Chương 34: Yêu tộc (2) Vừa rồi phét lác cả buổi, miệng lưỡi khô rát, Vân Thiên sai Tiểu Á giúp mình pha một ấm trà, cho cổ họng trơn tru một chút rồi mới nghỉ ngơi.
Nằm trên chiếc giường mềm mại ấm áp, khó khăn lắm mới mới bình ổn lại niềm hưng phấn trong lòng. Xem ra vận khí của mình tại dị giới không hề tồi chút nào, chức nghiệp đã có thông tin, xem chừng còn là một công việc rất có tiền đồ, tóm lại là có thể tiếp tục lưu lại đây rồi, hơn nữa lại có hai mỹ nữ đặc biệt coi trọng mình, nhớ tới ánh mắt sùng bái đó, Vân Thiên gần như muốn cười lên thành tiếng. Với một người địa cầu chưa từng thưởng thức loại cảm giác này như hắn, thật sự là sướng đến phát điên. Cái gì là địa vị xã hội, chức nghiệp cao cấp và thấp hèn, biến hết mẹ nó đi. Có mỹ nữ không tán, đó mới là hành động ngu ngốc.
Liếc đồng hồ một cái, tối hôm mưa gió ở Thượng Kinh là ngày 23, bây giờ đã là 26 rồi, nhẩm tính đôi chút, mỗi ngày trên Thần Phong đại lục tương đương với một ngày rưỡi trên địa cầu, lại suy tính những dự định sau này, Vân Thiên kêu lên:
- Mã lí an nạp!
Chiếc đèn quang hệ ma pháp theo đó phụt tắt, đó là chú ngữ tắt đèn mà hai nàng vừa cho hắn biết, ai cũng có thể sử dụng, rất thuận tiện, đó là một loại công cụ tuyệt vời để bồi dưỡng tính lười biếng của con người.
Căn phòng ấm áp, chiếc giường mềm mại, không khí trong lành, và trang trí rất lôi cuốn, còn có sủng vật ngoan ngoãn biết làm rất nhiều việc lặt vặt có thể tùy ý sai khiến, v…vv…những việc này khiến Vân Thiên cảm thấy cuộc sống trên Thần Phong đại lục quả là không tệ. Trước kia Tư Ân còn không ngừng than ngắn thở dài điều kiện của sinh hoạt chức nghiệp giả không tốt, nguyên nhân có lẽ chỉ có một, đó là điều kiện sinh hoạt của những chức nghiệp khác còn tốt hơn nhiều. Tuy nhiên, nghĩ đến tài nguyên trên đại lục gần như dùng không hết, người người lại còn biết hưởng thụ hơn cả người trên địa cầu, hắn cũng chỉ đành thích ứng mà thôi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Vân Thiên còn đang ngái ngủ thì đã phải rời khỏi giường, trên đầu giường đã có đặt sẵn một bộ đồ đen do Lệ Toa để lại tối qua. Loại y phục này có cùng một loại chất liệu như bộ áo mà hôm qua Vân Thiên đã mượn của Tư Ân. Hắn tự ngắm mình trong tấm ma pháp kính một lúc, thấy nó vừa vặn hợp thân, lại còn rất ra dáng, nên không khỏi cảm thấy thích thú.
Vừa ra khỏi cửa thì vừa may gặp phải Tư Ân và hai thị nữ, Vân Thiên lập tức cất tiếng chào:
- Các vị sớm vậy.
Giờ này cũng tương đương với lúc sáng sớm trên địa cầu, thân là lão bản mà vẫn phải dậy sớm như vậy để kinh doanh rồi, đủ thấy sinh hoạt chức nghiệp quả thật khá gian khổ.
Lệ Toa và Lạc Na trông thấy bộ dạng Vân Thiên mặc hắc y thì hai mắt sáng ngời, tuy nhiên, điều đó không phải là vì dung mạo của hắn đẹp tựa Phan An hay dáng người cao ráo, ngọc thụ lâm phong. Người trên Thần Phong đại lục tương đối tuấn mỹ hơn người địa cầu. Vân Thiên ở tại địa cầu cùng lắm cũng chỉ thuộc hàng khá mà thôi, nhưng tại đây, nếu muốn tìm một người anh tuấn hơn hắn thì chỉ cần tùy tiện túm trên đường cũng được một mớ. Sở dĩ hai nàng sáng mắt khi nhìn thấy hắn là vì sau khi giao tiếp với nhau tối qua, họ đã nhanh chóng nảy sinh thiện cảm với Vân Thiên, đơn giản chỉ có vậy, chỉ có một kẻ chẳng ra làm sao mới càng nhìn càng hợp mắt.
Tư Ân quan tâm hỏi:
- La Địch tiên sinh, tối qua ngủ ngon chứ?
Trên gương mặt y còn mang theo hai quầng mắt đen, có lẽ trò chuyện với lão bằng hữu Mạc Lý An kia quá khuya. Nhưng trái lại, tinh thần của Vân Thiên và hai thị nữ rất hào hứng, vui vẻ hoạt bát, đó chính là tài sản của tuổi thanh xuân, có thể tùy ý tiêu xài.
Thiên cười đáp:
- Rất ngon giấc, xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành với sự chiêu đãi nhiệt tình của ngài.
Rồi hắn lại gãi gãi đầu, nói tiếp:
- Đúng rồi, ta có một lời thỉnh cầu quá đáng.
Tư Ân cười ha hả đáp:
- La Địch tiên sinh, ngài có chuyện gì phân phó, xin cứ nói thẳng ra, đừng khách khí với ta như vậy.
Vân Thiên nói:
- Chuyện là thế này, ta muốn ở lại chỗ ngài, làm phiền thêm mấy ngày nữa.
Đêm qua hắn đã suy tính rất lâu, mình không quen thuộc với cuộc sống trên Thần Phong đại lục, nên cần hiểu rõ tình huống thêm chút nữa rồi mới đi giải quyết việc chứng nhận chức nghiệp. Dù sao con người Tư Ân cũng không tệ, nơi này cho hắn cảm giác ấm áp của một “gia đình”. Đương nhiên, nguyên nhân chính đằng sau lại tương đối quan trọng hơn, kỳ thật là hắn mong được ở thêm vài ngày với hai nàng mỹ nữ Lạc Na và Lệ Toa.