Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 569: Đông người bắt nạt ít người.

Chương 568: Đông người bắt nạt ít người.
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​




Tên nam nhân này tướng mạo bình thường, trên mặt còn đầy trứng cá, không biết là do thức đêm nhiều hay là do khởi nghiệp với nhiều
nữ nhân quá mà như vậy. Cũng có thể là do hắn điều kiện khá bình thường cho nên mới đi xem nhà một mình chứ không như người
khác đều có đôi có cặp, đương nhiên chính vì như thế nên hắn mới có tâm tình tán gái, nam nhân khác còn đang bị nữ nhân bên cạnh
hoặc vợ mình nhìn chằm chằm, ai dám chứ?

-Hôm nay ngươi muốn mua nhà sao? – Lưu Phong không có trực tiếp trả lời vấn đề của tên mặt mụn này mà chỉ hỏi lại một câu.

-Đương nhiên, nếu không ta đăng kí tham gia vào đoàn xem nhà này làm gì? – tên mặt mụn nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ trực tiếp đáp.

-Vậy thì ngươi cứ lo chuyện mua nhà của ngươi đi! – Lưu Phong lườm tên mặt mụn một cái, ngữ khí bất thiện nói.

-Ngươi có ý gì? – tên mặt mụn tỏ vẻ không vui:

-Ta chỉ muốn hỏi tên nàng mà thôi.

Lưu Phong quay lại nhìn Đường Kim và Tống Oánh một cái, phát hiện Tống Oánh đang nằm dựa vào người Đường Kim nhìn phong
cảnh bên ngoài cửa sổ, căn bản không thèm để ý tới động tĩnh bên này.

-Hôm nay ta chỉ muốn đưa bảo bối Tống Oánh của ta đi dạo thôi, có việc gì các người tự giải quyết. – Đường Kim lười biếng nói một
câu.

Nghe được câu này của Đường Kim, mấy người trong Đồ Long tiểu tổ nhất thời thở phào một hơi, trước đó họ vẫn cứ lo lắng bộ dạng
họa quốc ương dân của Tống Oánh nếu đi ra ngoài sẽ thu hút không ít kẻ háo sắc nhòm ngó, tuy bọn họ là đặc công của Ám Kiếm, làm
thịt vài người sẽ không có vấn đề gì nhưng nếu giết quá nhiều người thì khó tránh khỏi sẽ to chuyện.

-Nếu mắt ngươi không mù thì đã nhìn thấy người ta là danh hoa có chủ rồi, ngươi còn hỏi tên người ta làm gì? – Lưu Phong trừng mắt
nhìn tên mặt mụn:

ẳ ế ầ ấ ề-Chẳng trách đến giờ nhà ngươi vẫn FA, đúng là đầu óc có vấn đề.
-Ta nói ngươi quan tâm đến việc này như vậy làm éo gì, nàng cũng không phải vợ…ặc… - tên mặt mụn còn chưa kịp nói hết câu thì đột
nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, chính là Lưu Phong đã chốt ngay một quyền vào mõm hắn.

-Cmn, thằng chó đẻ não tàn này, định chơi cả ta đấy à? – Lưu Phong bất mãn nói, trong lòng thì đang thầm kêu may mắn, may mà hắn
phải ứng nhanh nếu không để tên đần độn kia nói Tống Oánh là vợ hắn, trọc Đường Kim không vui thì sẽ có chuyện lớn rồi.

-Ngươi..ngươi dám đánh người? –tên mặt mụn ôm miệng phẫn nộ nhìn Lưu Phong chất vấn.

-Có việc gì thế? Đừng động thủ, có gì từ từ nói… - một mỹ nữ đi tới bên này, mỹ nữ này là người dẫn đoàn lần này, nàng là chủ của
diễn đàn bất động sản kia, biệt danh trên mạng gọi là muội muội bất động sản, còn tên thật là gì thì không ai biết.

-Mỹ nữ, tên gia hỏa này hình như không muốn mua nhà mà chạy tới đây chỉ để tán gái, ta thấy hay là thỏa mãn nguyện vọng của hắn
đi, để hắn xuống xe đi tán gái rồi tính tiếp. – Lưu Phong nhìn mỹ nữ kia một cái rồi cười nói.

-Cái này…mỹ nữ kia cũng phần nào biết chuyện gì đang xảy ra, tên mặt mụn muốn tán tỉnh vợ người khác là không đúng nhưng Lưu
Phong trực tiếp động thủ đánh người cũng là có chút quá phận.

-Là ngươi ra tay đánh người, muốn xuống xe cũng phải là để ngươi xuống. – tên mặt mụn phẫn nộ nói:

-Mỹ nữ, chuyện này ngươi phải cho ta một cái công đạo a!

-Công đạo? Ngươi đúng thật là đầu óc có vấn đề. – Lưu Phong khinh bỉ nhìn tên mặt mụn rồi quay sang mỹ nữ kia:

-Mỹ nữ, đừng nói lời thừa với hắn, chúng ta tổng cộng có mười người, cô muốn mười người chúng ta cùng xuống xe hay là muốn một
mình tên não tàn này xuống xe?

-Mười người các ngươi đi cùng nhau? – mỹ nữ kia nhất thời ngẩn ra.

-Không sai, chúng ta cùng nhau tới. – trừ Đường Kim với Tống Oánh ra thì những người khác trong Đồ Long tiểu tổ đều đồng thanh đáp.

-Còn ngươi? Ngươi tới một mình? - mỹ nữ kia quay sang hỏi tên mặt mụn.

-Một mình thì sao chứ? Nhiều người cùng tới một mình… - tên mặt mụn bắt đầu cảm giác tình huống có gì đó không đúng.

-Việc này là do ngươi tự mình gây ra, cho nên phiền ngươi tự mình xuống xe đi. – mỹ nữ kia làm việc rất rứt khoải, lập tức đi về phía
trước hô lên một tiếng:

-Tài xế, xin dừng xe một lát!

Xe dừng lại nhưng tên mặt mụn vẫn không chịu tự giác xuống xe, hắn vẫn ở trên xe phẫn nộ hò hét:

-Các người đây là có ý gì? Ta không xuống xe đấy, ta muốn báo cảnh sát, hắn đánh ta, các người không để ta đi xem nhà thì ai cũng
đừng mong được đi hết!

Tên gia hỏa này thực sự là có vấn đề cmnr, kỳ thực mọi người cũng chỉ là quen biết trên mạng mà thôi, cũng không tính là quen thân
lắm, trước kia tên gia hỏa này bị ăn đập còn có vài người đồng tình với hắn nhưng bây giờ hắn phun ra một câu như thế thì lập tức đã
đắc tội với tất cả mọi người trên xe.

-Đúng là phiền phức. – Lưu Phong một tay túm lấy cổ áo tên mặt mụn sau đó ném hắn ra ngoài cửa xe, làm xong còn cảm khái một
câu:

-Mịa nó, cảm giác cậy đông người bắt nạt ý người cũng thật là sảng cmn khoái.

-Tài xế, đi tiếp thôi! – mỹ nữ kia hô lên một câu.

Xe lại khởi động, mấy người trên xe lại tiếp tục nói chuyện phiếm, mọi việc cứ như là chưa có chuyện gì từng xảy ra vậy, nửa tiếng sau
thì xe cũng đã đến trạm dừng chân đầu tiên, cũng là khu trung cư đầu tiên mà họ tới xem nhà.

Vừa mới tiến vào bộ phận tiếp thị thì bọ họ đã có kịch hay để xem, chỉ thấy một tên nam nhân trung niên bụng bia đang quát tháo một
mỹ nữ tầm khoảng đôi mươi:

-Lão tử nói không mua là không mua, cô cmn chỉ có biết đòi nhà thôi, 90 mét vuông lại chảnh chó chê không lấy, cứ đòi 180 mét vuông,
cô thực sự coi tôi là máy ATM của mình sao? – trung niên nam nhân mặt đầy bực dọc nhìn mỹ nữ trẻ tuổi:

-Lão tử chỉ muốn bao cô một tháng mà thôi, sinh viên thì sao chứ? Lão tử bao nuôi qua đầy sinh viên rồi còn chưa gặp loại nào đào mỏ
gớm như cô, suốt ngày đòi cái này đòi cái kia, nói thật là bố mày nhịn mày lâu lắm rồi đấy nhé, con mịa nó chỉ một tháng mà lão tử đã
tiêu hết hơn 5 triệu tệ trên người cô, hôm nay còn đòi mua căn nhà hơn 10 triệu tệ, cô nghĩ mình là minh tinh hay mông cô có gắn kim
cương hả?

Tên trung niên nam nhân này nói chuyện rất khó nghe cho nên mấy người ở bộ phận tiếp thị đều dùng một ánh mắt đồng tình nhinh mỹ
nữ trẻ tuổi kia, chỉ có mấy nam nhân khác là tỏ vẻ khinh bỉ, lại một nữ sinh viên vì tiền mà chấp nhận bị bao nuôi.

-Đồ con lợn béo chết tiệt! ông hò hét cái gì chứ? Ta để ông bao nuôi là vì tiền, một người đưa tiền một người dạng háng, ông không có
tiền thì đừng có mà sĩ diện trước mặt lão nương. – mỹ nữ trẻ tuổi kia cũng không hề chịu thua thiệt, miệng nàng phun ra toàn những lời
mà người khác nghe cũng phải đỏ mặt.

-Đê mờ, chê lão tử không có tiền? Là cô éo đáng giá như vậy mà thôi! – trung niên nam nhân thực sự phẫn nộ:

-Mỗi tháng 10 triệu tệ, cho dù cô không phải minh tinh thì cũng phải ngon như người ta rồi hãy nói!

Trung niên nam nhân dùng tay chỉ vào một phía khác:

-Cô xem, nếu cô cũng ngon như thế kia thì ta đưa cô thêm 10 triệu tệ nữa cũng đáng.

(DG: chắc chỉ Tống Oánh đây, có thằng cụt tay rồi…)







Trang 240# 1



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch