Buổi sáng ngày hôm sau, sau khi Tần Thi mặc quần áo chỉnh tề, một mình đến tiểu học quân khu, hôm nay cô phải phỏng vấn.
Trường học quân khu tuy rằng so với hiện đại kém hơn, nhưng cũng tốt hơn trong thôn rất nhiều, đều là mấy tầng lầu nhỏ, sân thể dục cũng rất lớn.
Nhà trẻ, tiểu học, sơ trung (cấp 2) đều ở cùng nhau, chẳng qua vị trí khác nhau.
Tần Thi được người dẫn vào tham quan một chút, phát hiện trường học này khá tốt.
Rốt cuộc cũng đúng, nghèo cũng không thể nghèo với trẻ nhỏ, bọn nhỏ đều là đoá hoa tương lai, phải bồi dưỡng thật tốt.
Tới cửa văn phòng hiệu trưởng rồi, Tần Thi cảm ơn giáo viên dẫn đường, gõ cánh cửa.
“Mời vào.”
Tần Thi đẩy cửa đi vào, phát hiện bên trong có ba người, thì tự nhiên hào phóng cười chào hỏi với bọn họ, sau đó tự giới thiệu.
Ba người kia liếc nhìn nhau một cái, ấn tượng đầu tiên đối với Tần Thi rất tốt.
Cô giáo phụ trách tiếng Anh sơ trung đẩy đẩy mắt kính, cười nói: “Xin chào, tôi tên là Chu Thiến, giáo viên dạy tiếng Anh sơ trung, đây là hiệu trưởng Vương của chúng ta và một vị giáo viên tiếng Anh khác Tả Bân.”
Sau một hồi khách sáo, chính thức bắt đầu phỏng vấn.
“Cô xem ba người chúng tôi là học sinh tiểu học, tùy tiện dạy chút gì đó đi.”
Tần Thi ở hiện đại trường hợp nào chưa từng gặp qua? Tâm thái ổn định muốn mệnh, một chút cũng không khẩn trương, căn bản không có không nghĩ thoáng như rất nhiều người niên đại này đều có.
Thật sự xem bọn họ làm bạn học nhỏ, dạy bọn họ một tiết tiếng Anh cơ bản, sinh động như thật cho bọn họ nói chữ cái tiếng Anh, còn cho bọn họ hát bài hát bảng chữ cái tiếng Anh.
Sau khi kết thúc, ba người vừa lòng gật đầu, Chu Thiến cầm một bài thi đưa cho Tần Thi, tiếp nhận thi viết.
Chưa đến mười phút, Tần Thi đã viết xong toàn bộ.
Đám người Chu Thiến vừa nhìn, chữ viết tinh tế, đề mục đúng hoàn toàn, trên mặt mang theo nụ cười.
Những thứ này đều là đề tiếng Anh cao trung (cấp 3), cũng không đơn giản, tốc độ Tần Thi làm nhanh như vậy còn đúng hoàn toàn, có thể thấy được trong bụng cô là có cái gì.
Cuối cùng hai người Chu Thiến và Tả Bân dùng tiếng Anh giao lưu với Tần Thi, trời nam đất bắc cái gì cũng nói, Tần Thi cũng đối đáp tự nhiên, hai người Chu Thiến thấy cô ngay cả dùng rất nhiều từ khoa học không thường thấy cô đều hiểu, không kiểm tra thêm nữa, trực tiếp gật đầu với hiệu trưởng.
Hiệu trưởng nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, nhưng ông có thể nghe ra giọng điệu cô không cứng nhắc như trên đài phát thanh, ngược lại là hết sức thoải mái dễ nghe.
Vì thế liền cười tuyên bố cô thông qua.
Tần Thi cười nói cảm ơn, đám người Chu Thiến chúc mừng cô, trong văn phòng không khí mười phần hòa hợp.
“Cô mang bọn nhỏ năm 3, tổng cộng có 4 lớp, không đi theo ban, chỉ gọi là năm 3.” Hiệu trưởng Vương giương mắt nhìn cô, thấy cô gật đầu, thì tiếp tục nói.
“Mỗi ban một ngày một tiết, không cần trực ban, mỗi tháng tiền lương 55, còn có ngày nghỉ còn có phúc lợi trợ cấp……”
Tần Thi nghĩ thầm tiền lương này không thấp, cũng không phải rất mệt.
Đang nói, tiếng đập cửa đột nhiên vang lên.
Hiệu trưởng Vương nói chuyện gián đoạn, cho rằng có người có việc gấp tìm ông, liền nhìn về phía cửa, cao giọng nói: “Mời vào.”
Một cô gái tóc dài xinh đẹp đi đến, ngọt ngào cười với hiệu trưởng Vương, “Hiệu trưởng, tôi tới xin giáo viên tiếng Anh.”
Hiệu trưởng Vương có chút kinh ngạc, “Lý Thiên Thiên? Cô không phải đi học tập sao? Nhanh như vậy đã trở lại?”
“Sớm đã xong,” Lý Thiên Thiên sau khi giải thích xong, cười đặt tư liệu đặt trên bàn hiệu trưởng Vương, “Cái này không phải sắp khai giảng sao, tôi nghe nói trường học tuyển giáo viên tiếng Anh, liền đến.”
Hiệu trưởng Vương nhìn thoáng qua Tần Thi, cười nói: “Vậy cô đến chậm, suất cuối cùng mới vừa bị Tần Thi lấy được.”
“À?” Lý Thiên Thiên quay đầu, bắt đầu quang minh chính đại đánh giá Tần Thi.
Tần Thi nhìn ánh mắt của cô ta, không hiểu sao cảm thấy không thoải mái.
Lý Thiên Thiên cười nhìn Tần Thi, hỏi: “Không biết chị tốt nghiệp trường danh tiếng nào? Nói không chừng chúng ta vẫn là bạn cùng trường đấy.”
À há ~ chị?
Tần Thi nhấp miệng cười, trà xanh nơi nào đến? Đẳng cấp giống như có chút thấp.
“Tôi không học đại học, hẳn là không thể cùng trường.” Tần Thi cười cười, tự báo khuyết điểm.
Quả nhiên, trong mắt Lý Thiên Thiên hiện lên một mạt tinh quang, cô ta “Ồ~” một tiếng, quay đầu nhìn về phía hiệu trưởng Vương, nói: “ Vậy tôi cảm thấy tôi có thể cạnh tranh với chị đây một chút chức vị này, dù sao còn chưa nhận việc có phải không?”
Hiệu trưởng Vương biết cô ta là tốt nghiệp đại học thành phố X, hệ tiếng Anh chuyên nghiệp, lập tức có chút đau đầu.
Sớm không đến muộn không đến, cố tình lúc định ra Tần Thi rồi thì cô ta đến, lúc trước suất còn sao cô ta không học tập trở về thế?
Hiệu trưởng Vương cũng khó xử, ông nhìn thoáng qua Tần Thi, nói: “Tôi ngẫm lại……”
Không cho Lý Thiên Thiên cơ hội cạnh tranh, cô ta nhất định là muốn náo loạn, cô ta tốt nghiệp đại học danh tiếng, suất lại cho Tần Thi không vào đại học, truyền ra cũng không được.
Vẫn là phải đồng ý.
Tần Thi tự nhiên hiểu được, cũng không khiến hiệu trưởng Vương khó xử, chủ động mở miệng: “Vậy công bằng cạnh tranh một chút đi.”
Biểu tình hiệu trưởng Vương hòa hoãn lại, trong lòng hảo cảm đối với Tần Thi bỏ thêm hai phân, “Vậy chuẩn bị một chút, ngày mai đến, các cô cạnh tranh công bằng, công khai.”
Lý Thiên Thiên cười đồng ý, gật đầu với Tần Thi, dẫn đầu rời khỏi văn phòng.
Tần Thi cũng chuẩn bị đi, nhưng lại nghiêng mắt nhìn tới trên bàn có phần tư liệu từ chức, cô ngừng bước chân lại, hỏi: “Đúng rồi, trường học chúng ta còn thiếu giáo viên môn khác không?”
Hiệu trưởng Vương gật đầu: “Giáo viên dạy âm nhạc sơ trung về hưu, trống một chỗ, như thế nào? Cô có hứng thú?”
Tần Thi cười gật gật đầu, không chút nào che giấu hỏi: “Đãi ngộ tiền lương thế nào?”
Hiệu trưởng Vương cười ha ha, còn rất thích tính cách ngay thẳng của cô, “Tiền lương nhất định không cao như giáo viên tiếng Anh, một tháng chỉ có 40, nhưng tiết cũng ít, mang một khối sáu ban, một tuần cũng chỉ mười mấy tiết.”
Tần Thi ánh mắt sáng lên, cái này càng tốt! Tiền lương tuy rằng thấp chút, nhưng thắng ở nhẹ nhàng.
Vốn dĩ cô cũng không muốn quá mệt mỏi, dù sao còn phải chăm ba đứa nhỏ, giáo viên âm nhạc có thể.
Cô mấy năm này tích cóp tiền, chờ thêm mấy năm cải cách hoàn toàn mở ra, thì cô làm buôn bán, vô cùng thích chí nha!
“Giáo viên âm nhạc cần điều kiện gì, phương diện này phải chuyên nghiệp sao?” Tần Thi hỏi.
“Thế thì không cần, chẳng qua tế bào âm nhạc phải có.” Hiệu trưởng Vương cười tủm tỉm nói đến.
Tần Thi cười, giọng nói nguyên thân rất tốt, đời trước cô ca hát cũng không kém, cái này không vừa vặn sao.
Tần Thi nhìn về phía hiệu trưởng Vương, “Vậy tôi hát cho ngài một khúc?”
Hiệu trưởng Vương gật đầu, giơ tay lên, bảo cô hát.
Tần Thi hắng giọng một cái, tự tin mở miệng: “Tôi và tổ quốc tôi ~ một khắc cũng không thể tách rời ~”
Một khúc hoàn tất, ba người hiệu trưởng Vương tập thể vỗ tay.
“Hay cho một bài Tôi và tổ quốc tôi, một bài hát ca ngợi hay, đây chính là bài hát mới ra chưa được bao lâu, không nghĩ tới Tiểu Tần cô cũng nghe qua, hát thế nhưng không tồi.” Hiệu trưởng Vương cười ha ha.
Tần Thi nghe ông xưng hô với mình cũng thay đổi, thì biết việc này ổn.
“Vậy giáo viên âm nhạc?” Tần Thi hỏi.
“Không thành vấn đề, hiện tại cho cô làm luôn.” Bàn tay hiệu trưởng Vương vung lên, rất sảng khoái.
Tần Thi đi làm giáo viên âm nhạc càng tốt, cũng không cần tranh với Lý Thiên Thiên, ông cũng vui vẻ nhẹ nhàng.
Thủ tục rất nhanh đã làm xong, Tần Thi cười tủm tỉm ra khỏi trường học, trên đường trở về vừa lúc gặp Lý Thiên Thiên, thấy sắc mặt cô ta có chút không đúng, lập tức nhếch môi cười.
“Ể? Đây không phải đồng chí Lý Thiên Thiên sao?” Tần Thi đi đến trước mặt cô ta, nhắc nhở: “Đúng rồi, không biết cô nhận được thông báo chưa? Chúng ta không cần cạnh tranh, ngày mai cô không cần đến trường học.”
Lý Thiên Thiên nhìn gương mặt tươi cười của Tần Thi, trong lòng trào ra cảm giác chán ghét, cô ta treo lên nụ cười giả gật đầu, “Tôi đã biết.”
“Tại sao chị đột nhiên thay đổi chủ ý?” Lý Thiên Thiên không nhịn được hỏi.
Đây chính là công việc béo bở, cô nói không cần là không cần?
Tần Thi hơi hơi mỉm cười, nói: “Vừa lúc thiếu giáo viên âm nhạc, tôi liền đi, công việc đó nhẹ nhàng hơn một ít.”
Cho nên vị trí giáo viên tiếng Anh này, liền nhường cho cô ta.
Lý Thiên Thiên tay cầm đồ lập tức nắm chặt, “Hoá ra là như vậy.”
Cho dù Lý Thiên Thiên biết Tần Thi không biết chuyện của mình, nhưng vẫn là cảm thấy cô là cố ý nói như vậy.
Nhẹ nhàng hơn cho nên chọn cái kia? Phải dẫn dắt ba đứa nhỏ quá mệt mỏi?
Lý Thiên Thiên nhìn bóng dáng Tần Thi rời đi, tươi cười trên mặt biến mất không còn một mảnh.
Rõ ràng dựa theo cốt truyện, Lục Trạch Thiên hai năm sau sẽ cưới Lý Thiên Thiên, sao đột nhiên lại kết hôn thế?
Lý Thiên Thiên cau mày cúi đầu, cố gắng nhớ lại cốt truyện trong sách, chết sống không tìm ra được “Tần Thi” là ai, vì thế biểu tình càng khó nhìn hơn.