- Thì ra là hai kẻ đầu trọc, vô liêm sỉ, các ngươi không khỏi quá mức càn rỡ...
Hồng Vân làm sao lại không nhận ra Công Đức Kim Liên mười hai phẩm cùng Thất Bảo Diệu Thụ? Còn nữa, hai cái đầu trọc dưới ánh mặt trời thật sự quá mức hấp dẫn.
Hồng Vân cực kỳ oán hận, lập tức lấy ra pháp bảo hồ lô màu lam của mình! Hồ lô này đã được hắn luyện chế thành Cửu Cửu Tán Hồn Hồ Lô, phàm là người bị hút vào bên trong đó, không đến nửa ngày liền sẽ hồn phi phách tán.
Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề thấy hành tung bại lộ, đơn giản hoặc là không làm, hoặc đã làm thì phải làm đến cùng, đồng thời lăng không bay lên.
- Ha ha ha ha... Hồng Vân, không nghĩ tới đi, hai chúng ta chờ ngươi đã lâu!
Tiếp Dẫn vô cùng vui sướng, tưởng tượng đến có thể báo mối thù năm đó bị bắt làm nô bộc, hắn liền cảm thấy máu tươi trong cơ thể của mình đang sôi trào.
Không có Trấn Nguyên Tử chống lưng, Hồng Vân chính là một lão hổ không có nanh vuốt.
- Đầu trọc chết tiệt, cư nhiên dám đánh lén ông nội Hồng Vân của ngươi. Nhưng ngươi đã quên mất ông nội của ngươi hiện tại chính là Chuẩn Thánh!
Hồng Vân giận không thể nhịn, năm đó hắn không nên nhất thời mềm lòng chỉ bắt hai người này làm nô bộc, rõ ràng nên giết chết, xong hết mọi chuyện.
Tiếp Dẫn cười lạnh nói:
- Chuẩn Thánh có gì đặc biệt hơn người? Ta còn đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh trước ngươi cả trăm năm! Thức thời liền giao Hồng Mông Tử Khí ra đây, nếu không đừng trách ta thủ hạ vô tình!
- Nguyên lai là vì Hồng Mông Tử Khí. Phi, Hồng Mông Tử Khí này là lão sư ban cho ta, dựa vào cái gì mà ta phải giao cho các ngươi? Chuẩn Đề chính ngươi cơ duyên không đủ, liền muốn cướp đoạt ta ư? Mơ tưởng!
Hồng Vân ý thức được vấn đề nghiêm trọng, vì Hồng Mông Tử Khí, hai kẻ đầu trọc này khẳng định sẽ không thủ hạ lưu tình.
Hồng Mông Tử Khí chính là căn cơ để chứng đạo, một khi mất đi hắn sẽ không còn khả năng đột phá, trở thành Thánh Nhân. Huống hồ có Hồng Mông Tử Khí, tốc độ tu luyện cũng sẽ tăng lên với biên độ lớn, hắn sao có thể giao cho người khác?
Hồng Mông Tử Khí đã dung hợp với nguyên thần của hắn, một khi lấy ra, cho dù hắn không chết cũng sẽ trọng thương, nói không chừng còn sẽ ngã cảnh giới.
Hai kẻ đầu trọc này thật sự ác độc!
Hắn truyền một tia linh lực vào trong, Cửu Cửu Tán Hồn Hồ Lô nhất thời phun ra một vầng sáng màu lam, muốn thu hai người Tiếp Dẫn vào bên trong.
Tiếp Dẫn khinh thường cười, lập tức tế ra Công Đức Kim Liên mười hai phẩm, chỉ một thoáng ánh sáng màu vàng lóng lánh, cùng ánh sáng màu lam giao hòa chiếu sáng lẫn nhau.
Cửu Cửu Tán Hồn Hồ Lô cùng Công Đức Kim Liên mười hai phẩm đấu không phân cao thấp, cảnh giới Hồng Vân cùng Tiếp Dẫn đều là Chuẩn Thánh sơ kì, thực lực kỳ thật không sai biệt mấy.
Chỉ có điều bên cạnh còn có một người khác là Chuẩn Đề. Thấy Hồng Vân chú tâm đối phó Tiếp Dẫn, không rảnh tay, Chuẩn Đề lập tức dùng Thất Bảo Diệu Thụ quét qua. Hồng Vân muốn tránh lại căn bản tránh không khỏi, chỉ có thể mạnh mẽ tiếp một đòn, chỉ là, hắn quá coi thường uy lực của Thất Bảo Diệu Thụ.
- Uỳnh!
Thất Bảo Diệu Thụ lập tức phá mở phòng ngự của Hồng Vân, đánh trúng ngực của hắn.
Hồng Vân kêu thảm thiết một tiếng, ngay cả hồ lô đều không khống chế được, bị quét đi ra ngoài.
Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề vui mừng, lập tức đuổi theo, Công Đức Kim Liên mười hai phẩm cùng Thất Bảo Diệu Thụ luân phiên công kích, Hồng Vân miễn cưỡng đánh trả, lại căn bản không làm gì được, cuối cùng ngã ở trên mặt đất.
Khắp cả người Hồng Vân đều là vết thương, máu chảy đầm đìa, sắc mặt có chút khủng hoảng, chẳng lẽ hắn hôm nay thật muốn chết trong tay của hai kẻ đầu trọc này?
Biểu cảm vui mừng lộ rõ trên nét mặt của Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề, hai người chậm rãi đi từng bước một về phía Hồng Vân, tựa như là hắn đã thành thịt nằm cái thớt, mặc người xâu xé.
- Hai chúng ta cũng không muốn tích lũy quá nhiều nghiệp lực, cho nên sẽ không giết ngươi. Hồng Vân, ngươi ngoan ngoãn giao Hồng Mông Tử Khí ra đây đi, miễn cho đã chịu quá nhiều tra tấn.
Tiếp Dẫn trên cao nhìn xuống Hồng Vân, hơi hơi nâng cằm lên, vẻ mặt từ bi.
Thân là tu sĩ đều rõ ràng, có nghiệp lực nhất định phải dùng Công Đức tiêu trừ, nếu như tích lũy quá nhiều nghiệp lực thì sẽ ảnh hưởng tu luyện, thậm chí lọt vào Thiên Đạo đuổi giết. Mà vô cớ sát sinh chính là hành động tạo nghiệp lực nặng nhất.
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Trấn Nguyên Tử cùng Hồng Vân không có giết chết Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, chỉ bắt bọn họ làm nô bộc.
Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề tự nhận là người muốn làm đại sự, cho nên quyết không cho phép chính mình tích góp nhiều nghiệp lực như vậy.
- Phi! Ông nội Hồng Vân của ngươi chính là chết, cũng muốn kéo các ngươi làm đệm lưng!
Hồng Vân giận dữ cười gằn, bỗng nhiên linh lực ở trong cơ thể bùng lên, hóa ra là muốn tự bạo!
Tiếp Dẫn lắp bắp kinh hãi, nháy mắt tế ra Công Đức Kim Liên mười hai phẩm, áp chế Hồng Vân không thể động đậy.
- Nếu ngươi không thức thời, cũng đừng trách ta thủ hạ vô tình!
Tiếp Dẫn cảm thấy cực kỳ tức giận, đột nhiên vỗ một chưởng vào trên trán của Hồng Vân, Hồng Vân lập tức kêu thảm thiết một tiếng, chỉ cảm thấy linh hồn đều bị xuyên thủng.
ở trên gương mặt của Tiếp Dẫn hiện lên biểu cảm lãnh khốc, hắn là muốn mạnh mẽ rút Hồng Mông Tử Khí ra khỏi nguyên thần của Hồng Vân.
- A...
Hồng Vân kêu thảm thiết không thôi, tiếng kêu khiến cho muôn thú chung quanh sợ hãi chạy trốn.
Từ trên đỉnh đầu của Hồng Vân, một tia khí màu tím chậm rãi bị rút ra. Nhìn thấy tia khí màu tím này, Chuẩn Đề bỗng dưng mở to hai mắt, hưng phấn xoa tay.
Hồng Mông Tử Khí! Đây là Hồng Mông Tử Khí!
- Tặc tử thật lớn mật! Dám chặn giết Hồng Vân, ăn ta một chưởng!
Nhưng vào lúc này, giữa không trung truyền đến một tiếng quát chói tai, Trấn Nguyên Tử tay cầm Địa Thư vội vàng chạy tới.
Chỉ thấy phía trên Địa Thư có ánh sáng màu bạc lập loè, bỗng dưng bay ra hai hư ảnh, đánh về phía Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề.
Thấy thế, cả hai lập tức tế ra pháp bảo ngăn cản.
Thế nhưng mà Trấn Nguyên Tử đã sắp sửa đột phá đến Chuẩn Thánh trung kỳ, hai người Tiếp Dẫn làm sao có thể là đối thủ của hắn?
Công Đức Kim Liên mười hai phẩm cùng Thất Bảo Diệu Thụ nhanh chóng bị hai hư ảnh này đẩy lui.
Hai người Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề cũng không nghĩ tới một đòn giận dữ của Trấn Nguyên Tử lại mạnh mẽ như thế. Trong cơn nóng giận, hắn giống như là muốn giết chết hai người!
Cảm nhận được điều này, biểu cảm ở trên gương mặt của Tiếp Dẫn lập tức biến đổi, mồ hôi lạnh ứa ra.
- Huynh đệ, đi!
Vừa lúc đã rút được hết Hồng Mông Tử Khí ra, Tiếp Dẫn lập tức vung tay áo che phủ cả hai người, trong nháy mắt biến mất không còn tung tích.
Trấn Nguyên Tử vốn dĩ muốn đuổi theo hai người thế nhưng mà thấy tình huống của Hồng Vân không ổn, đành phải dừng lại kiểm tra thương thế của Hồng đã.
Nguyên thần của Hồng Vân đã bị thương nặng, hắn giống như là kẻ ngốc nhếch, ngã thẳng xuống trên mặt đất.
- Những kẻ vô liêm sỉ, lúc trước ta không nên nhân từ nương tay!
Trấn Nguyên Tử tức giận mắng một câu, hắn là bị chấn động linh lực mạnh mẽ ở nơi đây hấp dẫn nên mới chạy đến, nửa đường lại thấy bầu trời chuyển màu hồng, mới biết được là Hồng Vân bị người chặn giết.