Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Túng Tình Đô Thị

Chương 33: Chờ đợi đã lâu

Chương 33: Chờ đợi đã lâu


Chờ đám người Bàng Hùng Phong đi hếtvào CLB này, xe taxi Tiêu Vân ngồi mới dừng lại trước CLB Thủy Nhu.
Tiêu Vân nhét tiền vào tay lái xe, nói:
- Làm tốt lắm.
Mặt tài xế kia đỏ lên, vẻ mặt không thể tin được:
- Số tiền này… thực sự là của tôi hết sao?
- Đương nhiên rồi!
Tiêu Vân cười cười, hỏi:
- Biết tình hình CLB này không?
Hắn biết, phần lớn CLB thành phố Tân Hải có quy định hội viên, đi vào cần thẻ hội viên. Nếu như nơi này cũng như vậy, lúc đi vào có thể sẽ gặp chút phiền toái.
Tài xế lắc đầu:
- Tôi chỉ biết mấy CLB tương đối lớn ở Tân Hải, ví dụ như Hồng Trang, Hoa Đô, Cẩm Tú vân vân. CLB này… tôi không rõ lắm.

Tiêu Vân thất vọng, lúc đầu cho rằng tài xế taxi đều có kiến thức rộng rãi, không ngờ rằng lại chẳng biết cái gì. Xuống xe, Tiêu Vân đi thằng vảo CLB Thủy Nhu.

Tâm tư Tiêu Vân nhanh chóng chuyển đổi, trong lòng tính toán gặp mặt Bàng Hùng Phong nên nói gì. Khác với người bình thường, hắn có ưu thế cực lớn, mặc kệ Bàng Hùng Phong nói thế nào, chỉ cần y nói chuyện với hắn, hắn sẽ có cơ hội nhìn thấy suy nghĩ của y, như vậy sẽ có thể thần không biết quỷ không hay mà tìm được bí mật mà hắn muốn. Vấn đề quan trọng là làm thế nào mới có thể tới gần Bàng Hùng Phong mà lại không khiến y nghi ngờ.

Cửa CLB Thủy Nhu có bảo vệ, Tiêu Vân đi qua nhưng lại ngoài dự đoán, không hề bị ngăn cản, khiến cái cớ mà Tiêu Vân đã nghĩ không có đất dụng võ.

Thế nhưng vừa đi vào thang máy, Tiêu Vân liền hiểu ra vì sao lại như vậy, bởi vì trong thang máy có hai người đang chờ hắn. Hai người kia chính là hai trong số các vệ sĩ của Bàng Hùng Phong, Tiêu Vân có thể nhận ra được.

- Muốn gặp ông chủ Bàng sao?
Một người đàn ông nhỏ con cười như không hỏi.

Đối phương đã cho rằng như vậy, phủ nhận cũng không làm nên chuyện gì, còn không bằng thoải mái thừa nhận. Tiêu Vân gật đầu:
- Có chút chuyện làm ăn muốn nói chuyện với ông chủ Bàng.
- Chuyện làm ăn? Được, ông chủ Bàng để chúng tôi đợi nơi này đã lâu rồi, mời!
Nói xong, người đàn ông nhỏ con đóng cửa thang máy lại.

Thang máy vừa đóng, biến cố liền xảy ra. Gã đàn ông nhỏ con kia đột nhiên ra tay, cùng vệ sĩ khác chế trụ hai vai Tiêu Vân.
Một đòn trúng đích, hai vệ sĩ đều hơi kinh ngạc, còn tưởng rằng bản sự của tên nhóc này lớn cỡ nào, dám một mình theo dõi ông chủ Bàng, không ngờ lại là công tử bột, trông thì ngon mà chẳng được tích sự gì.

Tiêu Vân cười nói:
- Đây là đạo đãi khách của ông chủ Bàng sao?
- Lảm nhảm vừa vừa thôi! Ông chủ Bàng để bọn ta mang ngươi tới.
Tên nhỏ con hung hăng nói, trong lòng thầm bồn chồn. Bị bắt còn bình tĩnh như vậy, chẳng lẽ người này thực sự tới nói chuyện làm ăn?
Đến tầng ba, hai người cưỡng ép Tiêu Vân đi tới trước một căn phòng, tên đàn ông nhỏ con gõ cửa một cái, ba dài hai ngắn.
Ám hiệu điềm xấu, Tiêu Vân thầm coi thường, ngẩng đầu nhìn số phòng, 311, hắn không khỏi thầm yên tâm. Với bản lĩnh của hắn, nhảy xuống từ tầng ba không gây tổn thương cho hắn.

Cửa phòng mở ra, Tiêu Vân bị ép đi vào, vệ sĩ mở cửa lập tức đóng cửa lại, canh ở cửa.
- Ông chủ, đã đưa người tới rồi đây!
Tên đàn ông nhỏ con cung kính nói với một người đàn ông nhã nhặn giữa phòng, Tiêu Vân nhìn thấy ảnh chụp, nhận ra người này chính là Bàng Hùng Phong.
Đây là lần thứ hai Tiêu Vân gặp Bàng Hùng Phong trong thời gian ngắn, nhưng với Bàng Hùng Phong mà nói lại là lần đầu tiên. Lần trước Tiêu Vân thấy y, y lại không thấy Tiêu Vân.
Bàng Hùng Phong vừa nhìn thấy Tiêu Vân, liền cho rằng hắn là nhân vật hết sức nguy hiểm.
Bởi vì Tiêu Vân khi bị giải vào hoàn toàn không có dáng vẻ kinh hoảng thất thố, trái lại vô cùng bình tĩnh. Một người dưới vòng vây như vậy còn có thể giữ được tỉnh táo, chỉ tâm tính này cũng đủ khiến người ta coi trọng rồi.
“Chắc chắn hắn có chỗ dựa!”
Bàng Hùng Phong thầm nghĩ trong lòng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch