Tiền thị từ nghèo: “Nhưng tôi cũng không phải cố ý mà, thật sự là không cẩn thận, nói nữa vì cái gì tôi lại muốn làm như vậy với Điềm Điềm chứ?”
Tôn Hương Liên mắt trợn trắng: “Ai biết trong lòng bà suy nghĩ cái gì?”
Tiền thị tức giận đến không được: “Thôi bỏ đi, có nói với bà cũng không thông.”
Nói xong, Tiền thị ánh mắt lóe lóe, liền đi trở về vị trí của mình.
Thẩm Xảo Anh có chút bất an dỗ Tô Điềm Điềm, “Mẹ, chuyện này liền cứ như vậy sao?”
Tôn Hương Liên cũng không muốn liền cứ bỏ qua như vậy, nhưng trước mắt không có chứng cứ có thể chứng minh là Tiền thị cố ý, hơn nữa với tính tình của Tiền thị, vạn nhất ở chỗ này la lối khóc lóc lăn lộn, ngày tốt lành liền......
“Tạm thời trước cứ như vậy đã, hôm nay rốt cuộc là tiệc trăm ngày, con cũng không hy vọng ngày lành của Điềm Điềm bị làm cho náo loạn phải không? Cũng may mà Điềm Điềm không có việc gì, bằng không mẹ sẽ không bỏ qua cho Tiền thị!”
Thẩm Xảo Anh gật gật đầu, do dự hỏi: “Mẹ, mẹ nói xem Bác gái rốt cuộc có phải cố ý hay không ?”
“Tám chín phần là cố ý, bà ta lại không phải người không có con cháu, sao có thể tuột tay? quan hệ giữa Tiền thị và nhà chúng ta vẫn luôn không tốt, hơn nữa Tiền thị sinh rất nhiều con gái, tám phần là trong lòng không cân bằng.”
Tôn Hương Liên với Tiền thị là chị em dâu đã nhiều năm, như thế nào sẽ không hiểu biết tính tình của Tiền thị cơ chứ?
Thẩm Xảo Anh hiểu rõ: “Kia lần sau bác gái......”
“Không có việc gì.” Tôn Hương Liên vẫy vẫy tay, “Nếu là Tiền thị cậy là trưởng bối, như vậy con bảo ba ta tới tìm mẹ, tóm lại, đừng đưa Điềm Điềm cho bà ta.”
Thẩm Xảo Anh trải qua sự việc lần này, cũng không dám tùy tiện đưa con gái cho người khác.
Dưới sự dỗ dành nhẹ nhàng của Thẩm Xảo Anh và Tôn Hương Liên, Tôn Điềm Điềm cuối cùng cũng ngừng khóc, đôi mắt to đẫm lệ càng thêm sáng ngời, giống như ngọc trai đen, đặc biệt động lòng người.
“Điềm Điềm, là do mẹ không tốt, về sau mẹ sẽ không tái phạm sai lầm này nữa, có được không?”
Thẩm Xảo Anh nhìn con gái, chỉ cảm thấy trái tim mềm nhũn, quá đáng yêu.
Tô Điềm Điềm duỗi ra cái tay béo múp, bắt được một ngón tay của Thẩm Xảo Anh, trong miệng ê ê a a nói.
Tôn Hương Liên nhìn thấy một màn này, liền cười: “Điềm Điềm đây là đang an ủi con đó, nếu không nói như thế nào sẽ là con gái tri kỷ ?”
Tôn Hương Liên vừa nói, một bên trêu đùa Tô Điềm Điềm, Tô Điềm Điềm cảm thấy bản thân đã bị dọa nên có chút không vui, phải biết rằng cô chính là không sợ trời không sợ đất, kết quả hiện tại biến thành trẻ con liền bắt đầu sợ hãi.
Cái này làm cho Tô Điềm Điềm cảm thấy thực mất mặt, quyết định phải giáo huấn một chút Tiền thị.
“Đúng rồi, mẹ, trước đó bác cả gái có nói với con rằng muốn để Văn Hồ ở lại trong nhà.”
Tôn Hương Liên nhíu nhíu mày: “Sao lại thế này? Đang yên đang lành như thế nào lại tính toán để Văn Hồ ở nhà.”
Tô Văn Hồ là con trai độc nhất của bác cả nhà họ Tô, vẫn luôn cùng ba mẹ sống ở thủ đô, lần này đem người mang về, Tôn Hương Liên đã cảm thấy kỳ quái, nhưng nghĩ có lẽ là do đã lâu chưa về quê, liền không nghĩ nhiều.
Nhưng hiện tại xem ra, tựa hồ không phải như vậy.
“Bác cả gái nói là bởi vì tính tình của Văn Hồ, Văn Hồ tính tình quá nội hướng, ngày thường ở nhà lại không có anh chị em, trong trường học các bạn học cũng không có khả năng suốt ngày chơi cùng Văn Hồ, bác cả gái lo lắng còn như vậy đi xuống......”
Trong khoảng thời gian này, bởi vì Tô Điềm Điềm, Con dâu cả của nhà họ Tô là Triệu Tuệ Đình thường thường tới tìm Thẩm Xảo Anh nói chuyện phiếm, thường xuyên qua lại Thẩm Xảo Anh đã biết không ít chuyện.
Tôn Hương Liên nghĩ tới tính tình của Văn Hồ, trong lòng có chút hiểu rõ.
Đứa nhỏ này từ khi sinh ra thân thể vẫn luôn không tốt, vẫn luôn theo con dâu lớn, thật vất vả trưởng thành, kết quả lại......