Trong khoảng thời gian này càng ngày càng nhiều người đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh, ở phương Tây, trên một ngọn núi có nồng đồ linh khí cũng không tệ lắm, Tiếp Dẫn cũng vừa mới vừa đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh. Chuẩn Đề lại vẫn còn ở Đại La Kim Tiên đại viên mãn, bởi vì mất đi Hồng Mông Tử Khí, cảm xúc hạ xuống làm cho khi hắn tu luyện luôn không thể tập trung tinh thần.
- Sư đệ, vi huynh từng nói, cơ duyên ngồi trên đệm hương bồ nhất định sẽ phân một nửa cho đệ. Hiện giờ ta có được Hồng Mông Tử Khí, cũng nhất định sẽ tìm cho đệ một phần. Đi, chúng ta chạy qua phía Đông đi dạo.
Hiện tại, Tiếp Dẫn có thể nói vênh váo tự đắc, sau khi đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh, hắn thỏa thỏa chính là nằm trong nhóm người thuộc bậc thang thứ nhất trong Hồng Hoang.
Hiện tại ở bất cứ nơi nào Hồng Hoang, hắn đều có thể đi ngang.
Chuẩn Đề cảm động đến rơi nước mắt:
- Không nghĩ tới huynh trưởng còn nhớ rõ việc này, nhưng Hồng Mông Tử Khí trừ huynh ra cũng chỉ còn có sáu phần, mỗi một phần đều đã có chủ nhân, huynh trưởng tính toán tìm như thế nào?
Tiếp Dẫn hiển nhiên đã sớm nghĩ kỹ rồi, vừa đi vừa nói chuyện:
- Ba phần của Tam Thanh kia cũng đừng suy nghĩ, chúng ta căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, Nữ Oa kia cũng không thể khinh thường, ta có cảm giác nàng còn lợi hại hơn cả ta nữa. Như thế cũng chỉ còn dư lại hai phần Hồng Mông Tử Khí, một phần nằm trong tay của Hồng Vân, một phần còn lại chính là nằm trong tay người đã cướp đi của đệ, Miêu Miểu.
- Huynh trưởng, Miêu Miểu kia chính là đạo lữ của Đạo Tổ...
Chuẩn Đề hoảng sợ, tuy rằng hắn rất hận Miêu Miểu thế nhưng mà dù có cho hắn thêm mười cái lá gan nữa thì hắn cũng không dám đắc tội nàng.
- Hai người cũng đã ly hôn rồi, đệ còn sợ như thế ư? Thôi, cho dù ly hôn, nàng ta cũng có Đông Hoàng Thái Nhất cùng Tam Thanh che chở, xác thật không động đến được, cho nên ý của ta là chúng ta . . . cướp đoạt Hồng Vân kia.
Ngay từ lúc bắt đầu, Tiếp Dẫn đã có ý tưởng này.
Hồng Vân kia cũng chính là có vận khí tốt một chút mà thôi, kỳ thật thực lực còn không bằng Trấn Nguyên Tử, hơn nữa đến nay đều còn không có đột phá cảnh giới Chuẩn Thánh, Tiếp Dẫn đối việc này rất có nắm chắc.
Chuẩn Đề trầm ngâm một lát nói:
- Nhưng hắn vẫn luôn trốn trong Thiên Đình bế quan, chúng ta cũng không thể giết vào trong Thiên Đình chứ. Huống hồ hắn là Khách Khanh của Thiên Đình, động hắn, chẳng phải là địch cùng Thiên Đình? Hơn nữa, Hồng Vân kia cũng là đệ tử ký danh của Đạo Tổ, nếu đến lúc đó bởi vậy chọc Đạo Tổ không vui thì chúng ta nên làm như thế nào cho phải?
Tiếp Dẫn nở nụ cười nắm chắc thắng lợi, nói:
- Sư đệ không cần lo lắng chuyện này, ta đã sớm suy xét tốt, đợi sau khi Hồng Vân xuất quan, chúng ta nghĩ cách dẫn hắn tới chỗ không người lại cướp lấy Hồng Mông Tử Khí của hắn. Kể từ đó, Thiên Đình sẽ không có người biết.
Chuẩn Đề suy nghĩ một lát, bỗng nhiên cắn răng một cái, nói:
- Làm! Muốn Hồng Mông Tử Khí, muốn đột phá, trở thành Thánh Nhân làm sao có thể không có một chút nguy hiểm? Huống chi vẫn là huynh trưởng chủ động tương trợ, ta còn gì phải sợ hãi?
- Sư đệ nghĩ được như vậy là được rồi.
Tiếp Dẫn vui mừng gật gật đầu, nói:
- Còn nữa, tuy rằng thế lực của Yêu tộc rất lớn, nhưng cũng không có đạt đến mức độ xưng bá Hồng Hoang, mười hai Tổ Vu dưới chân Bất Chu Sơn cũng không phải là dễ trêu chọc. Trong mấy chục nghìn năm gần đây, số lượng Vu tộc đã tăng lên rất nhiều, hơn nữa mỗi người đều có thực lực vô cùng cường hãn, ta thấy Vu tộc hoàn toàn có thể đối địch với Yêu tộc.
- Ý của sư huynh là . . . nếu như bị Yêu tộc phát hiện, chúng ta sẽ đi đầu nhập vào Vu tộc ư?
Chuẩn Đề cũng không phải ngu ngốc, Tiếp Dẫn vừa gợi ý hắn đã hiểu ra, sau đó vui mừng cười nói:
- Không đúng, là giả ý đầu nhập vào Vu tộc, tìm chỗ dựa.
- Không chỉ là chỗ dựa, vẫn là pháo hôi.
Trong mắt của Tiếp Dẫn có tinh quang chợt lóe, rồi hắn cùng Chuẩn Đề nở nụ cười giảo hoạt.
Muốn nói vận khí của hai người thực sự không tồi, mới vừa mai phục ở phụ cận Thiên Đình không mấy năm, Hồng Vân liền xuất quan.
Từ bên trong một căn phòng ở phía sau Thiên Đình chợt bộc phát ra dao động linh lực mãnh liệt, tiện đà một bóng người màu đỏ phóng lên cao, ngửa mặt lên trời cười dài.
- Ha ha ha ha... Hồng Vân ta rốt cuộc cũng đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh!
Thiên Đình tổng cộng có năm vị Khách Khanh, trong đó Hi Hòa, Nữ Oa đều đã đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh, hiện giờ lại thêm Hồng Vân, thực lực của Thiên Đình lại tăng lên một đoạn.
Chỉ một thoáng, trên dưới Thiên Đình đều vui mừng, ngay cả Đế Tuấn cùng Thái Nhất đều không nhịn được mà nở nụ cười tươi. Mọi người vốn định cẩn thận chúc mừng Hồng Vân, chỉ có điều Hồng Vân thật sự quá hưng phấn, cư nhiên hóa thành nguyên hình bay tới bay đi ở trên bầu trời, cuối cùng bay về hướng Ngũ Trang Quan.
Thế nhưng mà chuyện này lại làm cho Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề vui muốn chết, hai người lập tức bay đi, muốn chặn Hồng Vân trước khi hắn chạy được đến Ngũ Trang Quan!
Có lẽ là bởi vì đột phá đến cảnh giới mới, Hồng Vân quá mức hưng phấn kích động, thế cho nên đắc ý vênh váo, cư nhiên không có phát hiện được có người theo dõi. Sau khi tới khu vực Tây bộ, tu sĩ càng thêm thưa thớt, tới một ngọn núi lớn, Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề rốt cuộc quyết định động thủ.
Trên đỉnh núi đột nhiên có ánh sáng màu vàng lóng lánh hiện ra và nhanh chóng hóa thành vô số đóa hoa sen màu vàng tập kích về phía Hồng Vân, là Tiên Thiên Linh Bảo Công Đức Kim Liên mười hai phẩm của Tiếp Dẫn!
Chuẩn Đề cũng dùng ra át chủ bài mạnh nhất, Thất Bảo Diệu Thụ khẽ chấn động, ánh sáng đủ các màu phóng lên cao.
Hồng Vân lắp bắp kinh hãi, trong nháy mắt đã biến ảo thành người, hai tay đột nhiên vươn ra, xuất chưởng cảnh giới Chuẩn Thánh hiển hiện đến mức tận cùng.
- Uỳnh!
Giữa không trung phát ra một tiếng vang lớn.
Hai đại cao thủ cảnh giới Chuẩn Thánh cùng đánh một đòn toàn lực, nhấc lên sóng linh lực mạnh mẽ, một tầng tầng khuếch tán ra ngoài. Nơi đi qua, núi cao chấn động, thảm thực vật trong nháy mắt đã hóa thành bột mịn.
Chỉ có điều bởi vì lấy một địch hai, lại dùng bị động ứng phó chủ động, ra tay không có sự chuẩn bị, Hồng Vân căn bản là không ngăn cản được uy lực của Công Đức Kim Liên mười hai phẩm, bị một đóa hoa sen màu vàng đánh bay, phun ra một búng máu tươi.