Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Túng Tình Đô Thị

Chương 32: Chủ động xuất kích

Chương 32: Chủ động xuất kích


Trần Nhược Thủy nói:
- Đương nhiên, anh biết tình hình hiện giờ của chú em, đã có tiểu thư Đường gia. Ha ha, chú em yên tâm, cậu không cần cho con bé danh phận gì, chỉ cần coi con bé như một tình nhân là được, nếu không cứ coi con bé như một công cụ thỏa mãn sinh lý cũng được. Phụ nữ ấy mà, cũng giống như một bộ quần áo thôi, quần áo đương nhiên càng nhiều càng tốt, càng đẹp càng tốt. Nếu như hôm nào chú em chơi chán rồi, gả chồng cho con bé cũng được, tặng cho người khác cũng được, thậm chí trực tiếp ném đi cũng được, tùy chú em xử lý!
Tên khốn này, thực sự không phải người tốt lành gì, căn bản không coi người ta là con người, cô bé này có thân thích như gã quả thực là khổ tám đời. Tiêu Vân thầm mắng trong lòng.
Chẳng qua lão này quả thực coi hắn là con rể tương lai của Đường Quân, cho nên mới tìm một người như vậy tới bồi thường hắn, cũng thiệt thòi lão phải nghĩ ra cách này.

Đang lo lắng từ chối lão thế nào, đột nhiên, Tiêu Vân phát hiện một đoàn người đi ra từ cao ốc Hùng Phong đối diện, một người trong đó chính là Bàng Hùng Phong mà hắn đã thấy qua hình.
Lần này, Tiêu Vân chấp nhận cũng được, không chấp nhận cũng phải chấp nhận. Bởi vì nếu hắn cự tuyệt, như vậy Trần Nhược Thủy chắc chắn không từ bỏ ý đồ, sẽ quấn lấy hắn, nghĩ biện pháp để hắn đáp ứng có lẽ lại kín đáo tặng hắn thứ gì khác mới được. Tiêu Vân nhìn lén suy nghĩ của Trần Nhược Thủy mà xác nhận điểm này.
- Được rồi!
Tiêu Vân nói:
- Ông chủ Trần đã nhiệt tình như vậy, thịnh tình không thể chối từ, thằng em này xin nhận. Chẳng qua, còn phải làm phiền ông chủ Trần tìm cho một phòng ở Khải Toàn, cho tiện kim ốc tàng kiều! Có một số việc, anh cũng biết đấy, ha ha…
Trần Nhược Thủy lập tức biểu lộ thần thái hiểu được, mừng lớn nói:
- Được được, chuyện này giao anh tôi là được, giao cho anh là được.
Nói xong, lão hí ha hí hửng đưa Hà Mộng Trúc đi.

Lão vừa đi, Tiêu Vân cũng lập tức rời khỏi quán café.

Bàng Hùng Phong vừa ra, Tiêu Vân vẫn chú ý đến y. Đại khái cũng biết mình làm nhiều việc trái với lương tâm, Bàng Hùng Phong mang theo bên người ít nhất sáu tên vệ sĩ, còn một người dáng vẻ như thư ký. Đoàn tám người lên ba chiếc xe, phía trước và phía sau là hai chiếc Audi, ở giữa là một chiếc Mercedes. Bàng Hùng Phong ngồi xe giữa, cách bố trí rất an toàn.
Tiêu Vân chặn một chiếc xe taxi, sau khi lên xe liền chỉ đội xe của Bàng Hùng Phong:
- Đuổi theo đội xe phía trước, họ đi đâu thì đi tới đó.
Lái xe nhìn thấy đội xe kia, lập tức do dự. Gã không phải kẻ ngốc, mấy chiếc xe phía trước kia đều là xe tốt, người có thể ngồi xe như vậy, sao phải một lái xe nho nhỏ như gã chọc được? Lỡ như bị phát hiện, xe của gã bị nện có khả năng còn là nhẹ, đến lúc đó làm sao giải thích với công ty.
Tiêu Vân đương nhiên có thể nhìn ra suy nghĩ của gã, móc một tệp tiền, lắc lắc trước mắt lái xe:
- Yên tâm, chỉ để anh theo sau từ xa, không có nguy hiểm. Đi theo, tất cả số này sẽ thuộc về anh.
Lái xe kia đấu tranh tư tưởng một hồi, cuối cùng vẫn không thể cự tuyệt hấp dẫn kiếm tiền. Gã khẽ cắn môi, giậm mạnh chân ga đuổi theo.

- Ông chủ, phát hiện có một chiếc xe cứ luôn đi theo sau chúng ta.
Thư ký của Bàng Hung Phong nhận một cuộc điện thoại xong, liền nói với y.
Bàng Hùng Phong khẽ giật mình, khuôn mặt lập tức lạnh lùng:
- Không nghĩ tới còn có kẻ to gan như vậy, trước tiên đừng đi gặp khách, đến Thủy Nhu.
Thư ký lập tức thông báo mệnh lệnh này của Bàng Hùng Phong cho hai chiếc xe trước sau. Mấy chiếc xe lập tức thay đổi tuyến đường, nhanh chóng chạy tới một CLB tên là Thủy Nhu. Sau khi Bàng Hùng Phong xuống xe, liền đi vào trong vòng bảo vệ của vệ sĩ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch