Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Thành Mẹ Kế Niên Đại Văn

Chương 9:

Chương 9:




Biết được Trịnh Vệ Hoa mỗi tháng sẽ gửi về cho cô mấy chục đồng tiền, Trương Phân Phân liền ghen tị đến phát điên. Cô ta mong muốn rằng Trần Vân sẽ bị đuổi ra khỏi nhà ngay lập tức.

Cô ta nghĩ cách xúi giục nguyên thân hành hạ con riêng của mình, nói rằng có ba người con riêng này, con cái sau này của Trần Vân nhất định sẽ phải chịu thiệt thòi.

Hai người họ có thể làm bạn thân plastic lâu như vậy, kì thực bản chất mỗi người đều không sai biệt lắm. Nguyên thân vốn đã có ý tưởng này từ trước, nghe cô ta nói hai ba câu như vậy đã cảm động, liền hành động thực tế.

Sau khi nghĩ thông suốt về mối quan hệ giữa hai người, Trần Vân không muốn để ý đến Trương Phân Phân nữa nên giữ chặt cửa không cho cô ta vào.

“Tôi không có việc gì liền không thể tìm cậu?” Trương Phân Phân ngửi thấy mùi thơm từ trong nhà, có chút tham lam, nhưng Trần Vân lại đứng giữ chặt cửa như vậy, cô ta cũng không chen vào được.

"Sao cậu ăn sớm vậy?"

"Buổi trưa có chút việc bị trì hoãn.”

“Nghe nói buổi trưa cậu lên núi?” Trương Phân Phân bày ra một tư thế nói nhỏ: “Trịnh Chí Cường kêu cậu đi lên?”

Trần Vân cau mày: "Cậu đang nói lung tung cái gì đấy?”

“Giữa chúng ta là quan hệ gì, cậu còn muốn giấu tôi sao?” Trương Phân Phân nháy mắt với cô: “Ai mà không biết Trịnh Chí Cường quan tâm đến cậu cơ chứ, người cũng rất tốt, dù sao chồng của cậu cũng không có ở nhà, có thêm một người chăm sóc cho cậu cũng không tồi nha.”

Trịnh Chí Cường là con trai út của người chú thứ hai của Trịnh Vệ Hoa.

Trịnh Vệ Hoa mồ côi cha từ năm 10 tuổi, hai năm sau mẹ anh cũng ra đi, sau đó anh sống với gia đình người chú thứ hai.

Trịnh Chí Cường nhỏ hơn Trịnh Vệ Hoa 10 tuổi, cùng tuổi với Trần Vân, hiện tại anh ta đang học nghề mộc tại thị trấn.

Anh ta gặp Trần Vân tại đám cưới của cô và Trịnh Vệ Hoa, đối với cô là nhất kiến chung tình, bất chấp việc cô là chị dâu của anh ta mà dây dưa nhập nhằng.

Nguyên thân khinh thường anh ta, không đồng ý cũng không cự tuyệt sự dây dưa của anh ta, thái độ cực kỳ ám muội.

Trần Vân trong lòng mắng nguyên thân, mặt lạnh nói: "Không biết cậu nghe được tin tức vớ vẩn này ở đâu, tôi và Trịnh Chí Cường không có quan hệ gì hết, tôi lên núi để tìm Thiết Trụ. Cậu tin cũng được, không tin cũng được, tóm lại sự thật chính là như thế. Được rồi, cũng không còn sớm nữa, cậu trở về nấu cơm đi.”

“Tại sao cậu lại tức giận khi tôi nói như vậy?” Trương Phân Phân còn muốn nói thêm nữa nhưng Trần Vân đã đóng cửa lại trước mặt cô ta.

"Này, này!"

Cánh cửa đối với lời nói của cô ta không hề biến chuyển như đang giễu cợt. Trương Phân Phân đập cửa lại hai lần, nghiến răng nghiến lợi nói: "Kiêu ngạo cái gì chứ!”

Chờ Trịnh Vệ Hoa trở lại đem cô đuổi đi đi!

Trần Vân đóng cửa lại, vẻ mặt tối sầm.

Lúc đi lên núi đã là buổi trưa, trên đường cô nhìn thấy hai người, một người là chị dâu của Trịnh Chí Cường, người còn lại là con dâu của kế toán trong thôn. Nguyên thân đã biết về hai người này, ai là người tung những tin đồn này? Khả năng lớn là người chị dâu kia.

"Bà đang làm gì đấy?"

Một giọng nói đột ngột cắt ngang dòng suy nghĩ của Trần Vân, cô nhìn sang thì thấy Thiết Trụ đang đứng cách đó hai mét nhìn chằm chằm cô.

“Đang nghĩ chút chuyện.” Trần Vân nuốt không trôi cục tức này, đang nghĩ trở về nên trả thù như thế nào.

“Ồ.” Thiết Trụ nghe vậy cũng không hỏi thêm, cũng không bước đi.

“Tôi no rồi.” Cậu tự dưng nói ra một câu không đầu không đuôi. Trần Vân không hiểu gì, lại nghe cậu nói tiếp: “Có thịt thỏ.”

Có nghĩa là cậu đã để lại thịt cho cô?

Trần Vân bật cười, tâm tình đột nhiên tốt lên rất nhiều.

Hai cân thỏ đã bị ba người ăn hết sạch sẽ. Sau khi ăn xong, Trần Vân đun một nồi nước rồi tắm cho Nhị Nữu cùng Thiết Đản.

Hai đứa nhỏ không biết đã bao lâu chưa tắm, trên người có mấy lớp mồ hôi, sau lần tắm lần đầu tiên nước đã chuyển thành màu đen.

Sau khi rửa tổng cộng ba lần, hai đứa trẻ cuối cùng cũng đã sạch sẽ.

Trần Vân lưng vừa đau vừa mỏi, lau người cho hai đứa nhỏ rồi đi đổ nước.

Khi cô trở lại, thì hai đứa trẻ đã nằm sẵn trên giường.

Ngôi nhà này được xây khi Trịnh Vệ Hoa kết hôn lần đầu tiên, nền bằng gạch, qua nhiều năm rồi nhưng vẫn rất vững chắc.

Khi bắt đầu xây thì có hai phòng, một phòng ngủ và một phòng chính, phía sau phòng chính còn xây thêm một cái bếp nhỏ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch