là có ích, thằng hai con uống thử xem đi." Con dâu cũng sẽ không có việc gì mà hại chồng của mình.

Tưởng Phong ngửa đầu uống sạch một chén thuốc trong ánh mắt chờ mong của Giản Như Như, trong lúc đó ngay cả lông mày cũng không nhíu một chút.

"Đắng không?" Giản Như Như hỏi.

Tưởng Phong mặt vẫn như cũ nhìn cô, không nói gì.

"A, còn tưởng rằng anh uống sẽ không thấy đắng, có muốn ăn chút đường nâu không?" Giản Như Như nói xong lập tức đi vào phòng bếp, Tưởng Phong đi theo nhân tiện xoay người đóng cửa lại, Giản Như Như nghi hoặc quay đầu hỏi: "Anh đóng cửa làm gì?”

"Không ăn đường." Tưởng Phong nói, sau đó ôm lấy cô: "Ăn em." Dứt lời miệng của Giản Như Như liền bị chặn lại, một cỗ hương vị đắng chát theo đó truyền đến miệng cô, Giản Như Như bị đắng đến nhíu mày, sau đó cô cái gì cũng không quan tâm nữa.

Nụ hôn này không giống với lần trước, không còn chỉ đơn giản là hôn môi mà là hôn sâu, đầu lưỡi Giản Như Như bị mút đến tê dại.

Khi Tưởng Phong cảm thấy thỏa mãn buông cô ra, mặt Giản Như Như đã đỏ ửng thở hồng hộc, ánh mắt cũng long lanh ánh nước, nếu như không phải là ở trong bếp lâu không tốt Tưởng Phong thật sự còn muốn thêm một lần nữa.

Cuối cùng anh chỉ có thể thở dài hôn lên mặt cô một cái, không rõ là lẩm bẩm hay đang hỏi Giản Như Như: "Còn phải đợi đến khi nào..."

Chờ hai người tay trong tay đi ra, mẹ Tưởng lập tức liếc Tưởng Phong một cái: "Ban ngày ban mặt mà con cũng không biết xấu hổ như vậy, muốn hôn vợ thì về phòng mà hôn.”

Tưởng Phong nghe xong vẻ mặt vẫn như cũ chỉ có Giản Như Như xấu hổ trốn sau lưng anh

Lén lút thân mật bị mẹ chồng phát hiện, thật là muốn đào cái hố chui vào a!!!

...







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.