Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Qua Hồng Hoang - Đạo Lữ Của Ta Là Hồng Quân

Chương 51:

Chương 51 Thân phận của Vô Song (3)

Nguyên Thủy cơ hồ buột miệng thốt ra:

- Chẳng lẽ kẻ phụ lòng kia là Hỗn Độn...

Trên bầu trời lại có mây đen kéo đến, tiếng sầm rền vang, thiếu chút nữa lại rơi xuống sấm sét, Nguyên Thủy vội vàng im tiếng, không có nói ra hai chữ cuối cùng.

- Hỗn Độn cái gì?

Miêu Miểu đã có điều suy đoán, nhưng vẫn là làm bộ không biết hỏi một câu.

Thông Thiên không dám nói, chỉ dùng ngón tay trống rỗng viết ra tới, Miêu Miểu nhận ra, đó là hai chữ Ma Thần.

Lão Tử gật gật đầu, nói:

- Hẳn là vậy.

Miêu Miểu hít một hơi, nàng đã sớm đoán được Vô Song là Hỗn Độn Ma Thần, lại không dự đoán được hiện giờ Tam Thanh cũng biết Hỗn Độn Ma Thần tồn tại, nguyên nhân là bởi vì Lão Tử đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh hay sao?

Lúc này, khi nhìn về phía Miêu Miểu sắc mặt của Tam Thanh lập tức trở nên phức tạp, con gấu trúc này rốt cuộc có cái cơ duyên gì? Lúc trước kẻ này chỉ mới có cảnh giới Kim Tiên đã có thể kết làm đạo lữ với một vị Hỗn Độn Ma Thần, chuyện này thật sự là làm cho người ta cảm thấy khó có thể tin được.

- Bốn chữ này đáng sợ đến mức nhắc cũng không thể nhắc đến hay sao?

Miêu Miểu không biết nói gì, về sau, nàng có phải nên xưng hô Vô Song là nam nhân ngay cả tên đều không thể nhắc đến kia hay không?

- Miểu Miểu, cô cũng không cần quá khổ sở. Sớm muộn gì có một ngày thực lực của chúng ta cũng sẽ đạt tới độ cao như đối phương, thậm chí là vượt qua hắn. Đến lúc đó, chúng ta cùng nhau giúp cô đối phó hắn.

Thông Thiên mở miệng an ủi, chỉ là lời này nói không có gì tự tin, rốt cuộc hiện tại ngay cả ngưỡng cửa Chuẩn Thánh hắn cũng chưa sờ đến.

- Ừ. Mặc kệ nói như thế nào đều phải cảm ơn các ngài. Ta cũng nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, tranh thủ có thể thành thánh!

Xác định thân phận của Vô Song, kế tiếp chính là nỗ lực tăng lên thực lực của chính mình, Miêu Miểu đột nhiên cảm thấy chính mình càng có động lực.

- Đạo Tổ lần thứ hai giảng đạo chỉ còn ngàn năm, không bằng chúng ta hiện tại liền đi Tử Tiêu Cung thôi.

Đột nhiên, Lão Tử đưa ánh mắt nhìn về phía phương xa, vuốt chòm râu cười nói:

- Không vội, có khách quý tới cửa.

Vừa dứt lời, ở bên ngoài Tam Thanh Cung liền truyền đến một giọng nói quen thuộc:

- Tại hạ Thái Nhất, đặc biệt tới bái phỏng Tam Thanh cùng Miêu Miểu đạo hữu, chẳng biết có gặp nhau được không?

- Là Thái Nhất.

Hai mắt của Miêu Miểu sáng ngời, chẳng lẽ Thái Nhất là tới tìm nàng? Không biết mấy năm nay, hắn có nỗ lực tu luyện hay không?

- Hừ, lại là con Tam Túc Kim Ô kia. Hùng Miêu, ngươi thành thật nói cho chúng ta biết, lần trước đi Thiên Đình, cô cùng con Tam Túc Kim Ô kia có phải đã làm cái gì khuất tất hay không? Lúc trước cô đã nói chỉ là đến đó biểu đạt cảm tạ, vậy sao mà hơn ba mươi năm mới trở về?

Không nghĩ tới Nguyên Thủy lạnh mặt, lên giọng chất vấn đầy ghen tuông.

Miêu Miểu đơ người ra, không biết tại sao Nguyên Thủy lại tức giận như vậy, nàng bất đắc dĩ nói:

- Ta chính là giảng lại lời của Đạo Tổ cho Thái Nhất nghe mà thôi. Chỉ có điều ta cũng không nhớ kỹ quá nhiều, cho nên chỉ nói ba mươi năm, còn không biết rốt cuộc có tác dụng gì hay không đối với hắn. Chỉ có điều cứ như vậy, ta liền không nợ hắn cái gì, ta cũng không biết hắn lúc này sẽ đến Tam Thanh Cung mà.

Sắc mặt của Nguyên Thủy lạnh hơn, con gấu trúc này cư nhiên ở cùng con Tam Túc Kim Ô kia hơn ba mươi năm, trai đơn gái chiếc...

- Nếu khách quý tới cửa, chúng ta liền đi nghênh đón một chút đi.

Lão Tử như suy tư gì liếc mắt nhìn Nguyên Thủy một cái, Nguyên Thủy lập tức im tiếng.

Một hàng bốn người đi ra Bát Cảnh Cung, Lão Tử phẩy nhẹ tay áo, đại trận bên ngoài Tam Thanh Cung liền mở ra.

Thái Nhất vẫn như cũ là mặc một bộ trường bào thuần màu trắng, phía trên áo choàng tựa hồ có Đại Nhật Kim Diễm nhảy lên, làm nền khiến cho hắn càng thêm quý giá ưu nhã, giống như Thái Dương Tinh sáng ngời nhất trên bầu trời.

- Thái Nhất đạo hữu, sao ngươi lại tới đây? Mau mời vào.

Miêu Miểu vui mừng đi lên đón. 9000 năm không gặp, Thái Nhất lại càng thêm tuấn mỹ. Loại cảm giác ấm áp sáng ngời này thật là thấy thế nào đều xem không đủ.

Kết quả chạy đến một nửa liền dừng lại, Miêu Miểu khó có thể tin hỏi:

- Ngài .. ngài không phải là cũng đã tấn chức tới cảnh giới Chuẩn Thánh đi?

Phía trên người Thái Nhất tản mát ra khí tức cực kỳ tương tự với Lão Tử, đó là khí tức của người đã vượt qua cảnh giới Đại La Kim Tiên. Ý thức được điểm này, mặt của Miêu Miểu như cà tím gặp sương, lập tức héo.

Ông trời còn có công bằng đáng nói hay sao? Thái Nhất cũng chưa đi Tử Tiêu Cung nghe Hồng Quân giảng đạo, chỉ nghe nàng nói lung tung ba mươi năm, kết quả đều đã tấn chức tới Chuẩn Thánh sơ kì!

Không hổ là đứa bé Bàn Cổ Đại Thần yêu thương nhất, sinh ra còn ban cho Tiên Thiên Chí Bảo Hỗn Độn Chung. Phải biết rằng, ngay cả Tam Thanh cũng không có đãi ngộ này.

Thái Nhất mỉm cười nói:

- Ta được như thế này đều phải cảm tạ Miêu Miểu đạo hữu, nếu không có có cô giảng đạo, ta cũng không thể đột phá cảnh giới. Lần này tiến đến, chính là muốn cảm tạ. Đồng thời cũng muốn chúc mừng Miêu Miểu đạo hữu, đột phá đến Đại La Kim Tiên hậu kỳ.

Miêu Miểu chỉ héo một lát liền lại sống đến sinh động, nàng là người không tim, không phổi, chỉ cảm thấy cao hứng vì Thái Nhất, Thái Nhất nghe nàng giảng đạo có thể đột phá, vậy thì nàng liền tính trả hết nhân quả rồi.

- Kỳ thật cũng không có gì phải cảm tạ, cho dù ta không giảng cho ngài, Yêu Hoàng bệ hạ hẳn cũng sẽ làm thôi.

- Đúng rồi, mải nói chuyện mà quên mất. Ngài mau vào trong ngồi đi, Lão Tử đạo hữu cũng đã đột phá tới cảnh giới Chuẩn Thánh, hai người các ngài khẳng định có tiếng nói chung.

- Thái Nhất đạo hữu ở xa tới là khách, thỉnh vào nói chuyện.

Lão Tử cũng lên tiếng mời.

Nhưng thật ra hai người ở bên cạnh là Nguyên Thủy cùng Thông Thiên hơi có chút hâm mộ cùng ghen ghét. Con Tam Túc Kim Ô này không chỉ có khuôn mặt anh tuấn, thực lực cư nhiên cũng vượt qua bọn họ, thật sự là làm cho người ta cảm thấy khó chịu.

Nghe Miêu Miểu nói Lão Tử cũng đột phá đến Chuẩn Thánh sơ kì, quả nhiên Thái Nhất cũng cực kỳ cảm thấy hứng thú, hai người hàn huyên về cảnh giới mới này hồi lâu, ngay cả Miêu Miểu đều bị vắng vẻ, bỏ ở một bên. Đợi hai người trò chuyện xong, cư nhiên đã là bảy năm sau. Nghe bọn họ thảo luận tâm đắc, ba người Miêu Miểu cũng có thu hoạch riêng.

- Miêu Miểu đạo hữu, chúng ta có thể nói chuyện riêng hay không?

Thái Nhất rốt cuộc nhớ tới chính sự, chỉ là vừa mới mở miệng đã khiến cho Nguyên Thủy cùng Thông Thiên cảnh giác, nhíu mày.

Nguyên Thủy nhịn không được nói:

- Có chuyện gì mà không thể nói ở trước mặt chúng ta? Thái Nhất đạo hữu, ngươi lại muốn khuyên con gấu trúc này gia nhập Thiên Đình hay sao?

Miêu Miểu mắt trông mong nhìn Thái Nhất, trong lòng của nàng cũng rất tò mò xem hắn muốn nói gì.

Thái Nhất hoàn toàn không có để ý, lắc đầu nói:

- Cũng không có gì không thể nói. Ta lần này tiến đến Tam Thanh Cung, kỳ thật là có hai việc. Chuyện thứ nhất là muốn đưa Miêu Miểu đạo hữu một phần lễ vật tỏ vẻ cảm tạ, nếu không phải nàng giảng đạo cho ta, ta cũng không thể đột phá đến cảnh giới mới.

Trong lòng bàn tay của hắn bỗng nhiên xuất hiện một cái hộp màu bạc xinh đẹp, bên ngoài hộp có một lớp linh lực nhạt bao phủ, vừa thấy đã biết không phải vật phàm.

Nắp hộp vừa mở ra, dao động linh lực mãnh liệt xuất hiện, một vệt sáng màu xanh thắm hiện lên trong ánh mắt của mọi người!

- Nghe nói Miêu Miểu đạo hữu thích Tiên Thiên Linh Căn, cho nên ta cố ý hái một cành non trên cây Phù Tang Mộc đến đây, hy vọng Miêu Miểu đạo hữu vui lòng nhận cho.

Tam Thanh đồng thời lộ ra biểu cảm cổ quái. Tạ ơn lại đưa Phù Tang Mộc? Con Tam Túc Kim Ô này không có ý tốt! Là làm chuẩn bị về sau sinh hạ Tam Túc Kim Ô hay sao?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch