WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Trọng Sinh Thập Niên 80 Cưới Hộ

Chương 40:

Chương 40




Lúc về đến nhà trời đã có chút mờ mịt, còn chưa vào sân đã nghe thấy lợn kêu. Đi vào nhìn mới biết là Tưởng Tuệ Tuệ đang đứng trên tảng đá cầm một cọng cỏ chọc lợn, cô bé này có lẽ đang rất nhàm chán đây.

"Thím nhỏ đã về."

Tưởng Tuệ Tuệ nghe thấy tiếng mở cửa quay đầu lại, thấy Giản Như Như liền lập tức bỏ lại con heo chạy tới. Lúc đến gần mới phát hiện còn có chú nhỏ ở bên cạnh mới lập tức dừng chân lại.

Biết cháu gái sợ mình, Tưởng Phong sờ sờ đầu Giản Như Như rồi tự mình vào phòng trước.

Tưởng Tuệ Tuệ vài bước chạy tới, giữ chặt tay Giản Như Như: “Thím nhỏ, hôm nay con vốn dẫn bạn con về nhà mình, nhưng thím lại không có ở đây.”

"Ồ? Mong thím nhỏ ở nhà làm gì?” Giản Như Như vừa kéo cô bé vào nhà chính vừa tò mò hỏi.

"Tại Tiểu Mao, bạn ấy luôn nói chị bạn ấy là cô gái xinh đẹp nhất trong thôn, nhưng con thấy ai cũng không đẹp như thím nhỏ. Con nói bạn ấy còn không tin, cho nên con liền dẫn bạn ấy về nhà nhìn thím, nhưng thím nhỏ không có ở đây, Tiểu Mao nói con lừa bạn ấy." Cô bé vừa nói, vừa không vui bĩu môi.

Không ai không thích được người ta khen đẹp, Giản Như Như tự nhiên cũng không ngoại lệ huống chi lại là một cô bé khen cô, lời nói của trẻ con so với người lớn còn đáng tin cậy hơn rất nhiều.

Giản Như Như càng cười càng vui vẻ đưa tay lấy kẹo hoa quả ra thưởng cho cô bé: “Tuệ Tuệ miệng thật ngọt nha.”

Trẻ con thích so sánh cũng không phải chuyện gì lớn, Giản Như Như liền an ủi cô bé: “Vậy lát nữa ăn cơm tối xong, con mời bạn ấy đến, thím nhỏ chờ ở nhà chờ không đi nữa nhé.”

Tưởng Tuệ Tuệ thấy kẹo đường liền sáng mắt lên. Cô bé cảm thấy thím nhỏ hiện tại so với trước kia còn xinh đẹp hơn, lập tức mở giấy ra bỏ vào miệng, kẹo đường ngọt ngào làm cô bé hạnh phúc nở nụ cười.

"Cám ơn thím nhỏ, con thích nhất thím nhỏ." Sau này thím nhỏ sẽ thay thế bà của cô bé, là người mà Tưởng Tuệ Tuệ thích nhất.

"Thím cũng thích Tuệ Tuệ." Giản Như Như dứt khoát đem mấy viên kẹo trong túi cho cô bé. Những thứ này là lúc trước ở nhà họ Giản anh cả Giản Thiết Đống mua về, lúc đi cô có mang theo mấy viên, chính là để trở về đưa cho Tuệ Tuệ.

"A, thím nhỏ thật tốt, nhiều kẹo như vậy đều cho con hết sao?" Tưởng Tuệ Tuệ hai tay cầm kẹo hoa quả đầy màu sắc, vẻ mặt không dám tin.

Giản Như Như gật đầu: “Đều cho Tuệ Tuệ hết, nhưng ăn quá nhiều đường sẽ sâu răng, Tuệ Tuệ ăn xong nhớ đánh răng biết không?”

"Biết ạ, con ăn xong nhất định sẽ đi đánh răng." Tiểu cô nương cao hứng cầm kẹo đường, ngay cả bất bình lúc trước cũng đã quên sạch sẽ, vui vẻ cất bước một đường chạy vào trong phòng giấu kẹo đi.



Lại qua hai ngày thời tiết ấm áp mặt đường sạch sẽ, gần kề cuối năm, trong thôn bắt đầu có xe và máy kéo chở người đến huyện mua sắm đồ Tết.

Hôm nay ngay từ sáng sớm mẹ Tưởng đã thu dọn đồ đạc, cầm theo tiền và vé đợi xe đến cổng thôn rồi đi xe kéo đến huyện.

Tưởng Phong vừa đúng lúc đưa Giản Như Như đến bệnh viện, liền đi cùng với mẹ Tưởng.

Khi bọn họ đến còn quá sớm, máy kéo vẫn chưa đến nhưng cổng thôn đã có người ở đó đợi rồi, nhìn thấy bọn họ một nhà ba người đều mỉm cười chào hỏi, người được nhìn kỹ nhất đương nhiên là Giản Như Như.

Có người hiểu biết liền cùng với Mẹ Tưởng nói đùa: “Này, chị Điền, đây là con dâu thứ hai của nhà chị phải không? Trông xinh quá.”

Một người khác tiếp lời: “Đúng đấy, nhìn cô gái nhỏ nhắn nhu mì kia, e rằng các cô gái trong thành thị lớn cũng không so sánh được.”

“Không ngờ Tưởng Phong nhà anh chị có bản lĩnh, có thể cưới được cô con dâu đẹp thế này.”

Mẹ Tưởng mang họ Điền, bây giờ nghe người khác khen trên mặt liền nở nụ cười khiêm tốn nhưng trong lòng đắc ý không ít.

Nếu nói là người ít nhiều đều có một chút giữ thể diện, mẹ Tưởng thuộc về kiểu người hơn hẳn người bình thường, trước đây bà vốn cũng là một hoa khôi nhưng lại từ bỏ cơ hội gả vào trong huyện mà chọn gả cho cha Tưởng nhà ở thôn quê, trong đó một điểm quan trọng nhất chính là cha Tưởng ông ấy cường tráng khỏe mạnh, trung thực tài giỏi, gương mặt đoan chính.

Lúc đầu có rất nhiều chị em còn nói bà ngốc vì một người quê mùa ở nông thôn mà từ bỏ gia đình tốt ở huyện, nhưng mẹ Tưởng một chút cũng không hối hận.

Nhưng đúng là như thế thật, sau này có con rồi bà lại càng nhận định hơn tầm quan trọng của việc chọn đúng một người chồng tốt, hai đứa con trai của hai người đều cao to lại đẹp trai so với những người có chồng ở trong huyện nhưng lại thấp bé lùn tịt, sinh con ra tuy cũng cường tráng nhưng vẫn kém cỏi hơn nhiều.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.