Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Võ Đạo Tông Sư

Chương 70: Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ (1)

Chương 70: Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ (1)




Nghiêm Chiêu Kha như là vẫn luôn chờ đợi kết quả, trả lời nhanh chóng xuất hiện: “( mỉm cười ) không tệ, trẻ nhỏ dễ dạy ~ thắng như thế nào?”

Cô luôn luôn cảm thấy rất hứng thú đối với chi tiết trận đấu.

“Mình đào thải Lưu Ứng Long, đối phương khẳng định rất coi trọng một điểm này, sẽ nghĩ mình có phải khắc chế đấu pháp cùng loại Thông Tí quyền hay không, làm ra thay đổi châm chích, cũng chính là phòng ngự chống đỡ là trên hết.” Lâu Thành giải thích phi thường chi tiết, để chia sẻ thành tựu cùng lấy lòng cô gái, “Suy xét đến điểm ấy, mình liền chuẩn bị ngay từ đầu làm một lần công kích hung mãnh nhất, xem trực tiếp đánh tan tư thế của hắn, lấy được thượng phong tuyệt đối hay không, tựa như ngày hôm qua mình nói cho cậu trận đấu đó.”

Nghiêm Chiêu Kha trả lời biểu cảm dễ thương ngón tay để ở dưới môi: “Chanh Tử, mình bây giờ cảm thấy cậu có chút thiên phú thi đấu chiến đấu!”

Lâu Thành gửi biểu cảm Tiểu Tân bút sáp mầu vò đầu cười ngây ngô: “Không có tốt như cậu nói đâu.”

Hắn tiếp tục phát ra tin tức: “Lúc trước mình không phải đã nói, Thi huấn luyện viên thấy mình có thiên phú nhập tĩnh, lén dạy mình một ít cọc công cùng chiêu thức, cho nên, mình thừa dịp ba phút đối thoại súc lực từng chút một, mang lực lượng thân thể nén đến cực hạn trước mặt, sau đó dùng ‘Đại Tuyết Băng’ của ‘Bạo Tuyết Nhị Thập Tứ Kích’ cùng ‘cọc Điện Hỏa’ phối hợp, một đòn liền mang đối phương đánh cho mất đi trọng tâm, sau đó áp sát húc một phát, húc hắn bật ra khỏi lôi đài.”

“Không tệ... Chanh Tử, mỗi lần nghe cậu miêu tả luận võ như thế nào, mình đều sẽ nhịn không được thay mình vào, luôn nghĩ đổi thành mình, sẽ là ứng đối như thế nào, sẽ có kết quả như thế nào, điều này làm mình không cần ra ngoài cũng cảm nhận được chiến đấu phấn khích.” Nghiêm Chiêu Kha gửi biểu cảm hai mắt vụt sáng vụt sáng.

“Cậu khẳng định ứng đối tốt hơn mình!” Lâu Thành bắt lấy cơ hội lại một lần nữa ca ngợi, gửi tới biểu cảm mặt đỏ mỉm cười, “Có thể khiến cậu có cảm thụ như vậy, mình rất vui vẻ.”

Nghiêm Chiêu Kha gửi biểu cảm che miệng cười, sau đó nói: “Lúc trước mình ở trên web ban tổ chức tìm được quá trình cùng tin tức trận đấu của cậu, kết quả chỉ có một câu tin tức ngắn ngủn như vậy: cái gì thi đấu lôi đài tiểu Võ Thánh cúp Phượng Hoàng vòng thi đấu thứ nhất chấm dứt, Diệp Du Đình các tuyển thủ thuận lợi vượt ải, thật tức giận!”

“Mình ngay bên trong ‘các’ kia, về sau sẽ có cơ hội xuất hiện tên.” Lâu Thành gửi biểu cảm xoa xoa đầu.

Trong lúc nói chuyện phiếm, thi đấu buổi sáng kết thúc, Nghiêm Chiêu Kha gửi biểu cảm phấn đấu nói: “Mình bị cậu kích thích rồi, chờ ăn cơm xong, nghỉ ngơi một chút, mình đi tìm ông ngoại cùng bà ngoại, ‘học trộm’ võ công gia truyền, rèn luyện một buổi chiều!”

“Ha ha, bọn họ sẽ đáp ứng sao?” Lâu Thành trả lời.

Nghiêm Chiêu Kha gửi biểu cảm cười trộm: “Yên tâm, dễ thương làm nũng tuyệt đối có thể xử lý xong, bà ngoại mình đặc biệt thương mình, tâm địa lại mềm, chỉ cần không nói ra ngoài, không làm bà mất mặt, không có vấn đề.”

“Vậy cậu cũng phải chú ý kết hợp chăm chỉ thả lỏng.” Lâu Thành quan tâm một câu, rời võ đạo quán, nhặt ba hộp thức ăn nhanh giá rẻ.

Buổi chiều, Nghiêm Chiêu Kha rèn luyện võ đạo, hắn thì vừa lướt diễn đàn vừa xem trận đấu.

Đột nhiên, hắn ở trong bài viết trực tiếp diễn đàn thấy “Nhất Quyền Vô Địch” phát tin tức nói: “Lộ gia ra sân rồi, đối thủ là kẻ nghiệp dư tứ phẩm.”

“Con Đường Lôi Đài” đang thi đấu? Lâu Thành nhìn qua từng màn hình lớn, rất nhanh đã phát hiện “Con Đường Lôi Đài” lúc trước từng đưa ảnh selfie, hắn cùng với đối thủ ở thời gian ba phút đối thoại.

“Con Đường Lôi Đài” và ảnh selfie của hắn không quá khác nhau, hiển nhiên không dùng chỉnh sửa cùng photoshop các thần kỹ, Lâu Thành sinh ra vài phần vui sướng liếc thấy người quen, ở trong bài viết trực tiếp làm bộ như quần chúng ăn dưa, dùng vẻ mặt ngốc nghếch dễ thương trả lời: “Vừa thi xong, mới đọc được bài viết này, Lộ gia cùng Vô Địch đây là dương oai diễn đàn ta ở Viêm Lăng, tuyển thủ nghiệp dư tứ phẩm đối diện kia lai lịch thế nào?”

“Nhất Quyền Vô Địch” rõ ràng vừa xem trận đấu, ngẫu nhiên quay video, vừa lướt diễn đàn, mới hai ba mươi giây thời gian, hắn trả lời Lâu Thành: “Ai u, ta còn nói lão hổ ngươi mất tích, thì ra là mùa thi cử, ( buồn cười ) một tuyển thủ nghiệp dư tứ phẩm nào cần phiền toái Lộ gia đi lấy tư liệu, dù sao không có gì uy hiếp.”

Ặc, có chút tự đại nha... Lâu Thành nói thầm một câu, không rời khỏi ghế đi gặp “Nhất Quyền Vô Địch” phụ cận lôi đài, mọi người cũng không phải quá thân quen, gặp mặt nói chuyện phiếm khẳng định xấu hổ, hơn nữa mình cũng tham gia thi đấu lôi đài tiểu Võ Thánh, khó tránh khỏi sẽ bị lấy đến so sánh với bọn họ, dưới tình huống phẩm giai chênh lệch khá lớn, loại chuyện này có thể miễn thì miễn.

Cho nên, hắn chỉ là lấy giọng nói giỡn trả lời: “Lộ gia thế này có tính là càng già càng dẻo dai không? Vẫn như cũ chiếm cứ vị trí diễn đàn đệ nhất cao thủ, không cho người trẻ tuổi chúng ta cơ hội nha!”

“Nói Lộ gia cứ như bảy tám mươi.” “Thế Gian Cỏ Cây Đều Đẹp” trở lời biểu cảm che miệng cười, “Về phần lão hổ ngươi, đợi thêm mười năm quá nửa cũng không phải đối thủ của Lộ gia, vẫn là đừng si mê danh hiệu diễn đàn đệ nhất cao thủ.”

Thực không biết nói chuyện phiếm, chỉ đùa một chút mà thôi, cần gì phản bác... Khóe miệng Lâu Thành giật giật, trả lời: “Không không không, ta là đang nói chuyện giúp Vô Địch, hắn có năng lực mưu triều soán vị!”

“Các ngươi đám điêu dân này luôn muốn hại trẫm! Lộ gia nếu trút say ta, thông đít ta làm sao bây giờ!” “Nhất Quyền Vô Địch” làm ra bộ dạng sợ hãi.

“Nhất Quán Thuần Ái Tuấn Cương Bản” dùng biểu cảm buồn cười nói: “Ba năm chai, bạo cúc, còn không phải quá tuyệt?”

Chỉ đề tài này, đám người bản chủ “Đại Hiệp Cưỡi Heo”, “Mario Ăn Nấm”, “Huyễn Phạm” tán gẫu cao hứng phấn chấn, một đường lệch lạc đến khác biệt của áo mưa cùng ‘áo mưa’.

Không ngờ được một đứa nhỏ vừa lên cấp hai đã đen tối như vậy... Lâu Thành cười thầm một tiếng, mang ánh mắt một lần nữa đặt trở về trận đấu.

“Con Đường Lôi Đài” thối pháp sắc bén, quyền chưởng nhanh chóng, động tác phiêu dật, cho người ta cảm thụ trực quan “phong”, áp chế đối thủ thật sự lợi hại, nhưng Lâu Thành đã khác ngày xưa, liếc một cái liền phát hiện tư thế của hắn có chút không được tự nhiên, phát lực không đủ.

Ở trước kia, Lâu Thành chủ yếu xem thi đấu võ đạo chuyên nghiệp cùng ngũ đại danh hiệu chiến tầng giai thứ nhất, mà Ngoại Cương cảnh cùng cao phẩm đan cảnh chiến đấu đã là cấp độ không thuộc về con người nữa, dùng Hạ Tiểu Vĩ bình luận viên sữa độc nổi tiếng miêu tả chính là, mỗi một vị cường giả Ngoại Cương cảnh ít nhất đều tương đương với một chiếc xe tăng chủ chiến, không dùng vinh dự võ vô đệ nhị để đại bộ phận người phát cuồng võ đạo tiêu hao lẫn nhau, đối với quốc gia ổn định là tai hoạ ngầm rất lớn.

Chính bởi vì như thế, trước khi gia nhập võ đạo xã, Lâu Thành đối với chiến đấu “đan cảnh” cấp thấp cùng “Luyện Thể cảnh” xem khá ít, chỉ biết thường thức, hiểu biết không đủ xâm nhập, nhưng trải qua quan sát hội võ đạo đại học cả nước thi đấu phân khu cùng hai ba mươi trận đấu hai ngày qua, lại có tích lũy thực chiến thuộc về bản thân, ánh mắt đối với chiến đấu tương tự bắt đầu trở nên sắc bén.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch